VN88 VN88

Âm hộ người trinh nữ trong mắt một lão già

Hmm… Đọc thơ mày, tao khóc đó … thấy thương cho hoàn cảnh của mày ghê, cũng tệ thật, số của mày kể ra cũng hẩm hiu, tao cứ ngỡ một người con gái xinh đẹp như mày, học giỏi, có bạn trai hiền lành là yên đời phận gái, nào ngờ con Băng của tao bây giờ phải đi chụp hình khỏa thân kiếm thêm tiền, rồi tình duyên lận đận, nghề nghiệp mong lung … nhưng kể ra chuyện tao cũng không tốt lành gì, mày! Đáng lẽ là tao cũng không định kể chuyện của tao cho ai nghe hết, nhưng thấy mày là người bạn thân nhất từ cấp hai cho tới lên trung học, và mày có cùng hoàn cảnh tệ hại giống như tao, cùng chung một tâm sự nên thôi, tao quyết định chia sẻ với mày …

Ngày đó tao chia tay với mày để sang nước Mỹ này tiếp tục con đường học vấn. Cảm giác đầu tiên của tao khi đặt chân đến đây là sự vĩ đại của mọi thứ, trong cái xứ sở này cái gì tân tiến hết, như những tòa cao ốc chọc trời, xe hơi chạy nườm nượp, khu shopping sang trọng, và dân ở đây ai nấy cũng ăn mặc tươm tất, lịch sự…, lòng tao mừng vô hạn vì có được cơ may sống ở xứ sở thần tiên … như Alice in Wonderlan vậy! Nhưng sự thất vọng đã đến với tao quá nhanh chóng, khi biết được căn nhà tao phải sống chỉ là một căn nhà rất nghèo nàn, không khác gì cái căn cũ ở Việt nam đã từng ở, lại không đủ phòng ngủ, tao phải ở tạm nhà của cô chú Sáu. Lúc ấy, vừa nhớ nhà, nhớ bạn, nhớ thầy cô, nhớ tùm lum thứ, cảm giác lạc lỏng làm sao đó mà tao đã khóc hoài, khóc mãi, mày ạ! Nhưng mà thôi, chuyện đó có đáng gì so với chuyện tao sắp kể cho mày nghe nè …

Số là tao không thể ở nhà của cô chú Sáu tao mãi được nên sáu tháng sau mới dọn sang nhà của anh rể Lâm và chị Bình, anh chị chưa có con nên được phòng dư cho tao ở. Tuy là nhà khá xa trường, nhưng phải chịu thôi, vì mình chỉ ăn nhờ ở đậu người ta thì phải chịu khó… Song đó là không phải điều tao ái ngại, chuyện khác đã xảy ra làm biến đổi đi cuộc đời của đó mày … là sớm sau khi tao ở đó được hơn một tuần ở nhà anh chị, tao phát hiện ra một chuyện không được bình thường trong cái địa vị em vợ của tao, anh Lâm (bây giờ đã hói đầu gần hết) hay nhìn tao bằng ánh mắt soi mói, có lúc tưởng chừng thân thể tao bị lột trần dưới đôi mắt ấy. Từ dạo đó tao bắt đầu thấy hơi sợ … Rồi những lúc chị Bình vắng nhà, cái sợ lại càng tăng thêm vì anh hay lân la đến tìm tao nói chuyện, nhưng chủ yếu để ve vãn. Thoạt đầu tao không để ý, đến sau nghe anh cố tình kể chuyện phòng the của hai người cho tao nghe, chuyện anh phá trinh chị Bình ngày mới cưới như thế nào,chuyện anh và chị bí mật làm tình với nhau trên xe ở công viên thuở nào v.v… Khi ấy, tao mới giật mình nhận ra con chồn đã lòi cái đuôi dâm dục của nó ra. Tuy là sợ, nhưng đâu có cách gì để tránh khỏi …Rồi những đêm sau đó, tao để ý thấy anh cố tình rên lớn trong lúc làm tình. Sáng ra, anh còn chặn tao gặn hỏi, có vẻ gợi tình với tao lắm, “Đêm qua có làm em khó ngủ ?”. Tao chỉ lẳng lặng bỏ đi, nhưng kể từ dạo đó thì tao tránh mặt ảnh nhiều, anh dường như biết được, nên tìm cách xâu xé tao đủ điều trước mặt của chị Bình, nào là tao làm biếng, thích đi chơi, khó dạy bảo, dễ học hư thói của bè bạn v.v…. Khổ lắm mày, dù sao thì tao cũng là kẻ xin xỏ người ta nên mới bị trù tréo như thế ! … Cam chịu …!

