VN88 VN88

Móc lồn và đút đít nàng Điền Thu

Nàng không kịp nghe tiếp nhanh chóng chạy về phía phòng của Tố Tố tim đập rất khẩn truơng. Tuy không hiểu lắm đầu đuôi nhưng nàng sẽ nói cho Tố Tố biết để nàng lo liệu. Điền Thu vào một căn phòng đầy trang nhã và nàng chắc chắn đó là phòng của Tố Tố. Mọi thứ bày biện như phòng một khuê nữ vậy tất cả đều tràn đầy sức sống đồ đạc đều đẹp và sang trọng. nhưng Điền Thu không kịp nhìn nhiều hơn nàng nhanh chóng chạy lại giương chứa đồ đặt ở đầu giuờng lấy một bộ y phục khăn lau và một chiếc luợc gói vào cẩn thận rồi băng ra ngoài. Lúc đó cũng may không có ai nhìn thấy, nàng rảo buớc thật nhanh đến Đạo quán phía bắc hoàng cung không quên nhìn xung quanh vì sợ có nguời theo dõi. Nàng cũng theo cách của Triệu Cát để mở cửa và chả mấy chốc đã chui đuợc vào bên trong điện thờ. Khi chạy lên đài thì không thấy Tố Tố đâu. Nàng hoảng sợ quá toan cất tiếng gọi thì giọng Tố Tố vang lên như oanh vàng :
– Tỷ ở đây. Tỷ nghe tiếng mở cổng tuởng nguời lạ nên núp vào góc tối. Thế nào rồi Thu muội?
– Đồ của tỷ đây. Mặc vào nhanh rồi muội có chuyện muốn kể với tỷ.
Tố Tố hơi ngạc nhiên nhưng cũng lau sạch nguời chải lại đầu tóc và mặc xiêm y xong rồi mới cất tiếng hỏi:
– Muội có chuyện gì mà vẻ mặt lại lo lắng như vậy?
Điền Thu lo lắng thuật lại đuợc những gì mình nghe đuợc trong tẩm cung cho Tố Tố biết rồi tròn xoe mắt đợi Tố Tố lên tiếng.
– Muội có biết Vịnh Công Công là ai không?
– Vịnh công công là tổng quản trong cung mà tỷ không biết sao?
– Tỷ đâu có biết gì ngoài tẩm cung của tỷ. Hoàng thuợng lên ngôi thay đổi hết thảy tỷ có nhớ cũng không nổi nữa. Giờ Tỷ lo quá. Muội vốn thông minh có cách nào giúp được tỷ không? Thật không ngờ Lý Nhũ Nuơng lại là nguời của Hoàng Thuợng. Như vậy Hoàng Thuợng luôn coi Phi nhi như đồ trong túi cũng phải thôi.
Nói đoạn nàng bèn thuật lại mọi chuyện xảy ra từ sau lễ đăng cơ cho Điền Thu hi vọng nàng sẽ giúp đựoc mình. Điền Thu ánh mắt buồn rầu nói:
– Điền Thu lần này không giúp gì đựoc cho tỷ tỷ rồi, Điền Thu luôn phải ở bên cạnh Hoàng Thuợng nguời luôn gọi muội khi cần bởi vậy không biết có khi nào mới đến gặp tỷ đựoc đây
– Hay là chúng ta bàn bạc ngay ở đây? – Tố Tố vốn không biết quyền biến, sinh ra đã là một đuơng kim tiểu thư lá ngọc cành vàng khi chưa biết sự đời thì đã nhập cung bởi vậy không hề có kinh nghiệm chi cả. Bình thuờng nói chuyện thì nàng tỏ ra thông minh nhưng khi dùng mưu kế thì nàng như đứa trẻ vậy lúng túng hết sức.
Điền Thu ngẫm nghĩ một hồi rồi nói :
– Chỉ sợ tỷ không đồng ý. Lần đi Hoài Nam này tỷ chỉ đi với Lý Nhũ Nuơng thôi. A Anh và Tôn Bình cũng phải ở lại. Trên đuờng tỷ tìm cách hạ độc Lý thị là xong. Hoàng Thuợng ỷ vào Lý thị không sợ tỷ bỏ trốn là do suy nghĩ rằng tỷ không biết Lý thị là nguời của Hoàng Thuợng hơn nữa lại biết thừa tỷ vốn nhân hậu không nỡ ra tay hạ độc thủ ai cả nên càng yên tâm hơn vào con bài Lý thị. Nếu Lý thị không còn nữa thì coi như tỷ có thể thoát khỏi nanh vuốt của Hoàng Thuợng rồi.
– Trời giúp tỷ khi biết đuợc tin này, thật cám ơn muội lắm, nhưng tỷ không dám giết nguời đâu. Muội xem có cách nào để cả muội cùng đi với tỷ đuợc không? Để muội lại đây tỷ sao đành lòng?
– Muội chỉ nói kế như vậy thôi chứ thực sự muội cũng không dám giết ai đâu, nếu bỏ đi đuợc cùng tỷ thì hay quá nhưng giờ thật là khó khăn. Lúc này chỉ có ông trời mới giúp đựoc chúng ta thôi. Nguời tốt trời sẽ không hại đâu. Giờ chúng ta cứ đi về đã. Khi nào biết đuợc ngày giờ Hoàng Thuợng cho xuất cung lúc đó có khi muội lại nghĩ đuợc cái gì cũng nên. Giờ mọi thứ còn mù mịt không tính gì đuợc đâu tỷ tỷ.
Tố Tố vuốt mái tóc Điền Thu nói:
– Tỷ thật may mắn khi có một nguời em gái như muội. Thôi chúng ta về ngay kẻo lại sinh chuyện nếu có gì muội tìm cách tìm tỷ ở tẩm cung nhé. Từ giờ trở đi tỷ sẽ hay ra ngoài phòng đi dạo để nếu có thấy muội sẽ dễ dàng liên lạc chứ tỷ không dám đến chỗ Hoàng Thuợng tìm muội đâu. Tỷ sợ lắm.
Điền Thu đáp:
– Tỉ cứ yên tâm nếu có dịp muôi sẽ chạy đến chỗ tỷ ngay.
Nói đoạn cả hai bịn rịn chia tay ai về chỗ của nguời nấy.
*
* *

VN88

Viết một bình luận