Tay chân chị cũng siết thân người Hợp. Chị đưa tay xuống để ôm đít Hợp thì cái khăn lông đã sút ra tự lúc nào. Hoàn toàn trần truồng, Hợp ôm, cọ xát, đê mê với chị. Chị biết thế bởi vì lúc ôm chị, Hợp nhắm hờ đôi mắt, đôi môi mọng lên màu đỏ, hàm răng trắng tinh loang loáng sáng.
Mặt kề mặt, chị và Hợp ôm nhau quằn quại như thế rất lâu. Con cặc Hợp nằm ngay mu lồn chị ở ngoài quần, mà chị cũng nghe rần rần như lửa đốt. Hằng vạn con kiến bò, làm nhột hết vùng da thịt phía dưới. Khi chịthò tay xuống cầm con cặc to tướng của Hợp để bóp, để nựng, thì cũng là lúc Hợp kéo mặt chị sát vào, đặt môi hôn một cái nồng nàn bốc lửa. Chị quên hết. Quên Hợp là thầy dạy con chị, và chị là bà chủ. Thần dâm dục hiện diện sáng ngời hơn cả Thượng Đế. Tay chị nựng con cặc Hợp ngon lành con cặc mà trước đó ở Rừng Lá, chị đã nhìn trộm, thèm khát.
Hơi nóng từcặc Hợp chuyền qua tay chị. Sựcương cứng dễ thương của khúc gân to dài làm chị muốn có một cái gì tức khắc, làm cho chị sướng tột cùng, chị mới thỏa mãn. Nhưng Hợp vẫn đê mê nút lưỡi chị một cách say sưa. Chị không còn nói được. Chỉ bằng hành động, chị đòi Hợp phải tiến tới. Chị nhốm đít tuột cái quần xoa trắng mỏng. Tuột luôn cái xì líp bikini. Cầm cặc Hợp, dang hai đùi ra, chị cà đầu cặc vào miệng lồn đang tẫm đầy nước.
Công nhận Hợp bình tỉnh lạ. Hợp từ từ cởi nút áo chị ra, bóp vú. Trời ơi! Chị cứ tưởng sau khi chị cà cặc Hợp ở miệng lồn, thì Hợp phải trèo lên ngay. Chị hụt hẫng một phút. Hơi chới với, nhưng những cảm giác lạ lùng vẫn còn nguyên, vẫn choán ngợp ra đó. Rồi Hợp cởi hết áo cho chị. Hợp quỳ lên ngắm chị như ngắm một người yêu. Tay chị không rời khúc gân cứng nóng hổi của Hợp.
Bây giờ, chính chị chứ không phải Hợp, ngước nhìn, xin xỏ, cầu cạnh. Bộ ngực nở nang, những thớ thịt săn chắc vun hai bên lườn bụng, hai bả vai to của Hợp làm lưỡi chị nóng như nước sôi. Chị thều thào:
– Đụ chị đi! Chị chịu hết nổi rồit Đụ liền đi em!!!
Hợp làm khác đi. Hợp quỳ hai chân hai bên người chị, cầm con cặc đút vô miệng chị như ông vua bắt một nô lệ phải bú. Em biết không? Chị bú ngon lành như chưa bao giờ được bú. Con cặc Hợp trắng tươi, đầu cặc đỏ hồng. Không có gì có thể sánh được cái ngon lạ lùng của tối hôm đó. Chị ngoạm luôn hai trứng dái nhai ngồm ngoàm, chị ăn chòm lông đen ngòm, chị liếm rất thần tình để hy vọng Hợp sẽ bắn khí vào miệng chị hoặc bắn lên mặt, lên mắt, lên tóc chị. Chị sẽ bôi hết nước khí đó lên mặt chị. Nhưng Hợp quả thật lì lợm. Mười lăm phút chị thổi đến mỏi miệng, mà Hợp vẫn như không. Chị xin Hợp:
– Xuống bú chị đi Hợp!
Hợp cũng làm khác. Hợp nằm hắn lên người chị đè chị ra nút lưỡi, bóp vú, cứ để con cặc vòng vòng trên mu lồn. Chị như sa mạc mùa hạ. Nhưkhúc sông khô nước. Không thể dừng được, chị thò tạy cầm con cặc dễ thương đó của Hợp cho ngay vào miệng lồn. Hai tay chị đè Hợp xuống. Hồn chị lìa khỏi xác. Người chị nhẹ như bông giấy. Bay lên, bay lên. Trong khi con cặc Hợp đút vào lồn chị một các chật chội, sít sao, mặc dù nước lồn chị đã ứa ra ướt đẫm. Nếu có ai hỏi chị nhớ gì nhất trên đời, có lẽ chị sẽ thành thật trả lời rằng chị nhớ cái đụ ngàn vàng của chị và Hợp tại phòng ngủ ở Phan Rí.
