Dì cảm động lấm về hành động đó của anh vì một lần nữa, dì không thể tưởng tượng được anh đã yêu dì bằng cách uống máu trinh và nước lồn của dì thoátra từtửcung. ánh đèn mờ nhạt, soi xuống gương mặt Dì Hạnh nằm nghiêng, trông đẹp như một minh tinh màn bạc. Anh nhổm người lên đứng ngắm nhìn chiêm ngưỡng toàn thân Dì Hạnh. Hai đùi dì trắng nỏn. Hai bàn chân dài, thon. Cặp vú nhưhai quả đào to Một dung nhan anh có thể so sánh với những tài tử quốc tế.
Một chân dì bỏ xuống đất nên cái lồn banh lớn ra. Anh chịu hết nổi. Anh yêu quá. Yêu một giai nhân chứ không phải là một nhà tu. Anh cúi xuống nhai, táp, nuốt cái lồn của Dì Hạnh một lần nữa. Anh cố ăn cho hết cái đạo hạnh, cho hết cái ngai khảm đầy kim cương của dì em. Và bây giờ, dì khác với lúc nãy, bừng lên như hỏa diệm sơn, cuồng nộ như thác lũ. Hai tay dì ấn mạnh cái đầu của anh sát vào lồn khiến anh gần ngộp thở. Hai chân dì quấn tréo lưng anh để lấy thế đưa mông đít lên mà hẩy. Dì la lớn:
– Lâm ơi! Đêm nay Lâm ở lại đây với em nhen. Em không cho anh về. Phá đời em thì phải lấy em. Chắc chắn em sẽ có bầu với anh. Em sẽ bỏ xứ ra đi. Anh phải theo em cho đến khi bào thai chào đời. Lâm ơi? Em muốn chết ngay tức khắc. Sướng quá. Râu anh nó rúc rỉa hột le em, lồn em. úi! Đồ khốn nạn. Anh không cho em tu, em sắp thành chánh…quả. nghe chưa… Khốn… nạn?
Nước mắt dì lại trào ra. Anh lại leo lên trên người dì, cắm cặc. Cắm thật sâu và đụ tàn bạo. Anh đụ như đã đụ mẹ em, đụ Hóa, đụ Hồng, đụ Dì Mai, Dì Thủy Tiên. Anh vác hai chân dì lên vai để đụ thật sâu. Anh bế dì lên, đứng thẳng nắc dì dồn dập. Rồi cứ như thế anh mang dì đi thẳng vào phòng ngủ của dì, đặt dì nằm xuống và anh tlếp tục đụ dì ào ạt. Mặc sức cho dì la, dì hét, và ra thêm hai lần nữa. Nước lồn của dì ướt chẹp nhẹp. Anh cứ nắc. Anh quyết làm cho dì em, dù sau này có ngủ với ai, cũng không thể nào quên được tên Lâm.
Cả anh và dì rơi xuóng đất. Anh để dì nằm trên cái gối anh vừa đụ vừa đẩy dần dì ra lại phòng khách, qua khỏi cửa, đến hành lang, nơi treo những lồng chim và những cành lan. Lũ chim nghe động nhảy tung tăng và kêu ríu rít. Trời vẫn mưa ào ạt. Anh ngừng lại nơi mấy chậu thược dược. Nước mưa tạt nhưxối vào hai cơ thể trần truồng, dính sát vào nhau. Anh nàm sát xuống, truyền hơi ấm cho dì. Cả hai ướt sủng. Dì run run bảo anh:
– Lạnh quá Lâm ơi! Sao Lâm muốn đụ em ở đây? Hãy ôm em thật chặt cho em ấm đi Lâm. Trời tối quá em không nhìn thấy mặt anh. Anh có nghe thấy em run không? Em cảm thấy hạnh phúc quá. Nhất định anh phải lấy em suết đời. Đứa con này ra đời sẽ mang tên Lâm Hạnh, nghe không mình?
