VN88 VN88

Móc lồn và đút đít nàng Điền Thu

*
* *
Trời đã sáng rõ. Đoàn tùy tùng hộ tống Đồng Thái Hậu và An Vuơng rầm rộ lên đuờng tiến về phía Lư Châu. Cờ xí nghiêm trang lá cờ thêu bốn chữ Hoàng Gia Đại Tống phần phật tung bay trong gió.
Mấy tên lính gác cửa xì xầm bàn tán về sắc đẹp của Đồng Thái Hậu và sự lắm mồm của bà Nhũ Nuơng. Đâu đó xong rồi chúng lại ngồi lai rai mấy bình ruợu đợi đến giờ đóng cổng thành, chả buồn xem xét gì cả. Khai Phong có đến 80 vạn cấm binh nhưng do triều đình hủ bại binh luơng thiếu hụt nên con số thực tế cũng chả ai thống kê là bao nhiêu. Lực luợng binh sĩ như trên làm sao mà bảo vệ đuợc kinh đô đây?

*
* *
Triệu Cát quát tháo ầm ỹ cả gian Ngự Thư Phòng. Đã ba ngày rồi mà không tìm thấy Điền Thu làm hắn nguời như nổi lửa. Điền Thu vốn là cung nữ yêu thích của hắn. Hắn yêu thích nàng như yêu thích Tố Tố vậy. Cho nên ngày nào mà không chạm vào nàng là gã cũng thấy khó chịu rồi. Nếu không có tân nhân mới do Đồng Quế dâng lên thì chắc hắn phát điên mất. Triệu Cát nghĩ mãi không hiểu nổi nàng đi đâu. Ngay buổi tối hôm sau khi Tố Tố khởi hành hắn quay về đã không thấy Điền Thu đâu cả. Sau khi lục tung hoàng cung đến hôm nay hắn mới nghĩ ra có thể là Điền Thu bỏ trốn theo Tố Tố nên phái nguời đi dò hỏi khắp nơi. Giờ ngồi đợi tin tức hắn cảm thấy khó chịu vô cùng. Thời gian như ngừng trôi vậy. Rồi Vịnh công công chạy vào bẩm báo:
– Muôn tâu bệ hạ, Nô tài đã đích thân hỏi tên nô tài và ả cung nữ của Đồng Thái Hậu dù có đe dọa tra khảo thế nào thì bọn chúng cũng chỉ nói là Tố Tố đi với Nhũ Nuơng của An Vuơng thôi ạ.
– Hừm Vịnh Công Công tra khảo mà chúng không khai ra thì có lẽ đó là sự thật. Thôi thả chúng về đi.
– Nô tài tuân chỉ – Nói đoạn hắn khúm núm rút ra ngoài. Ngay lập tức Đồng Quán chạy vào báo:
– Bẩm Hoàng Thuợng có lẽ là Điền Thu không đi cùng Tố Tố đâu ạ.
– Vì sao? – Triệu Cát nôn nóng.
– Bởi vì bọn lính gác cổng hôm đó 10 nguời như một đều khai chỉ có hai nữ giới trong đoàn. Đồng Thái Hậu tuyệt sắc còn bà Nhũ Nuơng ko thấy mặt thì lắm mồm.
– Nhũ Nuơng lắm mồm thì sao là Điền Thu. Nếu mai Điền Thu mà không quay lại thì nói với Cao Cầu hãy làm như Trẫm dặn.

Lui hết ra đi. Trẫm đang không vui.
– Thần xin cáo lui.
Triệu Cát tự dưng thấy nhớ cả Tố Tố lẫn Điền Thu, hai đóa hoa tuyệt sắc. Tuy nhiên nếu bắt đựoc Điền Thu về thì hắn nhất định sẽ có cách trừng trị thích đáng. Phi Tần trong cung tuy nhiều nhưng mà nhiều quá thành ra để lọt vào mắt vua và để vua nhớ tên nhớ mặt quả là một chuyện khó. Bởi vậy nếu ai đuợc vua sủng ái thì như là tự dưng ăn đuợc tiên đơn vậy. Triệu Cát không thích bọn phi tần lắm, chỉ thỉnh thoảng dạo chơi rồi ân sủng với một vài nàng như là giải trí vậy. Không phải vì các nàng không xinh đẹp mà chỉ vì các nàng lúc nào cũng muốn được hắn ngự dụng chứ không như Tố Tố chỉ mong trốn tránh hắn. Khi chinh phục đựoc một con mồi khó khuất phục sẽ thực sự tự hào và thỏa mãn hơn vô cùng. Hơn nữa các phi tần của hắn đều là con gái giao giáo công khanh đại thần hay những cô gái là ngọc cành vàng không thể chơi những trò chơi quái gở như với Điền Thu đuợc nên cũng không có gì hấp dẫn cả. Cho dù một nghìn nguời thì làm tình cũng như một vậy. Buồn chán quá. Mới vui đuợc một thời gian ngắn mà đã như vậy rồi. Cũng may còn Bội Nghi, món quà của Đồng Quán và Ứng Phụng Cục. Giờ hắn quyết định đến Ứng Phụng Cục xem như thế nào đã còn buổi tối thì sẽ ngự dụng Bội Nghi.
*
* *
Tại hành cung phía nam phủ Ứng Thiên sau khi không còn ai khác trong phòng Tố Tố mới nói với Điền Thu với giọng chưa hết kinh hoàng :
– Nhớ lại hôm đó ta thực sự không sao ngủ đuợc.
Điền Thu mặt mũi cũng không khá hơn là bao ngồi im thin thít. Cả hai cùng nhớ lại hôm truớc khi khởi hành.

Sau khi suy nghĩ mãi không có cách nào. Tố Tố lên tiếng:
– Hay là vào phòng tỷ ngồi hàn huyên một chút dù sao đó cũng là nơi an toàn. Chuyện gì đến sẽ đến chúng ta lo nghĩ nhiều rốt cuộc cũng đâu làm đuợc gì.
Điền Thu khẽ cuời gật đầu như một thói quen rồi rảo buớc theo Tố Tố.

VN88

Viết một bình luận