VN88 VN88

Vì ham của lạ tôi ra ào ạt bao nhiêu lần mệt gần chết

Miệng dì nói như cái máy mà đít thì ểnh lên, mắt vẫn nhắm hờ, chỉ còn thấy tròng trắng. Nước lồn tiếp tục tưôn ra làm ướt hết hàm râu của anh, mặt anh, miệng anh. Anh tha hồ bú liếm. Ngon không tưởng tượng được. Lúc anh cho lưỡi vào cửa mình của dì, thì ôi thôi, dì níu tóc anh, đánh anh:
– Anh Lâm. Địa ngục đang… chờ… đó nghe. Ôi ta bà, thiên Chúa, thánh tổ ơi! Giúp con. Lôi con ra khỏi chảo dầu… Lôi con, lôi con… Anh liếm ở ngoài thôi Đừng Lâm à, đừng liếm ở trong sâu em chịu không nổi… Anh ơi? Anh không tu nên không biết, xác thịt nó… Trời đất thánh thần ơi. Anh muốn làm gìđó thì làm. Lẹ lên đi… cho em sám hối, cầu nguyện. Khi anh dùng rãng cạp nhẹ, dùng lưỡi dũa mạnh ở mồng đốc của dì Hạnh thì bà hoàn toàn im bặt, không truyền giáo, không giảng kinh nữa. Nhìn lên anh thấy dì bặm môi, cắn răng một cách tội nghiệp. Dì muốn chống lại sự cám dỗ của xác thịt mà không được Dì buông xuôi để anh tự do tung hoành, tha hồ liếm, tha hồ dũa.

Nghe đến đó, bị kích thích dữ dội, Phấn dộng lồn xuống đụ cặc Lâm dồn dập:
– Anh ơi. Đã quá anh ơi! Vừa đụ vừa nghe kể chuyện dâm dục, thú vị quá anh ơi! Anh kể hết đêm nay nhen.

Lâm gật đầu và hỏi Phấn xem có muốn đổi nằm dưới? Phấn không thích. Chỉ muốn nằm trên. Với tư thế đó, đàn bà muốn sướng bao nhiêu cũng được, vì tự động điều khiển. Thực tình, Lâm cũng thích kiểu này vì nó giúp cho chàng lâu ra. Có thể kéo dài mấy cũng được Lâm tiếp:
– Thân hình của dì Hạnh cũng dài đòn như má em. Da thịt trắng muốt, thơm một cách kỳ lạ. Anh hôn không chừa một nơi nào. Các ngón chân, bàn chân, ngón chân, bắp chân và dì không tưởng tượng nổi khi anh đưa lưỡi vào ngoáy lỗ đít của dì. Dì nghĩ lỗ đít là nơi hạ tiện, dơ dáy nhất của cơ thể, vậy mà anh dám… Dì nghiêng hẳn người, áp sát cái mặt vô thành ghế sofa mà gào thê thảm:
– Bao nhiêu công lao tư hành của em đổ hết xuống sông rồi. Mình biết không? úi, úi da. Lạ lùng quá anh Lâm ơi? Sao anh không biết dơ dáy là gì vậy? Ối chết. Chắc em mê anh rồi Lâm ơi! Anh đút hết lưỡi vô trong đó rồi hả? Nhè nhẹ anh. Anh đừng ngoáy. ối, làm gì cũng được. Đừng ngoáy. ối. Các thiền sư ơi, về giúp con!!!

Dì khóa chặt cửa quá. Nếu có thiền sư nào đó muốn vào giúp, cũng không biết đi bằng lối nào. Những tia chớp sáng ngoài trời lóe nhanh trên các đồ vật sang trọng trong căn phòng mà dì làm nơi tiếp khách, nơi thuyết giảng những lời rao do dì tự
chế ra theo óc tưởng tượng. Dì bảo dì là một trong những Bồ Tát được trên kia phái xuống để cứu thế. Dì thay mặt Phật, thay mặtChúa, dì có thể biến hiện thần kỳ nhưnhững nhân vật phim bộ Trung Hoa. Ai đau khổ, gọi tên dì sẽ được hoàn toàn giải thoát v.v… Không phải một hai người nghe mà có cả hàng ngàn người. Chẳng những tin mà còn mê mẫn tất cả những gì của dì. Tiếng nói của dì là lời hoa tiếng ngọc. Vậy mà bây giờ dì đã phải thốt lên: “Chắc em mê anh rồi anh Lâm ơi! ”

Anh đưa lưỡi của anh ngoáy lỗ đít của dì. Dì mê là phải, vì cái sướng nó có thực, chứ không từ tưởng tượng mà có. Nó chẳng rơi xuống từ từng trời thứ tư hay thứ năm nào hết. Nó đến từ hành động dì khóa chặt cánh cửa phòng lúc nãy. Nó đến từ cái ngước mắt của dì nhìn anh, và vòng tay ôm ngang hông anh chặt cứng. Nó đến từ lúc dì tháo dây lưng quần cho lỏng ra để mời anh. Còn mọi thứ khác phát ra từ miệng dì là những phản ứng miễn cưỡng, lấy lệ, che bớt phần đồng lõa của dì buổi tối đó.