Anh ừhử thật nhỏ. Lần đầu tiên anh đụ dưới mưa. Không khí trữ tình lãng mạn này làm anh dai sức hơn, sung sướng hơn. Anh tỉnh táo hơn. Cho nên dù cả hai run như cầy sấy, anh vẫn ôm đụ dì dồn dập cho đến khi mưa dứt hạt. Anh lại bế dì vào phòng ngủ, lấy khăn lau khô cả hai, rồi đắp mền ôm nhau đụ tiếp cho gần đến nửa đêm. Anh ra trong dì em hai lần. Anh biết là không trủớc thì sau dì cũng thụ thai. Vì anh đã canh lúc dì đạt tột cùng sung sướng là anh bắn vào hàng vạn tia tinh tùng vào lồn dì. Dì.đã ngủ quên trên tột cùng khoái lạc. Dì chẳng còn nhớ mình đã ra mấy lần. Chl biết dì đã dồn hết tâm hồn vào cuộc truy hoan lạ lùng kỳ thú tối hôm đó với tất cả bao nhiêu trinh chất của người đàn bà. Anh cứ để dì gối trên cánh taý anh mà ngon giấc. Anh nằm yên lặng ngắm từng nét duyên dáng trên khuôn mặt đẹp như thiên thần của Dì Hạnh…
Phấn nghe Lâm kể chuyện hấp dẫn quá ? Câu chuyện làm Phấnbịkích đông tộtđộ. Phấn ngồi thẳng người lên, bặm môi, dộng lồn xuống con cặc cương cứng đụ Lâm liên tục. Phấn đụ lấy sướng không cần biết Lâm ra sao. Và Phấn ấp Lâm, để tuôn nước lồn ra dầm dề, tận hưởng một trận đụ cũng lạ lùng không kém. Vì đã có ai vừa đụ vừa nghe kể chuyện dâm tình.
Từ đó, cứ vài đêm, Phấn lại xin tôi nhường cho Phấn một lần. Bốn người đàn ông trong nhà: Lâm, Vi, Dũng, Báu thay phiên nhau thỏa mãn cho ba con nữdâm tặc. Quên. Bốn chứ sao lại ba. Cả bà Vi nữa. Ông Vi thì bị bà Vi từ chối khi bà biết và bắt tại trận chuyện ông làm tình với Thủy Tiên, em gái của bà. Chỉ còn lại Lâm và Báu. Chuyện bà đụ Lâm cũng ly kỳ hấp dẫn không khác chuyện tôi đụ Thành, hay Hồng đụ Lâm. Nếu chắng được bà tín cẩn giao cho mọi chìa khóa trong nhà, thì chắng bao giờ tôi được xem một trận đụ tuyệt vời như thế.
Giữ đúng lời hứa, bà Vi đã tậ n tình lo cho Thành được về Sài Gòn, phục vụ ngành Quân Cụ ở Gò Vấp. Tiếng chuông cửa reo, tôi ra mở cửa. Thành đứng lù lù trong bộ nhà binh và ba lô . Tôi mừng rỡ, hạnh phúc lạ kỳ rồi ôm Thành hôn nhau như cả mấy năm chưa gặp Tôi đưa Thành vào tắm, thay áo quần để lên lầu chào và cám ơn bà Vi.
Bà Vi nhìn Thành như đã nhìn Báu khi Báu mới đến ngày đầu tiên. Cái nhìn của bà có vẻ một “cai gà một tú bà, và cũng là của một bà khách chuyện chơi kép trẻ. Bà đích thân pha cà phê mời Thành: Chả việc gì’ phải cám ơn, cám nghĩa. Hóa, bồ của em, cũng đã làm ơn cho chị khá nhiều. Đây là dịp chị trả lại cho Hóa thôi. Mà… em mới 18, sao trông to lớn như 25, 26. Đã có nhân tình chưa?