Rồi chuyện kéo dài tới tháng thứ ba ở chung nhau như thế, tao phát giác thêm một chuyện mà mày không thể tưởng, quần lót tao lần lượt bị mất một cách lạ lùng không thể giải thích. Tao nghi là anh Lâm lấy trộm, nhưng chỉ ngậm miệng chẳng nói năng gì được vì không có bằng chứng. Tệ hơn là đôi lúc tao tìm được chúng trong xọt rác, thì chúng đã ướt nhẹp ở dưới đáy quần, tao không dám tìm hiểu xem thứ nước đó là gì, song vẫn đoán ra được anh ấy đã xuất tinh vào quần lót của tao. Thật đáng sợ khi có một người anh rể sống cùng mái nhà với mình như thế, phải không ? Nhưng còn đáng sợ hơn nếu phát giác ra chuyện anh ấy đục lỗ phòng tắm để rình tao hàng đêm … Thời gian đó tao nào có hay biết chuyện bậy bạ của ảnh làm, đến lúc phát giác ra có người đang mục kích mình tắm hoặc làm vệ sinh thì đã muộn hết rồi, coi như đã bị người ta nhìn thấy hết. Cái cảm giác đó tao nghĩ chắc mày hiểu hơn ai hết, người con gái mới lớn bị đàn ông đê tiện rình mò thấu được chỗ kín thì có nước bỏ nhà đi nơi khác chứ có làm gì hơn …. Nhưng dù tao giận lắm, cũng chẳng nói gì với anh ta cả, kể cả với chị Bình vì tao thấy chị thương ảnh rất nhiều … Tao sơ, hạnh phúc của chị tao sẽ tiêu tan …! Rồi tao chỉ âm thầm lấy giấy bịt lại cái lỗ trên vách kia đi, nhưng chỉ sáng hôm sau tao tắm lại thấy nó bị mở ra tự lúc nào … Một vài lần như thế, tao không còn cách nào hơn là cứ để yên như vậy, và lúc tắm tao chỉ quay lưng về phía đó …

Chuyện không dừng ở đó với tao, sau nọ, tao có để ý, thấy ảnh càng lạ lùng mỗi khi nhìn tao … Có đêm, tao giật mình thức giấc thấy anh ấy đang ngồi ở gần giường, tao kinh sợ quá nhưng chẳng dám la, anh chỉ nói là đến tắt đèn dùm tao vì tao đã quên và thấy tao ngủ ngon nên ảnh thèm được như vậy. Tạo thật sự sợ lắm rồi, mày! Hắn như mát giây sao đó ? Còn những đêm tao không giật mình thức, chẳng lẽ hắn lại ngồi suốt bên tao, xem tao ngủ …

Rồi chuyện tao đáng sợ nhất đã xảy ra trên mình tao, mày biết không. Thật khốn kiếp! Tên anh rể tồi bại kia đã cưỡng dâm tao trong cái đêm chị Bình đi làm ca nhì …Tao đang ngủ thì thình lình một thân thể nặng chịt đè lên người, hơi thở nóng phà vào mang tai, rồi tìm vào môi tao nút chùn chụt, hai cánh tay nó tham lam quờ quạng khắp thân thể tao, để lột trần tao ra, chân nó thì kẹp chặt lấy hai đùi dù tao có chống cự cách nào cũng vô ích. Rẹt! Nó xét toạt cái áo ngủ ra tìm lấy ngực tao nút lia lịa, tuy tao chống trả nhưng càng làm cho nó hừng chí, mạnh bạo hơn. Cái quần đùi thun tao không cánh bay khỏi hai chân một cách dễ dàng, nó điên tiết vạch quần lót tao sang bên để đâm mạnh dương vật vào giữa …

Tao thét lên đau đớn, cắn vào tai nó đến bật máu, nhưng nó nào có chịu nhượng bộ, nó bổ xầm lên người tao, banh hai đùi tao ra, nhét cái khúc thịt to đầu vào âm đạo quá nhỏ của tao, nó ghịt mạnh tao về phía nó, xốc tao bằng hai cánh tay mạnh khỏe của nó, tao oằn mình lại khi thấy một vật to đùng xuyên vào cửa mình rát buốt. Rồi nó hì hục hì hục, rất lâu, tưởng chừng như kéo dài vô tận cho đến khi nó đổ xấp lên bụng tao thở hì hởm, lúc đó tao thấy dương vật nó cựa quậy trong cửa mình, vì quá đau rát nên tao đã không cảm giác ra được tinh khí của nó bắn thẳng vào trong. Tao nhớ lúc đó tao chỉ uể oải nằm im khóc sụt sùi, nó cũng nằm im nói nho nhỏ tiếng “xin lỗi”với tao, và dặn tao đừng kể lại cho chị Bình biết cùng những lời hăm dọa đuổi tao khỏi nhà. Và thế, cái quý nhất của đời con gái tao đã bị thằng anh rể đốn mạt tướt đi. Còn gì tiếc nuối ở đời này hơn điều đó nữa hả Băng ? Đã vậy, những đêm chị Bình không có nhà, nó không lỏi một thời cơ tìm đến tao để thỏa mãn sinh lý. Vì biết yếu điểm của tao là kẻ sống nhờ ở đậu, lại một mực thương chị mình, không muốn chị phải đau khổ, nên nó tha hồ cưỡng bức tao. Cũng may, nó còn biết dùng áo mưa để tránh thai chứ không tao còn phải mang thêm cục nợ đời, thêm khổ ! …

Sau đó, vì tiền học cứ gia tăng tao không còn kham nổi, chư kể tiền ăn xài, sách vỡ, xe cộ, dù chỉ mong một chiếc thật cũ kỷ để đi làm. Đã khổ ngoài xã hội, về nhà càng khổ hơn khi đương đầu với thằng anh rể khốn kiếp. Tao chịu đựng thêm hai tháng nữa, tổng cộng gần một năm, thì xin phép chị Bình dọn riêng ra vì có được việc làm mới có thể tự chu cấp cho mình. Chị ngạc nhiên lắm, khuyên răn đủ điều để giữ tao lại, nhưng tao đã quyết thì chỉ cũng nghe theo, chỉ tức cho thằng cha Lâm có lẽ tiếc rẽ tao lắm nhưng chẳng làm gì tao được.

VN88

Viết một bình luận