Dì hết nghiêng mặt vào thành ghếsofa, lại ngước cao cổ, hai tay cho lên trên kia ôm chặt thành ghế. Đầu tóc dì vừa mọc lên lổm chổm trông như kiểu demi garcon của Francoise Arnould. Sự khoái lạc hiện rõ trên mặt dì, lúc tàn bạo lúc êm đềm, lúc ngất ngây cuồng dại. Trông hấp dẫn như mr hoàng Cleopâtre. Dì Hạnh đẹp não nùng. Gương mặt trái soan, đôi môi mọng như hoa nở. Sóng mũi thắng, cao. Đôi mắt sắc, thông minh, to như hạt nhãn, đen huyền với cặp lông nheo rậm, cong vút. Sắc đẹp não nùng đó có ma lực ru hồn bất cứ ai cứng lòng nhất. Lạ thay, cả phái yếu cũng si mê đắm đuối dì. Anh sướng vì thế. Anh đã đốn ngã một thần tượng. Anh thỏa mãn vì đã chinh phục được một ngôi sao mà ai cũng tưởng là thánh sống. Dì có là thánh sống hay không, anh chưa thấy, nhưng dì thích ăn ngon mặc đẹp, thích nổi tiếng, thích được ái mộ, thích được thờ phượng và dì cũng thở, cũng ngủ, cũng tắm, cũng làm vệ sinh như năm tỷ người đang sống trên địa cầu Vì vậy anh kết luận một cách rất người, rất thực tế: “Dì em cũng phải biết thèm khoái lạc xác thịt Không phải tự nhiên mà anh ngu mang tiền ra mua cái khoái lạc xác thịt lập dị này. Với số tiền khổng lồ đó anh có thể nằm lên bụng ít nhất vài chục con đàn bà thuộc loại ưa hạng của Sài Gòn. Nhưng như thế thì anh không thích thú. “Nghề chơi cũng lắm công phu. ”

Chơi mà không công phu thì không còn là chơi. Tại sao lại phải ngồi cả ngày để chỉ câu được có vài con cá trong khi có thể dùng mười đồng ra chợ mua được năm sáu con về ăn? Cái lươi và hàm râu của anh bây giờ đang làm chủ chiến trường. Dì em đang thoát xác. Nói theo kiểu của dì: “Dì đang chìm đắm vào địa ngục. ” Một thứ địa ngục hấp dẫn, thu hút đến độ từ người đến súc vật, và cây cỏ lá hoa, ai cũng muốn xông vào để được “chết. ”

Trong lúc dì em nhắm mắt chìm đắm trong khoái lạc như thế anh tự cởi hết áo quần. răng anh cạp, nhần nhẹ nhẹ cái mồng đốc. Lưỡi anh đánh vòng vòng miệng lồn. Dì em tuôn nước trinh ra thơm nồng. Tay chân dì ríu lại. Dì co quắp như một con vật bị nạn. Anh rời lồn dì, liếm thẳng lên, thẳng lên hai trái vú cứng ngắt đỏ hồng. Lên nữa, anh gặp môi dì đang khô khốc, mong đợi một nụ hôn say đắm. Và dì em nghe có cái gì dài, cứng, nóng đang nằm giữa hai bắp đùi. Anh lái rất khéo cho con cặc anh vào ngay miệng lồn. Dì nói:
– Không anh Lâm! Chừng đó và bấy nhiêu cũng đủ rồi! Em không quên được anh đâu, dù là lúc chết. Anh, anh hãy để dành lại cho em một ngai vàng, một chỗ đứng trang trọng mà đời đang xây cho em. Để anh tiến lên bước nữa là em tự đốt hết bao nhiêu pho sách do em viết mà mọi người đang đọc như thánh kinh của em…
Anh tự tin, vẫn cho lời dì em vừa ngăn anh là những phản ứng lấy lệ, vì nhưanh đã nói: “Mọi người đàn bà đều giống nhau khi họ nằm xuống. ” Dì em đã nằm xuống, chắng những tự mở lưng quần mà dì đã biết quằn quại, chịu im lặng khi anh đút lưỡi vào lỗ đít lỗ lồn. Và bây giờ nữa, miệng dì thì ngăn anh mà hai đùi dì thì dang rộng ra. Mắt dì vẫn nhấm mơ hồ. Cặp lông mày hơi nhíu lại. Hai cánh tay dì bám sát bả vai anh, như sợ anh vuột mất. Giọng nói của dì không dõng dạt mạch lạc như lúc dì đang truyền giáo. Nó hơi vỡ ra, nhỏ lại, mang nhiều xúc cảm:

