Một hôm tôi đang ngồi ủi quần áo ở nhà ngang, Phấn tiến đến ôm cổ tôi và thân mật nói chuyện. Thì cũng ba cái chuyện đụ đéo tùm lum trong nhà như khoe Phấn đã thử qua Báu, thử thằng Jacque bồ của bà Vi v.v… Và bây giờ thì Phấn muốn đụ anh Lâm tài xế. Tôi biết là Phấn đã đụ Hợp, còn Lâm thì chưa. Nhưng Phấn bảo vì nghe Hồng khoe ông Lâm cũng là bậc “xích mi lão tổ” nên Phấn muốn thử qua một lần. Tôi bảo:
– Chuyện đó đâu có gì khó. Em cứ lựa lúc nào thuận tiện.cho ảnh vô đại phòng của em, khêu gợi, tỏ ý thì dễ thôi.
Phấn phụng phịu:
– Nhưng biết Lâm có bằng lòng không? Có mấy lần đi tắm hồ bơi ở Catinat, em vờ bảo Lâm tập bơi cho em. Em ôm sát anh, cạ vú, cạ lồn ngay con cặc của anh mà sao anh chẳng có phản ứng gl hết. Hay là anh chỉ yêu có một mình con Hồng thôi?
– Em lầm rồi Phấn ạ. Tôi bảo. Chị biết và hiểu Lâm nhiều hơn em. Em xem, suốt ba tháng đầu tiên khi chị bắt đầu giúp việc nhà này, sáng nào Lâm cũng đi ngang phòng khách. Nếu gặp chị thl anh rút tiền cho, mà không hề có cử chỉ gì đưa tình hay dê chị. Nói thực, chị thèm đụ không thể nào tả nổi. Chị chỉ mong anh nắm tay chị thôi, là chị sẽ liều lỉnh ôm ngay anh để hôn, để cho anh đụ. Nhưng Lâm vẫn lạnh lùng, vẫn tiếp tục cho tiền cho quà, ngày càng nhiều hơn. Không đêm nào trước khi ngủ mà chị không nghĩ đến Lâm. Và chị yêu Lâm lúc nào không biết. Chị sẵn sàng tất cả, chỉ chờ Lâm bật đèn xanh, rồ ga là chị dang rộng hai tay đón Lâm như đón một thiên thần.
Cho đến tháng thứ tư, lúc chị đang say ngủ, Lâm mò đến. Chị như cơn hạn hán, khô cằn. Chị như đất nứt, bốc hơi. Lâm như vòi nước khỏe, mát. Đêm đó, không phải chị đụ Lâm, mà uống Lâm, nuốt Lâm, luôn cả những giọt mồ hôi trên lưng Lâm, trên trán Lâm. Vì như chị đã nói, chị thèm ân ái. Mà Lâm mang khúc thịt ngon qua lại, vờn trước miệng con cọp đói, rồi đi. Nước miếng chị nhỏ hàng giờ. Mất chị mỏi mòn rình rập. Chắng lẽ chị xông đại đến nắm cặc Lâm, dắt Lâm vào chỗ kín đáo mà quỳ xuống xin Lâm hãy đụ giùm. Hãy làm ơn banh háng chị ra, nhét đại con cặc vào đó. Không cần làm gì hơn. Phần còn lại chị lo. Chị sẽ lấp đầy lỗ trống. Chị sẽ tưới đất nẻ. Chị sẽ làm ướt ngập hạn hán. Miễn sao chị được thoả mãn cơn dục vọng là thỏa thê, là sung sướng, tê tái đê mê. Cho nên sau đêm vụng trộm ân ái đó, Lâm và chị trở thành tương đắc. Nhìn ánh mắt Lâm, chị biết anh muốn gì. Nhìn môi chị cười kín đáo, Lâm cũng biết phải làm sao cho chị vui.
Sau này khi đã là nhân tình của nhau, chị mới biết rõ cái nghệ thuật của Lâm là làm cho chị mong chờ, suy nghĩ. Đó là cả một chiến thuật đưa địch vào trận mạc, bắt địch phải đánh theo lối mình muốn. Cho đến bây giờ, gần cả năm ân ái bên nhau, dù kín đáo không lúc nào chị ngừng suy nghĩ về Lâm.
Lâm đã bú lồn chị, đã mặc áo quần cho chị. Chị muốn Lâm bú và liếm đít chị nữa. Nhưng Lâm có cái gì khó diễn tả lắm. Lâm bắt chị khi gần anh là như phải đứng dưới trướng, phải phục tùng, phải nô lệ Tóm lại Lâm là một người đàn ông lý tưởng. Lâm không suồng sả, vồ vập. Dù muốn lắm, Lâm vẫn im lặng, tỉnh bơ, bắt đối phương phải đối thoại, phải hành động trước. Nghĩa là ta phải dấn thân. Mà không muốn cũng không được.
Không có người đàn bà nào quá cứng rắn trên cỏi đời này đâu. Lâm nói thế. Đàn bà nào cũng giống nhau khi họ nằm xuống. Cái khó là làm sao chọ họ bằng lòng nằm xuống. Phần còn lại là diệt gọn để hốt đồn. Cho nên chị nói em đã lầm là vậy.
