VN88 VN88

Chị thích tôi chơi các tư thế lạ mới hứng

Chiều lại, theo lời cố vấn của bà Tuyết, trong lúc đang chuyện trò, bỗng tôi kéo lê bà chủ nhà vào phòng khách trói lại và kéo quần bà ta xuống, cho cu vào đụ. Bà ta lại chống cự, lại rên. Trong ngày hôm đó tôi đã thình lình đụ bốn lần như vậy và lần nào cũng đem đến kết quả tốt đẹp cho cả hai người.
Tôi biết cái trò chơi này không thể tiếp diễn nhiều lần được. Bà chủ nhà cũng biết vậy, nên sau khi trả công cho tôi một món tiền khá lớn, bà ta đã ngậm ngùi tiễn tôi ra về. Từ đó chúng tôi không bao giờ gặp nhau lại nữa.

Tôi đang ngồi làm bài tập thì nghe có tiếng chuông gọi cửa. Ngay sau đó có tiếng mở cổng và tiếng chân người vội vã đi vào. Tôi đưa mắt nhìn ra bên ngoài. Chị Mai đang hấp tấp bước lên mấy bực thềm. Tôi mừng quá chạy vội ra ôm lấy chị. Chị cũng ôm lấy tôi, nước mắt rưng rưng :
– Gần cả tuần rồi không gặp em chị nhớ muốn chết luôn.
– Chị đi đâu mấy ngày hôm nay ?
– Chị lo thủ tục ly dị và mấy việc linh tinh khác mà chị sẽ kể cho em nghe sau. Bây giờ xong hết rồi.
– Bây giờ mình làm gì đây ?
– Mới gặp đã muốn xáp vô liền sao? Em cũng thuộc loại dâm thần, không thua gì thằng cha đó.
– Chị muốn nói chồng chị hả ?
– Còn ai nữa. Em biết không, gia đình con nhỏ làm rắc rối, đòi bồi thường, chị phải dàn xếp. Dù sao ông ta cũng đã là chồng, chị không muốn mất mặt. Mấy hôm nay chị qua lại nhà nó và nhà chị như con thoi.

Chị Mai vừa nói vừa nhìn tôi đăm đăm :
– Sao em xanh quá vậy ?
– Em vẫn bình thường. Chị không tin, có thể …thử em ngay bây giờ. Bảo bà Tuyết và bà già đi xem hát đi !
– Quỷ ! Chị không giỡn đâu. Em xanh quá, hãy nghỉ ngơi đi !
– Chị Tuyết ơi, sao Minh xanh quá vậy ?
Bà Tuyết không trả lời. Chị Mai lại hỏi :
– Chị Tuyết ! Sao nó xanh xao quá vậy ?
– Xanh gì mà xanh. Tôi thấy cũng bình thường thôi.
– Rõ ràng là xanh, lại ốm nữa. Có ai …làm gì em không ? Chị Tuyết này, sao chỉ mới có mấy ngày mà nó lại như vậy ?
Bà Tuyết có vẻ bực mình :
– Ai mà …làm nó. Ai làm nấy biết.
– Chị nói sao ? Tôi làm gì nó. Gần cả tuần nay tôi đâu có tới đây.
– Mới lúc nãy nói “mấy ngày”, bây giờ nói ” một tuần”.
Tôi nửa đùa nửa thật nói chen vào :
– Có gì lạ đâu. Tại nhớ quá, “năm mười mười lăm” nên xanh xao, vàng vọc. Bây giờ làm một cái là hết liền.
Cả chị Mai và bà Tuyết đều cười ré lên. Thế là huề.

Bà Tuyết định nói một cái gì đó nhưng bỗng có tiếng chuông gọi cổng. Chị Mai đứng dậy đi ra ngoài. Lát sau chị cùng một người nữa đi vào. Cả hai đều khệ nệ trên tay những vật dụng lĩnh kĩnh như áo quần, hộp đựng son phấn, chai lọ v.v…Người cùng chị đi vào nhà là một cô gái chừng 15 tuổi, dong dỏng cao, khá đẹp, nhất là nước da và đôi mắt. Cô ta lí nhí chào :
– Chào bà ! Chào cậu !
Cô ta trố mắt nhìn mọi người và đứng nép một bên tường. Chị Mai nói :
– Minh biết ai đây không ?
– Ai ?

VN88

Viết một bình luận