Anh cứ rà con cặc qua lại ơ hở trước miệng lồn làm nhưkhông nghe thấy gì cả. Anh bịt miệng dì em bằng những nụ hôn nồng nàn, ngây ngất, say đắm. Nửa thân người dì từ rốn xuống đang cử động, rất nhẹ. Con cặc của anh đang ở trước cửa lồn. Nó nằm thật êm đềm ở đó và bất động. Một lúc lâu lắm, khi anh thấy gương mặt của dì đã tràn đầy thèm khát, thì anh bảo nhỏ:
– Thôi. Em không muốn thì anh về vậy. Anh xin lỗi…

Anh vờ chuẩn bị buông dì ra, thì dì bấu những móng tay dài vào da thịt anh, làm bả vai của anh hơi đau. Dì em chỉ làm thế, mà không nói gì hết. Anh tung thêm một nụ hôn đắm đuối nữa. Hai tay dì ôm mặt anh thật chặt. Anh nhấn nhẹ con cặc vào cửa lồn. Dì thở gấp. Vừa thở vừa rên âm ư thật nhỏ. Con cặc anh đã vào, vào nữa. Mưa ngoài trời vẫn nặng hạt. Gió tạt những giọt mưa vào cửa sổ nghe rào rào từng chập. Tiếng sấm nổ ầm ầm như những tiếng trống trữ tình đệm nhạc cho một đoạn phim dâm dật trên màn ảnh.

Cặc anh cứ yên lặng vào nữa. Anh nghe dì run. Hơi nóng nơi cửa mình bó sát cặc anh. Anh nghe một tiếng “sực. ” Dì Hạnh nhốm người lên một tí. Lông mày dì nhíu lại. Đôi mất trào lệ. Và con cặc to cứng của anh đã vào hết trong lồn dì một cách nhẹ nhàng. Dì Hạnh khẽ la:
– Em đau quá anh Lâm ơi! Rút ra ngay, mau đi. Mau đi! ! !

Miệng dì thì bảo thếmà hai tay vẫn quấn chặt lấy người anh. Anh kềm sát hai khuỷu tay của dì. Rồi anh nắc, rất êm ả, rấtnghệ thuật. Nhịp nắc tăng dần. Chưa bao giờ anh đụ sướng và lâu nhưlần đó. Dì em quên hết địa ngục với ta bà, chỉ còn nhắm mắt la:
– Anh ơi! Anh bỏ em. Em giết anh cho anh coi. Anh là quỷ sống à ! Khi không dìm người ta vào chỗ… chỗ… sung sướng như thế này, làm sao người ta quên được.

Kinh nghiệm hơn mười năm ái ân đã cho anh toàn thắng khi đã làm dì em ra ồ ạt, ra như nước trên nguồn tuôn xuống. Dì rống lên với tất cả sự khoái lạc đam mê. Dì không biết đó là ra, chỉ biết con cặc anh đã đưa dì lên trên cả từng trời thứ năm của tiên cảnh Nước mắt dì lại trào ra. Anh ngừng nắc, ôm dì hôn tha thiết trên gương mặt tuyệt vời:
– Em đau lắm hả?
Dì Hạnh chẳng trả lời một tiếng. Nhắm mắt nằm thở dốc. Dì không dám trả lời bởi vì có đau nhưng cũng có sướng. Một cảm giác khoái lạc không thể nào tả nổi. Cái đau thì đã hết rồi. Nhưng nỗi sung sướng lâng lâng, tuyệt diệu, vẫn còn tỏa lan khắp cả cơ thể chứ không riêng nơi cửa mình. Mồ hôi dì toát ra ướt lưng, ướt ngục, ướt trán và… ướt luôn cái ý chí muốn lên ngôi vương hậu để được mọị người tạc rượng, khắc hình treo lên thờ như một Bó Tát.

Ít ra, lúc bấy giờ, vđi anh, dì đã không còn là thánh sống nữa. Một bà thánh đã chết ngất trong vòng tay, dưới sức nặng, và những cú nắc kinh hồn trong trận đụ của anh. Để dì nằm thở, anh cúi xuống liếm hết máu trinh hòa lẫn với nước lồn lai láng ở cửa mình, hai bên bẹn và trên chòm lông lồn đen rậm, dày như cỏ của dì.

VN88

Viết một bình luận