Đâu phải đây là cái đụ đầu đời, mà quái lạ, chị sướng một cách kỳ lạ huyền ảo, giống như thời con gái trong đêm tân hôn, khi được Vi leo lên người chị để phá trinh. Toàn thân chị rung như cánh hoa trước gió. Nó giao động không phải vì cặc Hợp đã vào lồn chị mà vì cả trăm cảm giác dị thường: kép trẻ, ngoại tình bất ngờ v.v…Toàn thể những cảm giác đó ùa tới ôm chị. Và chỉ mới chừng ba phút, Hợp chưa kịp nắc, vẫn nằm trong đó bất động, mà chị đã đạt tột cùng sung sướng. Rồi chị bắn ra không biết bao nhiêu là nước lồn. Chị la lớn:
– Hợp ơi! Chị đã ra rồi Hợp ơi! Cho chị ra trước em một cái nhen? Đó em. Sướng, sướng quá đi Trời … đất ơi? Chúa ơi! Con có tội không? Có thì cho con chết ngay trong cơn sung sướng này con cũng toại nguyện. Con đang lấy thầydạy của con con đây nè Chúa ơi! Tha tội cho con. ối! Nó ra nữa đó… Hợp ơi!
Hợp ôm chị, ghìm chị, giữ cho chị an toàn qua cơn sướng. Rồi nằm sát xuống nói:
– Chị yếu quá vậy? Chưa được nãm phút. Mà em …đã chơi đâu. Làm gì lẹ quá vậy? ..
Chị ôm Hợp thú nhận:
– Em không yếu đâu! ít ra phải nửa tiếng và mỗi đêm phải ba đến bốn lần. Nhưng…. không hiểu sao…
Chị nghiêng mặt nhìn chỗ khác, hơi mắc cỡ về lời chê của Hợp. Mà thật. Gì mà lẹ vậy? Bất lực à? Không đâu. Em không sao hiểu được chị sướng đền cỡ nào. Chị đã nói chị có thể chết lúc đó mà cũng vui lòng. Thì em phải biết chị đã tột cùng khoái lạc. Tuyệt vời, vĩ đại…
Đến lúc đó Hợp mới rút cặc ra, xuống bợ đít chị lên mà bú và liếm. Phải nói thật rằng nếu chồng mình liếm thì cái sướng nó khác hẳn. Vì chỉ có cọ xát giữa lưỡi và mép lồn. Đằng này, đây là thằng kép nhí. Hóa hiểu chị không? Mà Hợp lại bú một cách sở trường thì thánh thần linh thiêng cũng phải ngất chớ đừng nói là người ta.
Chị chỉ biết dang rộng hai bắp đùi ra, hai tay bóp vú nằm cứng người mà thưởng thức từng phút, từng giây. Hợp cong cái đầu lưỡi nhọn lại mà móc vào cái mồng đốc của chị nghe sực sực. Hợp chà hết khuôn mặt khôi ngô vào lồn chị. Ôi! Biết nói, biết diễn tả làm sao cho đúng đây? Chị nói với Hợp:
– Em ơi! Chị đã cơn không thể nào nói được. Cám ơn Hợp! Hai chị em mình đụ sáng đêm nay nhen? Mình ơi! Em muốn chết liền có được không? Lồn em tê hết rồi mình ơi? ối. Trời ơi! Chúa thánh thần ơi! Con đâu có dè được một người con trai bú lồn nhưvầy nè Trời! úi! Nó nút hột lecủa con. Ôi, chết. Chết thiệt mình ơi. Anh Hợp ơi? ối, anh làm gì mà em sướng quá vậy? Hả? Anh đút tay vô lồn em hả?
ối chết! Má ơi? Đụ mẹ Hợp! Đụ má Hợp! Tổ cha Hợp! Em đã quá đi Hợp ơi. Lên đụ em đi. Đụ cho lâu đi Lần này em đợi mình ra với em. Ra nhiều cho em?
Hợp leo lên, vạch hai bắp vế chị ra, cầm con cặc ngoáy ngoáy miệng lồn. Chị la làng muốn bể căn phòng. Phòng bên cạnh nghe la quá, họ đấm bịch bịch vô tường, nhắc chị la nhỏ lại. Chị cắn răng cứng ngắt, nhăn mặt, lắc đầu chịu trận. Tức một điều là đây không phải nhà mình. Nếu ở nhà chắc bữa đó tường phải bể vì chị sẽ hét lên thiệt lớn chớ không thể nào chịu nổi. Hợp ngoáy con cặc như thế khoảng mười phút thì đá cũng mòn chớ nói chi đến da lồn người ta. Sướng quá. Sướng hơn đụ nữa Hóa ơi?
Và khi Hợp thấy chị rướn người lên, tê tái, Hợp mới đút cặc vô đẩy mạnh. Cũng như hồi nãy, chị thần lạc hồn kinh. Người chị bay bổng lên, rồi hạ xuống nệm giường hứng đỡ những cái nắc tàn bạo của Hợp. Và Hóa ơi? Hợp chê chị là phải rồi. Đến phút thứ hai mươi, chị rùng mình, chị ưỡn người lên, nâng hẳn Hựp lên cao. Chị rên nho nhỏ, vừa đủ cho Hợp nghe:
– Anh ơi! Đừng chê em. Em lại ra nữa rồi đó !