Nàng cảm nhận được chàng đã ra trong nàng, lồn nàng thấy nóng hổi, dâm thủy hòa tinh dịch tuôn trào ra mép trong khi chàng bắt đầu tiếp tục chơi nàng, cu còn nuối tiếc thụt ra thụt vô lồn nàng. Rồi chàng cũng rút nó ra làm nàng thoáng hụt hẫng, một vài giọt tinh khí đào ngủ bắn lên cái bụng phẳng lì của nàng…
Đọc truyện 18+ Xuất ra vẫn còn hỗi tiếc cái lồn đẹp của nàng
Trang bước đi lang thang trên bãi biển vắng, nhìn lại dãy cát trắng mịn vẫn còn thấy các mái chòi lợp cỏ của khu nghỉ mát đàng xa. Nước trong xanh mát khẽ gợn sóng, nghịch ngợm liếm những ngón chân trần nàng ở mỗi bước thầm. Nhóm mấy nhỏ bạn đã rủ nhau đi vào làng trên hải đảo này để mua sắm đồ lưu niệm, chỉ có nàng là không hứng thú, thích đi dạo mát một mình thôi vào một ngày đẹp trời như hôm nay. Với lại trong hồn nàng vẫn còn khuấy động chưa yên sau một cuộc tình tan rã. Nàng muốn tìm thanh thản, nhưng trong sự tĩnh lắng nàng lại nhớ đến người xưa… Những lần ân ái mặn nồng…
Bâng quơ không để ý đến gì ngoài nắng ấm nhiệt đới và tiếng thì thầm của biển, Trang cài sửa lại chiếc váy choàng sarong màu xanh ngọc cho chặt hơn quanh lấy cái eo thon của nàng. Đi nghỉ mát lần này nàng đem theo áo tắm bikini cùng màu với chiếc váy sarong, màu xanh ngọc làm nổi bật đôi mắt đen láy và máy tóc mượt chấm ngang lưng. Nàng kéo kiếng mát treo trên tóc xuống che nắng gắt, vô hình chung không thấy một bóng người cao ráo đang đứng tựa gốc cây dừa, một gốc cây trong vô số cây rừng làm viền bãi biển.
Khi nàng bước ngang trước mặt, cái bóng người đó cất tiếng : “Chưa gặp em anh vẫn nghĩ rằng, Có nàng thiếu nữ đẹp như trăng, Mắt xanh là bóng dừa hoang dại, Âu yếm nhìn anh không nói năn…” Không phải tiếng nói mà là tiếng hát khẽ trầm ấm lôi nàng trở về với hiện tại. Nàng tháo mắt kiếng lấy tay che mắt nheo nhìn về hướng đó thì thấy người đàn ông đứng lù lù.
– Việt Nam hả ?… Làm người ta giật mình !
Nàng chợt thấy hơi mắc cỡ vì đã hỏi một câu thừa thải. Anh chàng này nàng đã thấy qua hồi tối hôm ở bar của khu nghỉ mát. Anh chàng làm việc ở đó, phụ tá quản lý thì phải, cao lớn, bảnh trai, da ngâm ngâm vì ở đảo nắng. Thật không nghĩ tới người Việt mình bây giờ cũng có mặt ở khắp nơi. Bất giác nàng cũng cảm thấy vui vui… Cái anh chàng này mặt có nét gì đó “an ác”, có lẽ tại môi mỏng chăng ?… Nhưng lúc cười thì lại thấy hiền, nàng cảm thấy ấm áp… Ít nhất không thấy nham hiểm, nếu không ở chỗ đảo lạ này cũng sợ chứ.
Chàng cười, tiếng vang ấm từ cổ :
– Vậy hả, mình cũng thường làm mấy người khách giật mình, nhất là khách Việt, hềhề… Mình tên Long.
Đúng thế, nàng hiểu tại sao Long có thể làm cho người ta giật mình, tỉ như đang lạc trên đảo hoang mà gặp một anh chàng cũng người Việt, lại bảnh trai, tuy cao lớn nhưng chàng tỏa ra một cái hào quang gì đó dịu dàng, làm người ta có cảm tình. Nàng cảm thấy ấm áp…
– Tên là…Trang anh à. Trang cùng đám bạn đang đi nghỉ mát ở đây, tối qua có thấy anh.
Nàng khẽ mỉm cười với Long khi cũng bước lên bờ cát đi vào bóng râm. Nàng mắc gọng kiếng mát vào sợi dây giữa ngực mảnh áo bikini, để ý thấy Long cũng liếc nhanh ở chỗ đó khi chàng đưa tay ra cho nàng vịn. Chàng tế nhịn không có nhìn lâu đã ngước lên nhìn lại nàng, ôi, ánh mắt đó, sao mà giống thế ! Ánh mắt hiền, tinh anh, ánh mắt có lửa ấm… Ánh mắt của Thành ! Sao mà trớ trêu, đi tít xa mà vẫn không thoát khỏi ánh mắt của người xưa, bây giờ nó lại hiện hữu… Bất giác nàng đã nổi da gà…
Long vẫn nắm bàn tay của Trang chưa buông ra :
– Ừ làm ở bar… Tối qua có thấy Trang mặc áo đỏ thật…thu hút, tóc bới cao… Nhưng hôm nay anh cũng rất thích Trang mặc đồ xanh, tóc xỏa, em thật đẹp. Như hoà vào biển trời ấy…
Chàng lại trộm nhìn ở thân người mặc đồ ít vải của nàng, eo nàng thon, mông nàng bốc lửa. Nàng để ý. Chàng từ tốn cầm lấy tay nàng đưa lên, như dò hỏi. Thấy nàng không phản đối chàng nâng bàn tay nàng lên sát mặt đã hơi cuối rồi chúm môi hôn phớt. Nàng chợt cảm thấy khô miệng, hơi thở như ngừng lại trong cuống họng. Kìa sao thế, nàng cũng không hiểu chính nàng, nụ hôn tay chỉ như là gió thoảng ấm mềm vùng nhiệt đới này thôi mà ! Long “nhuyễn” quá, nàng như bị thôi miên bởi ánh mắt của chàng mất. Nàng lí nhí : “Thật hả… thấy tối qua anh bận rộn, người là người, vậy mà anh cũng để ý đến Trang à…”