Thành đỏ mặt. Cái đỏ mặt của một anh nhà quê chớ không phải thẹn khi bị hỏi về nhân tình. Còn thẹn gì nữa khi Thành đã ngủ với tôi, với Cô út, và cả với Hồng con bà. Bà hỏi vậy để biết xem Thành đã rành về việc chăn gối chưa. Một câu hỏi dò la. Tôi đỡ lời:
– Một cây đó chị. Hoàng tử của lòng em đó !
Bà Vi tròn môi, trố mắt cười:
– Hì, hì… Dữ hén! Tưởng đâu chân chỉ hạt bột chứ! Vậy là Thành sẽ có nhiều cơ hội kiếm khá tiền nhưBáu cho coi. Em cứ ở đây, trong nhà có rất nhiều phòng. Tối nay hai đứa em ngủ một phòng hay hai phòng tùy ý. Mà chắc là một phòng phải không?
Thành dạ. Tôi lại hạnh phúc. Tôi định cho Thành về ở ngôi nhà của tôi ở Hàng Xanh. Nhưng bà Vi cho phép như thế càng tốt. Bà bảo tôi đưa Thành xuống ăn cơm và nói nhỏ:
– Tối mai cho chị mượn Thành vài tiếng nhen? Đẹp trai quá hà.
Tôi đồng ý ngay. Cái gì trong nhà này bây giờ cũng thành của chung. Chỉ cần nói trước một tiếng là xong. Tối hôm đó tôi với Thành đụ nhau tơi bời hoa lá. Đụ trong sung sướng giàu có. Đụ trong hân hoan không sợ chiến tranh cướp mạng. Tôi yêu Thành như yêu người chồng cho nên làm tình với Thành tôi trọn tình, hết sức. Làm như tôi chỉ hạp với Thành chỉ vì mùi mồ hôi, vì cái hôn da diết, nhất là
Thành biết tôi muốn gì. Thành có thể nằm trên người tôi cả tiếng đồng hồ để tôi chìm đắm vào khoái lạc hai ba lần. Tôi mê Thành gọi tôi hai tiếng mình ơi! Dù hai đứa đụ trong bóng tối hay ngoài ánh sáng, tôi với Thành ở dưới vào trong nhau, ở trên môi dính liền nhau.
Tôi thích nhất là ngồi trên mặt Thành. Cà cái lồn trên mặt Thành, rồi tôi bắt Thành thè lưỡi ra cho tôi đụ Sướng lạ lùng, sướng ngất ngây. Hay tôi bắt Thành bế tôi lên mà đụ giống hệt đêm nào ở cành mận. Không thể nào quên được buổi tối đầu tiên ở cành mận. Ngày đó đụ mà trong lòng tôi thấp thỏm lo âu vì sợ ngày mai tôi sẽ không còn Thành nữa. Nhưng đêm nay, tôi có Thành trong tay, bóng dáng tử thần không rình quá gần sau lưng Thành. Nên tôi càng hạnh phúc.
Cám ơn điều đó. Nhớ đến ơn sâu đó của bà Vi mà cả hai, tôi và Thành, bằng lòng cho bà chứng kiến từ đầu đến cuối. Không biết tôi bắt đầu dạn dĩ đụ trước mặt mọi người từ bao giờ. Tôi không cảm thấy gì mắc cở. Mà ngược lại, càng dạn dĩ tự nhiên, mặc kệ ai muốn ngó, muốn nhìn. Mà hình như người nào trong nhà này cũng có thói quen đó. Cả những bà khách giàu có, sang trọng đến đây tìm lạc thú. Họ cũng quan niệm giống hệt tôi. Nghĩa là đói thì ăn, khát thì uống. Tại sao phải mắc cở khi mình hưởng lạc? Cho nên dù biết bà Vi đứng đâu đó trong phòng, tôi vđi Thành vẫn hồn nhiên nhưđang ôm nhau ngoài suối sau vườn… ở nhà quê.