VN88 VN88

Nghệ thuật ân ái mà tôi truyền dạy cho em Hằng

Bây giờ thì tôi quỳ hẳn người lên, đặt hai chân nàng lên vai, rồi nắc những cú thật vũ bão làm cả thân hình của nàng dội lên phía trên. Nếu hai tay của tôi không nắm lấy bầu vú của nàng kéo lại theo mỗi cú nắc, thì có lẽ nàng đã phải rớt xuống giường. Từ cổ họng của nàng không ngừng thoát ra những tiếng rên xiết. Mỗi lúc một to hơn , sướng khoái hơn. Hằng không ngừng quằn quại dưới thân thể của tôi, và tôi cảm thấy những bắp thịt nơi âm đạo của nàng không ngừng co thắt, bóp chặt lấy dương vật của tôi. Rồi khi dương vật của tôi được tràn ngập trong chất lỏng sướng khoái của nàng thì tôi cũng xuất tinh ào ạt. Cả hai thứ dung dịch hoà lẫn với nhau, tràn ra ngoài ướt đẫm hai bộ phận sinh dục của chúng tôi. Tôi không thể nào tả được mức độ sung sướng của tôi trong lúc này. Hai tay Hằng bấu chặt lấy mông tôi với giọng khản đặc:
– Cứ để yên nó trong em đi anh.
Chúng tôi nằm yên trong tình trạng đó một hồi lâu để tận hưởng những dư âm còn vang vọng trong cơ thể. Cho đến khi dương vật của tôi tuột ra khỏi âm hộ của nàng mang theo lẫn lộn cả hai thứ tinh dịch của tôi và của nàng. Thì tôi nằm bật ngửa ra giường. Hằng nhướn người hôn lên má của tôi thì thầm:
– Cám ơn anh, thật tuyệt diệu. Anh đã chỉ dẫn và cho em biết thế nào là yêu đương, ân ái. Nếu anh không phải là anh họ của em thì em nhất định sẽ lấy anh làm chồng.
Nghe Hằng nói. Tôi mới được đưa về thực tại của sự luân thường đạo lý. Tôi mỉm cười chống chế.
– Chúng ta chỉ là anh em đôi con dì. Người Hoa họ vẫn có thể lấy nhau cơ mà.
Hằng gối đầu lên ngực của tôi cười đáp:
– Nhưng mà chúng ta là người Việt chớ đâu phải người Hoa.

Cũng kể từ ngày đó chúng tôi không còn dịp làm tình với nhau thêm lần nào. Hằng đậu tú tài rồi chuyển về trường Đại học Cần Thơ cho gần với gia đình. Rồi lấy chồng ở luôn dưới đó. Còn tôi thì vào trường võ bị Đà Lạt. Một lần chúng tôi tình cờ gặp nhau gặp lại nhau ở bến đò Bắc Mỹ Thuận. Hằng kể cho tôi nghe về anh chồng đẹp trai của nàng. Hằng nói ” Anh ấy rất si mê Hằng bởi vì những nghệ thuật ân ái mà Hằng đã học được ở nơi tôi. Nhất là nghệ thuật yêu đương bằng mồm “. Tự nhiên tôi cảm thấy trong lòng dấy lên một sự ghen tức. Không dằn được lòng tôi bảo Hằng. Nếu nàng muốn tôi sẽ cùng nàng tìm hiểu thêm những điều mới lạ. Hằng mỉm cười tinh quái không trả lời, chào tôi tạm biệt rồi lên phà đi mất… (Hết)

(Truyện 18+ sướng nhất tại Phimsex.info)

VN88

Viết một bình luận