Báu chỉ đánh thăm dò, chỉ phô trương lực lượng mà quân địch đã chết tiệt cần chi mà dùng đến đại pháo. Hai cái đùi thon dài của bà Huy co duỗi liên tục Có lúc bà đưa cao hai chân lên trời rung một cách thê thảm. Mông đít bà hẩy lên hạ xuống đánh bình bịch trên sàn chiếu nghe rõ mồn một. Cái đầu của Báu vẫn cuốc đều. Thỉnh thoảng bà Huy ngậm vào cặc Báu để khỏi la, rồi bà lại phải nhả ra ngay
để tiếp tục gào:
– Trời ơi là Trời! Kiểu này lạ quá. Tôi không cần đụ đâu Bú cặc tôi cũng đéo thèm. Chết con cha mẹ ơi! Con cứ ra lai rai đây. Con sướng vô cùng tận cha mẹ ơi? Cái này không phải là bú lồn, mà là mài lồn. Nó nhai mồng đốc con. Đó là chỗ gì mà nó nứng, nó khoái quá vậy hả trời. Chồng ơi! Anh đi đụ con khác đi. Em không thèm ghen đâu! Em đã có cái máy đụ khác rồi? ối? Báu ơi! Ngừng cho chị thở chút được không? Ngộp thở quá em ơi!
Báu cứ thế tiến tới. Thấy bà Huy không bú cặc nữa, Báu quay xuống nâng mông đít bà lên khỏi mặt chiếu, tiếp tực mài. Ngồi như thế mới thuận miệng thuận mồm. Từ lúc nãy đến giờ, bà Huy vẫn ra lai rai, nhưng chưa đạt tới tuyệt đỉnh khoái cảm. Nên Báu thọc hai ngón tay vào tận trong sâu, ngoáy lồn. Làm thế nào cho đầu ngón tay chạm cục thịt nham nhám trong đó mà móc, mà đánh vòng vòng. Thêm với cái lưỡi công phu ngoài này, là bà Huy phải ngã. Đúng như thế. Hai chiếc chân dài củã bà Huy cong lên. Hai tay bà đè đầu Báu xuống, rồi bà la bể nhà.
– Thua, thuat Hết, hết công lực rồi. Hết trường túc rồi. Nè. Chị ra, chị ra ? Báu ơi! Chị ra! Chết chị Báu ơi! ối! ối, Có ai cứu tôi với hay không? Có ai cho tôi một cánh tay vớt tôi lên. Tôi đang chìm. Đó ! Nó ra nữa đó em ơi! Cám ơn em! Cám ơn em đã làm chị ngất ngây tuyệt cùng. ối, ối, ối!!!
Hai chân dài của bà buông duỗi ra. Hai tay bà ôm ờ đầu Báu, bà Huy nghiêng đầu thở dốc. và Báu đưa chủ lực quân lên. Báu trườn người lên bóp vú bà uy, rồi cắm con cặc dị kỳ vào lồn bà mà đụ.
Bà Huy mặc kệ để Báu muốn làm gì thì làm. Có bao nhiêu bà tung hết vào trận mạc rồi, đâu còn gì nữa. Bây giờ, Báu đụ bà như đụ cái xác không hồn. Những sợi thần kinh khoái cảm của bà căng thẳng, làm việc quá độ trên nửa giờ, nên giờ đây đã tê cứng, rã rời. Báu rút cặc, cúi xuống liếm nước lồn của bà bác sĩ, rồi lại leo lê cắm cặc đụ tiếp.
