Thu chạy như bay lại nhắc phone, lòng mừng như cô dây sắp về nhà chồng. Từ đâu giây kia, một giọng đàn ông cất lên:
-Thu hả Mình đâỵ Em đang làm gì đó? Anh tới thăm được không ?
Thu bực bội vô cùng. Tưởng là phone của Mạnh, dè đâu là Minh. Anh chàng bán bảo hiểm đa theo đuổi nàng từ lâu.
Nhưng Thu chỉ lấp lửng, hành hạ Minh chứ chưa cho chàng sơ múi gì hết. Thu trả lời gọn lỏn , dứt khoát:
-Ạ. ?nh Minh hả Em sắp đi công chuyện ngay bây giờ, bữa khác gặp nghe anh. Bye
Không đợi Minh trả lời, Thu gác máỵ Tiếng phone lại reo lên Thu hơi ngần ngại, sợ Minh lại gọi tiếp. Nhưng từ đầu giây bên kia, tiếng nói ấm áp của Mạnh làm nàng mừng rỡ.
-Thu đó hả Mạnh đâỵ Em chỉ đường cho anh tới đón em đi.
Thu nói vắn tắt ít câu rồi chỉ đường cho Mạnh đến đón, xong hối hả thay đô rồi chạy ra phòng khách ngồi chờ. Nghe tiếng còi xe vang lên bên ngoàị Thu vội vả bước ra, khóa cửa lại rồi thả từng bước thật chậm ra xe dù trong lòng nàng đang muốn bay đến bên Mạnh. Chiếc xe lăn bánh. Hai người đến một nhà hàng sang trọng nằm dọc theo bờ biển rất thơ mộng. Trong buổi ăn, cả hai đều ăn rất ít mà nói chuyện thì nhiềụ Họ nói bâng quơ từ chuyện nhà cho đến chuyện ở sở. Tuyệt nhiên, Mạnh và Thu không hề đả động đến chuyện tình cảm. Mà cần gì phải nói, bốn mắt nhìn nhau trìu mến đã nói lên tất cả thay cho họ rồị Sau bữa ăn, Mạnh đề nghị thả bộ một vòng cho tiêu cơm. Thu ngoan ngoản “dạ” y như một người vợ hiền chìu chồng. Cả hai vừa đi vừa nói chuyện như một cặp tình nhân hạnh phúc nhất trần gian.
-Thu đi chơi như vầy, lúc về có sợ ba má rầy la hay không ?
Mạnh muốn tìm hiểu xem Thu có còn ở với gia đình hay không. Chàng mùng thầm khi nghe Thu trả lời:
-Ba má Thu ở cách đây 2 giờ lái xe. Trước giờ Thu sống với ba má. Lần này phải “move” xuống đây để gần sở làm nên Thu ở có một mình hà.
-Vậy mà Thu không nói trước làm anh sợ quá.
Thu thật tình hỏi:
-Anh sợ gì ?
-Sợ lỡ gặp…ông nào ra nắm cổ anh mà hạch tội thì…mất mặt quá.
-Nếu có ông nào thì làm sao Thu dám để anh đến nhà đón. Đừng có nói oan cho Thụ
Mạnh bạo dạn nắm tay Thu choàng ra sau lùng mình. Đồng thời chàng cũng lòn qua ôm ngang eo Thu mà dìu đi. Thu không phản đốị mà có gì phải phản đốị Nàng đã mơ ước giây phút này tù lâu rồi kia mà.
Đến một đoạn đường vắng, Mạnh dừng lạị Chàng dơ tay vuốt trên má Thu rồi từ từ nâng cằm. Môi Thu hé mở, đôi mắt nhắm lại khi Mạnh cúi xuống đặc chiếc hôn trên bờ môi nàng. Cánh tay Thu tự động lòn qua nách Mạnh rồi ôm xiết chặt lấy chàng. Hai người hôn nhau đắm đuối trên bờ biển vắng., giữa tiếng sóng rì rầm vỡ vào bờ như lời tỏ tình của hai kẻ vừa mới yêu nhau.Gác điện thoại trở lại chỗ cũ, Minh vừa bàng hoàng vừa lo lắng. Thái độ đột ngột của Thu vừa qua làm Minh thật thắc mắc. Minh quen Thu đã gần 2 năm nay. Dù là giữa hai người chưa có gì để gọi là thề non hẹn biển nhưng tình cảm giữa hai người rất tốt đẹp từ xưa đến nay. Từ lúc gia đình Thu vừa mới đến Mỹ, một tay Minh đã lo lắng, giúp đỡ gia đình nàng. Từ chuyện lo thủ tục giấy tờ, đến chuyện chợ búa, học hành. Mọi chuyện lớn nhỏ chàng đều không quản ngại công lao tận tình đưa đón. Kể cả việc mà Thu đang làm cũng là do một tay chàng vận động, nhờ cậy một vài người để giúp đỡ đưa Thu vào làm. Trong thâm tâm chàng, Thu như người vợ chưa cưới. Hôm nay, cũng như mọi lần, Minh gọi phone thăm nàng và định đến để đưa Thu đi ăn tối thì nghe giọng nói có vẻ lạnh lùng và tàn nhẫn của Thu. Minh thắc mắc. Chàng thừ người suy nghĩ. Hay là Thu đang có công việc gì gấp lắm. Hay là cha mẹ nàng có việc gì, gọi nàng về gấp. Hay là ??? Minh nhắc phone gọi lại lần nữa thì đầu giây bên kia đang bận. Minh càng hoang mang. Chàng lật đật ra xe đến nhà Thu, Vừa định đậu xe, thì cũng vừa lúc đó Minh thấy Thu đang chưng diện lộng lẫy bước lên chiếc xe thể thao mui trần của Mạnh. Minh buồn bả quay đầu xe về. Trong đầu chàng rối nùi bao nhiêu câu hỏi…Minh không thể thua đau đớn như vậy được. Minh bậm môi bực tức. Chàng nhấn mạnh chân ga. Chiếc xe lao đi vun vút trong đêm tối.