Vừa nói Rose vừa nhìn đăm đăm vô bộ ngực Hoa làm nàng ngượng ngùng đưa cả hai tay lên che lại.. Dĩ nhiên ngực Hoa không thế nào so sánh được với bộ ngực núi lửa của Rose. Nhưng từ ngày Luận rờ vô, Ho~a biết chắc rằng nó đã lớn hơn rất nhiều.
Rose thở dài.
– Xem mày kìa. Tao chỉ nhìn sơ vô ngực mây một cái mà đã quýnh lên rồi.
– Mày là Mỹ mà, làm sao tao có thể dạn dĩ như mày được
Rose cười.
– Cho mày là gái Đông phương đi, nhưng cũng đâu có phải cái gì cũng muốn che hết đi như vậy được, còn gì là thẩm mỹ nữa.
Nhưng mà tao đâu có bự như của mày.
– Bự cũng vậy mà nhỏ cũng vậy. Cái nào cũng có cái đẹp của nó.
– Mày nói đúng, nhưng tao vẫn không hiểu tại sao tụi con trai cứ thích những cái bự là làm sao. Mày xử dụng của quý đó để làm gì cho tụi nó?
Rose cười thực lớn.
– Thì làm gối cho mấy thằng đàn ông chứ còn làm gì nữa.
Hoa đập mạnh vô vai bạn, nói lớn:
– Đồ vô lương. Không ngờ mày vừa rời nhà trường một quãng đường đã dở chứng ra ngay rồi.
-Thì tao với mày cùng là con gái, sợ gì mà không nói.
Bộ mày không có cái đó hay sao?
Đồ mắc dịch, của tao nhỏ síu có nhằm nhò gì. .
– Nhỏ cũng có cái hay của nó chứ.
Hay ở chỗ nào?
– Tụi con trai đứa nào lại không thích những cái cứng, săn lại như của gái phương Đông. Chứ càng lớn càng nhão nhoẹt, bộ mày không biết hay sao?
Mặt Hơa tự nhiên đỏ lên, nàng nghĩ đến những tiếng thì thầm rên rỉ của Luận ngày nào trên vùng ngực mình. Rose lại nói tiếp:
– Bởi vậy mày phải phát huy những ưu điểm mà mình có để quyến rũ đàn ông.
– Mày muốn tập cho tao hư hay sao?
– Hoa, tao biết mây khác với tao. Mày lớn lên trong gia đình trưởng giả, phần đông đều bảo thủ. Không biết hưởng thụ. Nhưng trong thời đại này, mày phải thay đổi mới được.
Hoa lắc đầu.
– Tao không muốn quá khoe khoang.
– Đàn bà phải biết cách hấp dẫn đàn ông. Mày biết tại sao mày thất bại không?
– Tao… thất bại?
– Thì thằng đàn ông của mày đã bị mẹ mày giựt ngang. Đó không phải là một sự thất bại à?
Hoa thấy hình như Rose bắt đầu có lý với quan niệm sống của nó nên im lặng. Rose lại tiếp:
– Như tao đã nói, đàn bà là phải biết cách quyến rũ đàn ông. Mày đã không biết làm như vậy. Trong khi đó, mày có rất nhiều ưu điểm mà người khác không có. Khuôn mặt của mày phải là khuôn mặt của một hoa hậu hoàn vũ.
Nhưng chỉ vì mày không biết tụi đàn ông chúng nó thích cái gì, cho nên già như cả mẹ mày mà cũng thắng được mày nữa thì quả là một tám bi kịch có một không hai trên đời này rồi.
– Tao phải làm sao?
– Từ đây trở đi, mày cứ theo tao. Tao sẽ làm cho mày trở thành một con người mới.
Cả hai đã đứng ở góc đường này khá lâu. Bỗng một chiếc xe du lịch thực sang trọng đậu lại ngay sát lề đường bên cạnh hai người. Hoa nhìn thấy trong xe tên Bob học cùng trường và một thằng con trai khác ngồi bên cạnh nó. Bob mở cửa xe, miệng cười toe toét. Rose giới thiệu ngay. Bob thì mày biết rồi. Còn đây là John bạn thân của tụi tao.
Trong khi Hoa cúi chào, Rose lại quay sang hai người bạn giới thiệu:
– Dây là Hoa, bạn học của em. Cô nàng hiền như mà sơ ít ra ngoài lắm.
Nói xong Rose bước lên xe, trong khi Jnhn mở cửa xe mời Hoa leo lên phía sau. Chưa kịp ngồi yên, Hoa đã thấy Rose ôm lấy cổ Bob hôn vô môi bạn nó thật say đắm. Nàng không ngờ con nhỏ bạn này lại táo tợn nhưvậy. Không phải chúng nó chỉ hôn nhau mà là đang nút lưỡi nhau chùn chụt. Ngày thường, Hoa chỉ tưởng Rose là một học sinh tệ, nhưng không ngờ bây giờ có nhìn thấy mới tin. Nó như một cô gái lăng loàn và dâm dật quá mức.
Xe bắt đầu chạy. John quay qua Hoa hỏi:
– Hoa học cùng lớp với Rose à?
Hoa mỉm cười gật đầu. Nàng biết anh chàng bắt chuyện làm quen.
– Dạ, em với Rose học cùng lớp với nhau.
– Hoa có thường hay đi chơi với Rose không? .
Đây là lần đầu đi chơi với Rose, nhưng Hoa không muốn làm anh chàng con trai này mất hứng nên nàng nói dối:
– Tụi em thỉnh thoảng cũng đi chơi với nhau.
Anh không hiểu tại sao ở San Jose thiếu gì trường học mà Hoa và Rose phải lên mãi tận San Francisco làm gì cho xa xôi như vậy?
Hoa nhìn John. Anh chàng cũng khá đẹp trai, có lẽ tuổi tác cũng xấp xỉ với nàng và Rose. Nhưng y to con và trông có vé sành đời lắm. Hoa không trả lời câu hỏi của John, nàng hỏi lại:
– Anh học chung với Bob à?
John lắc đầu.
Năm ngoái tụi anh học chung trường. Bob còn một năm nữa mới lên Đại Học.
– Bây giờ anh học ở đâu?
– Đại Học San Jose. Sang năm em có tính về đây học không?
– Em cũng không biết nữa. Cái đó còn tùy ở má em.
John mỉm cười, nói:
Tại sao lại tùy thuộc vào má em cơ chứ. Em phải tự
chọn nơi mình ưng học chứ.
Hoa lắc đầu.