Tôi thấy bà hơi cừ động. Nhìn kỹ mới thấy Báu nắc cũng khác thiên hạ. Báu không cho cặc đâm vào rút ra một cách bình thường, mà con cặc chàng húc mạnh từ mồng đốc, nghĩa là phần trên của âm đạo Cái vành cặc rút ra tận miệng lồn rồi mới hẩy vô Trời ơi! Thế thì có thánh cũng phải chết chớ nói gì người ta. Báu đụ đầy nghiên cứu, kinh nghiệm, chú tâm tạo khoái lạc cho người đàn bà. Hèn chi! Tôi nhớ bữa trước ở dưới quê, Báu đã làm tôi tê tái, đê mê. Báu đã làm tôi mê đến không còn nhớ Thành là ai nữa. Và, cũng có lúc, tôi muốn lấy Báu làm chồng luôn…
Bà bác sĩ Huy lại la, lại hẩy lồn… Cứ thế, đến ba giờ sáng thì bà lăn quay ra ngủ bất tỉnh. Báu rút cặc đi tắm, trong khi mọi người cũng ngủ quanh chiếu.
Rồi bỗng nhiên, bâ y giờ Báu trở nê n giàu có. Giàu hơn cả tôi. Tôi mở giùm cho Báu một trương mục ngân hàng, mới sơ sơ gần ba trãm ngàn. Dễ hiểu thôi. Tôi chỉ có một mình Vi là nguồn lợi tức duy nhất. Còn Báu mỗi ngày ít nhất là hai bà, mà bà nào cũng giàu sụ, tiền không biết để đâu cho hết. Có chị còn chơi sang “mua ” hẳn Báu hai bà ngày đưa đi Đà Lạt, đi Vũng Tàu. Báu có chiếc xe gắn máy Yamaha, nhưng ít khi dùng tới. Toàn là có người khác mời đi xe hơi. Bà
Vi nhờ Báu mà lên như diều gặp gió. Bà càng lên càng nhớ công lao của tôi. Và tôi cũng được hưởng lây ân phúc. Tôi trở nên là người tín cẩn nhất trong nhà . Mọi thứ chìa khóa bà đều giao cho tôi, và hứa sẽ. lo cho Thành được về Sài Gòn.
Báu bây giờ là một thứ Bạch Công Tử. Tay đeo hai ba chiếc nhẫn hột xoàn sáng ngời. Nhưng tù” hôm có Báu ở đây tôi trở thành con sen bận rộn suốt ngày. Bận lo nlớc khách đánh bài. Rước khách chơi bời cho Báu. Rước mấy cu cậu đđực. Làm giường, thay ra, thay khăn. Khách khứa ra vào có vẻ tấp nập hơn xưa Báu không nói ra nhưng trong lòng luôn nhớ ơn tôi Vì không có tôi, bây giờ Báu cũng vẫn chỉ là thàng chăn bò vô danh, chỉ “đi khách” với mấy con mẹ chồng chết, hay mấy bà quá nứng lồn ở cái thôn quê mùa hiu hắt. Đi khách để ăn chè, ăn khoai luộc. Cuộc đời Báu sẽ tẻ nhạt biết chừng nào.
Cho nên đêm nào rãnh rỗi, Báu thường rủ tôi vào phòng để tạ ơn. Thú thật, tôi nể sợ Báu. Đụ Báu là hao phí sức lực. Xong mỗi trận đụ với Báu là tứ chi rã rời mệt mỏl, mà khi lâm trận thì nhất định mình phải trở thành con nô lệ, một món đồ chơi cho Báu, không hơn không kém. Biết thế, nhưng người nào đã được Báu đụ, là không thể nào quên Báu dễ dàng. Cứ muốn trở lại xin gọi Báu là hoàng tử, là thánh thượng.
Trong những người say mê Báu có Bích Trâm, một tài tử điện ảnh và cũng là một ca sĩ nổi tiếng. Cô này khoảng chừng 25, 26 tuổi. Tử khuôn mặt đến thân hình trông rất duyên dáng, đẹp không chê vào đâu được. Dĩ nhiên, vì Bích Trâm là tài tử điện ảnh. Cô ta mê Báu đến độ đưa Báu về nhà giới thiệu với các chị và luôn cả bà mẹ nữa.
