Tôi sống và làm việc ở chỗ này cũng được 4 năm rồi. Trước đây, từ thời sinh viên tôi cũng có tới vài mối tình, cuộc tình nào cũng nhanh chóng cả. Thực sự thì tôi không xác định gì nhiều vì bản thân tôi không bao giờ muốn lấy vợ ở xa. Dù học xa nhà nhưng tôi luôn nghĩ sẽ chỉ lấy vợ gần nhà cho tiện sau này. Chính bởi thế yêu vài cô đấy nhưng phần vì không hợp, phần vì không xác định nên tôi lần lượt chia tay.
Khi được giới thiệu cho vợ sắp cưới bây giờ của tôi, tôi cảm thấy rất ưng ý. Tính cách, công việc và các điều kiện khác của cô ấy đều ổn cả. Từ khi quen cô ấy, tôi đã tính toán lại cuộc sống của mình. Tôi đợi bao giờ kết hôn xong sẽ chuyển về gần nhà để sống. Những ngày này tôi vẫn tiếp tục công việc trên này vì cũng chưa xin được việc về quê.
Tôi thừa nhận tính tôi phong lưu, hay tán tỉnh linh tinh. Bởi thế trong quãng thời gian ở trên này, có một cô thích tôi, chủ động tấn công tôi nên tôi cũng tà lưa đôi chút. Tôi chỉ nghĩ đơn giản là hẹn hò, đi chơi bời chút cho vui, cô gái ấy cũng là loại chẳng ra gì nên trong những chuyện tế nhị cũng kiểu “mời gọi” tôi ra mặt. Vì nghĩ quen nhau một thời gian, cả hai bên đều vui vẻ, xong việc, tôi về quê thì đường ai nấy đi. Tôi nghĩ cô gái kia cũng chẳng yêu tôi thật lòng, một cô gái tính cách như cô ta thì cũng là loại chẳng ra gì cả nên tôi cũng không quá bận tâm chuyện trách nhiệm. Thời đại này, thanh niên, phụ nữ đến với nhau tự nguyện nên cả hai phải tự chịu trách nhiệm với việc mình làm mà thôi.