VN88 VN88

Em nhắm nghiền mắt tần hưởng khoái lạc từ con cu tôi

Em nhắm nghiền mắt và rên nhẹ. Tôi chuyển động chậm rãi rồi nhanh dần. Uhm!!! Được đấy, thật là sướng khoái. Cứ thế, mỗi lúc tôi lại nhịp mạnh hơn và đều hơn. Em rên cũng to hơn chút chút. Kiểu chơi ngồi như thế kéo dài được một lúc cho đến khi tôi cảm thấy thật khó khãn để tiếp tục nhịp vì cu tôi đã đạt trạng thái quá nứng rồi…

Em nham nghien mat tan huong khoai lac tu  con cu toi

Đọc truyện 18+ Em nhắm nghiền mắt tần hưởng khoái lạc từ  con cu tôi

Trong khi tôi đang viết những dòng này thì cô bé Loan đang khẩu dâm cho tôi. Trông em bú mớm mới tuyệt làm sao. Con cặc tôi đỏ hỏn, cương cứng, từng thớ thịt cùng gân mạch tím đỏ nổi cả lên dọc thân nó. Tôi cố gắng điều hòa nhịp thở gấp gáp của mình nhýng không nổi. Mỗi lần lýỡi em rê qua đầu khất tôi lại giật bắn lên nhý có một nguồn điện cực mạnh chạy dọc xương sống. Ah… đã quá.

Em vừa sục vừa bú thật tài tình khiến tôi cứ phải rướn người trước mỗi lần em ngậm đầu khất vào mồm. Tôi chịu hết nổi rồi. Tôi nhấc bổng em lên. Chim em rậm rạp một mớ lông, tôi đặt dương vật của tôi ngay dưới cửa âm đạo rồi từ từ nhấn em xuống. . . Uhm!!!Phút chốc dương vật đã ngập lún vào trong em. Em bắt đầu hơi rên vì sự co dãn của âm hộ. Tôi mơn trớn em bằng cách hôn hít hai núm vú đang ở ngay trước tầm mắt tôi. Tôi bú liếm không kém gì cách em làm với tôi. Sau khi cảm giác âm hộ em có hơi dãn hơn vào chất nhờn bắt đầu ứa ra, tôi chuyển động nhẹ nhàng phần bụng dưới của mình. Em nhắm nghiền mắt và rên nhẹ. Tôi chuyển động chậm rãi rồi nhanh dần. Uhm!!! Được đấy, thật là sướng khoái. Cứ thế, mỗi lúc tôi lại nhịp mạnh hơn và đều hơn. Em rên cũng to hơn chút chút. Kiểu chơi ngồi như thế kéo dài được một lúc cho đến khi tôi cảm thấy thật khó khãn để tiếp tục nhịp vì cu tôi đã đạt trạng thái quá nứng rồi. Tôi sẽ xuất tinh mất. Tôi cố sức nhịp mạnh thêm chục cái nữa rồi đẩy em ra, nhanh chóng kéo đầu em xuống dương vật tôi và PHỤT. . . Mặt em đã dính đầy tinh khí do tôi bắn ra. Tôi thấy thật là thoải mái và sung sướng vô cùng. Uhm!!!

Loan là em họ tôi. Bé năm nay lên 15 tuổi còn tôi 17. Hai chúng tôi chơi thân với nhau từ thuở bé xíu xiu. Và từ đó đến nay thực sự hai đứa đã có một tình cảm khắn khít với nhau khó rời. Ban đầu tôi nghĩ đó chỉ là tình cảm anh em đơn thuần, mãi sau tôi mới nhận ra điều gì đó khang khác. Quả thật thế, đó là lúc tôi thấy vú ngực em bỗng dưng phát triển kỳ lạ. Vú em to như quả cam. Mông em tròn lẳng. Đôi môi mọng đỏ của em đầy quyến rũ. Làn da trắng mịn như bông tuyết. Tất cả chỉ vừa mới đây thôi sau một nãm không gặp nhau. Khi nhận ra những thay đổi ấy từ người em gái họ thân thiết của mình, trái tim tôi không ngừng thổn thức đêm ngày. Không lúc nào tôi không mơ về em, nhớ về em. Đặc biệt, hình dáng bộ ngực của em làm tôi say sưa. Tuy chỉ qua lớp vải áo thôi tôi vẫn hình dung hai trái đào chín mọng hồng hồng sau lớp áo đó. Và cứ thế, hai trái đào đó nuôi dưỡng tâm hồn thơ ngây của tôi từ ngày này sang ngày khác, từ tháng này sang tháng khác. Và rồi tôi cảm giác tôi đã dành cho em một tình cảm hết sức đặc biệt. Một tình cảm không còn của một dứa con nít nữa. . . Đó là thứ tình cảm của người lớn. Và tôi biết tôi không thể thiếu em dù chỉ một phút. Tôi. . . tôi thực sự yêu em mất rồi!!!

Vậy có sai trái không???Tôi đã từng tự hỏi tôi có đang nuôi dưỡng một thứ tình cảm không đúng đắn, một thứ tình sai trái không được chấp nhận không???Nói trắng ra là có phải tôi đã phạm vào tội loạn luân khi trót yêu thương em họ mình???Tôi đã từng bế tắc!!!Tôi không biết mình phải làm sao cho đúng bây giờ. Cái thứ tình cảm ấy thật lạ. Nó thiêu đốt tâm hồn tôi khíên tôi không còn nhận ra đâu là phải trái nữa. Tôi phải làm thế nào mới đúng. Tôi có nên nói cho em biết không???Toàn bộ sự việc là như thế. Tôi nuôi dưỡng tình cảm đó thay vì phải xoá nó ngay khỏi đầu mình. Một ngày nọ Loan đến nhà tôi. Hôm ấy ba mẹ em gửi em ở nhà tôi vì họ phải đi về quê với ba mẹ tôi lo chuyện gia đình. Nghĩ tôi đã lớn và khá chững chạc nên ba mẹ tin tưởng giao em cho tôi chãm sóc một ngày vì mai họ sẽ lên ngay. Và thế là Loan và tôi ở nhà một mình!!!Tôi không biết tôi nên mừng hay nên sợ. . . Tôi mừng vì nghĩ tôi đã có được một cơ hội để nói với em tình cảm của tôi. Tôi sợ tình cảm này sẽ không được chấp nhận và kết quả là tôi sẽ đau khổ vô cùng!!!

Em đang nhìn tôi bằng một đôi mắt tinh ranh đến đáng sợ. Em nói điều gì từ đôi môi mọng đỏ kia tôi cũng chẳng còn nghe thấy nữa. Tôi đang chãm chãm nhìn bộ ngực của em rồi hướng xuống cặp đùi trắng thon thả. Tôi lí nhí:

VN88

Viết một bình luận