Phấn nghe xong tỉnh người như trước đây khi tôi nói cho Phấn nghe về Dũng. Phấn cười mỉm chi rồi nói:
– Hèn chi thỉnh thoảng Lâm cũng cho em vài món quá rồi thôi. Không thấy tiến xa hơn chút nào nữa, mặc dù nhiều lần em ăn mặc thậtkhêu gợi, như mặc áo ngủ không đồ lót, bước vào phòng Lâm trong khi Lâm còn nằm nán trên glương. Em muốn dâng cho Lâm. Em muốn tìm khoái lạc với Lâm xem như thế nào, có đúng với lời Hồng kể không. Lâm chỉ ôm hôn trán em rồi thôi. Cũng như chị, em thèm gân chết. Từ trên giường Lâm tung chăn, mặc quần xì líp đi vào phờng tắm, đóng cửa hờ, khôngkhóa, vặn nước tắm. Em đẩy cửa thật nhẹ, lén xem như đã xem Hợp tấm. Lâm tắm thật lâu. Chà xà phòng lên người, lên cu, lên dái, đứng dưới vòi nước mà hát âm ư: “Hôm qua mơ dáng em đang ôm đàn dịu buông tiếng tơ Lâm vọc con cặc thật nưng rồi cầm nó mà xục. Không biết Lâm có biết là em đang xem lén không. Em muốn đánh liều chạy vào, đóng cửa lại, cầm cặc anh mà bú cho nó đã cái miệng. Nhưug trống ngực em đánh thùm thụp. Rồi em lại thôi. Bữa nay em.. nhờ chị. Chị được Lâm thương yêu. Chị có thể nóigiùm một em một chút được không?
Tôi hôn tay Phấn và hứa: .
– Quá dễ. Chuyện dễ như ăn bánh. Mà em muốn hôm nào?
– Tối nay. Tối nay có tiện không? Chị nhường cho em một bữa đi! Giống như em nhương cho chị anh Hợp tháng rồi.
– Được em gái. Em muốn là phải được. Nè, mà cũng như lần em đụ Hợp. Lần này em cho chị xem
– Tha hồ. Phấn trả lời vui vẻ. Nhưng khoảng mấy giờ?
– Thì chín giờ đi, em cưng.
Rồi tôi gặp Lâm trình bày sự việc. Lâm cũng thú thực là chàng cũng đã dùng chiến thuật dụ địch vào rọ với Phấn. Trủớc chín giờ tôi vào đứng sau bức màn gần giường. Lâm đi tắm, xức nước hoa, mặc áo ngủ, nằm chờ đợi. Chín giờ mười, Phấn bước vào với chiếc áo ngủ không đồ lót. Phấn cài cửa, xong đi chậmrải đến giường, nhảy lên nằm một cách tự nhiên trên người Lâm, lấy cuốn sách Lâm đang cầm trên tay ném xuống đất. Phấn tự nhiên như đã từng ngủ với Lâm nhiều lần. Chống hai cùichỏ trên nệm, Phấn lắc lắc cái đít cho mu lồn cà sát cặc của Lâm:
– Lâm phải ngủ với em tối nay. Lâm không chạy thoát được đâu Không lẽ anh chê em trong khi anh đã ngủ với chị Hóa, với Hồng? Lâm nhìn em có đẹp không? Có thua ai không?
Lâm cười cười, tay vuốt nhẹ làn tóc thề của Phấn, tay kia kéo cổ Phấn sát xuống đòi hôn. Nhưng Phấn không cho. Phấn bắt Lâm phải ngắm Phấn. Giống hệt Hồng nhưng Phấn già dặn và sắc sảo hơn, khát tình hơn, nhất là đôi mắt. Biết tối nay gặp Lâm, Phấn đã trang điểm thật hấp dẫn để hưởng với Lâm một đêm ngà ngọc. Phấn nói:
– Em có thua hai người kia không? Anh phải nói.
– Không. Lâm trả lời. Phấn đẹp và tình gấp mấy lần. Anh không dám chê em, nhưng nhưHóa đã nói cho em biết. Anh “dụ địch vào rọ. ” Chiến thuật sở trường của anh là thế. Anh chưa chinh phục ai mà thất bại với chiến thuật này. Kể cả mấy dì của em. Phấn tò mò, nên đè Lâm, bắt Lâm khai:
– Dì em. Mà dì nào?
– Dì Mai, Dì Hạnh, Dì Thủy Tiên.
– Dì Hạnh? Dì Hạnh đã đi tu mà? Sao anh còn…
– Tại em bắt buộc anh khai thì anh phải thành thật nói hết sự thật. Em có thể gọi anh là con quỷ, nếu em muốn. Nhưug có điều anh muốn cho em biết không có một người đàn bà nào quá khó trên thế gian này. Tất cả đều giống nhau. Dì Hạnh, em của mẹ em, cũng là một thử thách vô cùng khó khăn trong đời tình ái của anh. Anh nói vô cùng khó khăn chứ chưa phải là khó nhất. Còn nhiều con “nhạn” mà anh phải nói là impossible, nghĩa là được coi như không thể nào chiến thắng nổi. Thế mà…
Phấn thầm phục Lâm. Phấn lấy một ngón tay để lên môi Lâm và.ngắm gương mặt đẹp trai, hấp dẫn của chàng:
– Biết mà. Tới em mà em còn mê huống nữa là… Mà Dì Hạnh? Khó tin quá. Dì tu ở Tây Tạng, về nước lập riêng một giáo phál, có vài chục ngàn tín đồ Dì ăn rau quả mỗi ngày mộtbữa, uống nước dừa, chỉ giảng đạo, còn ngoài ra thì tịnh khẩu, không tiếp xúc với ai. Làm sao anh có thể lại gần được?
Lâm vừa giải thích cho Phấn nghe vừa dạy Phấn:
– Có bao giờ em nghe người ta nói: “Lấy vàng thử đàn bà, lấy đàn bà thứ đàn ông” chưa?
– Có Em có nghe. “Test woman with gold, and test man with woman. ” Nhưng Dì Hạnh đi tu, đâu còn ham vàng bạc, tiền bạc nữa mà anh thử?