Báu kể. Có lần Báu đụ xong hai bà chị, định mặc đồ lấy tiền ra về, thì cửa phòng xịch mở. Bích Trâm dẫn mẹ vào. Mẹ nàng tóc bạc, nhưng tướng tá còn phương phi khỏe mạnh. Báu tưởng là Bích Trâm giới thiệu cho biết mặt mẹ của mình. Không dè Trâm đến nói nhỏ vào tai. Bảo Báu “lo cho bà ” như đã lo cho hai người chị lúc nãy.
Báu chơi rất nhiều đàn bà, nhưng chưa gặp ai tóc bạc, già nhưbà ngoại của Báu. Giới thiệu xong, Trâm để bà cụ đó, bước ra khỏi phòng, đóng cửa. Báu vẫn còn trần truồng. Bà cụ nhìn chàng không chớp mắt. Rồi bà đến ngồi gần bên Báu, để tay lên bắp vếBáu và nói:
– Bác nghe mấy chị của Trâm và cả Trâm nữa, trầm trồ khen ngợi cháu lắm. Chúng nó bảo không có người đàn ông nào trên đời này có thể so sánh với cháu. Bác tò mò. Phần vì 18 năm rồi, kể từ ngày bác trai qua đời, bác chỉ thỉnh thoảng được diễm phúc gần gủi một vài đàn ông, vì nhà giàu sợ mang tiếng. Bác thèm lắm cháu biết không? Cứ vài đêm lại nằm mơ thấy mình đụ hoặc bác trai, hoặc đụ chó, hoặc đụ thằng taxi, thằng cu li nào đó. Lúc thức dậy người cứ mệt lã ra, vì bác bị ra ướt hết tấm trải giường.
Chả là vì lúc đi ngủ không khi nào bác mặt áo quần. Cứ cởi hết ra, đắp chăn, mở máy lạnh. Ngủ như thế sướng hơn. Quen rồi từ bé, lúc còn ở Hà Nội lận. Năm nay bác 57 tuổi. Tưởng là nó đã tắt như ngọn đèn dầu. Nhưng bác vẫn phơi phới, vì ăn sung mặc sướng. Cháu biết có khi đi xem xi nê, thấy tài tử trên kia hôn hít, hay làm tình với nhau, dưới này bác ra ướt hết quần xì líp. Bác dâm như thế, cho nên
sinh ra ba chị con gái, chị nào cũng chả thèm lấy chồng. Cứ cặp hết Tây lại đến Tàu, hết Tàu đến Nhật rồi bây giờ thì cặp với Mỹ. Mà Mỹ đen cơ, còn Mỹ trắng thì các chị cũng chê. Chúng bảo là Mỹ trắng cặc có to nhưng cứng không tới nơi, và chơi rất yếu Chỉ được cái món bú lồn. Còn Mỹ đen, Giời ơi! Bác thấy rồi, nó đã to mà lại dài và cứng như đá. Nó chơi dai lắm cháu à.
Bà nói một hơi để làm quen với Báu, và cũng để khiêu dâm Báu cho Báu nứng lên. Vì Báu ngồi bên bác mà con cặc xìu như miếng xúc xích bị hư. Báu thấy bà này thuộc loại chịu chơi nên hỏi đại:
– Vậy chớ cụ, ủa bác, có khi nào thử đụ Mỹ đen chưa?
Bà cười ngất, rự nhiên:
– Giờit Không thử mà bác biết nó dài, to và cứng à? Chúng nó khỏe lắm cháu à. Người nó to gấp hai người mình. Da thịt rắn rỏi. Hình như trời đất bù trừ, ban cho bọn da đen một vũ khí lợi hại như thế để họ có chút hy vọng, và tự tôn mặc cảm mà sống. Cháu thấy thể thao môn nào tụi nó cũng đứng nhất. Bác đã thử không phải một thằng, mà cả dăm mười thằng rồi đó cháu. Công nhận tụi nó khỏe thật, dai sức thật. Nhưng bác quần cho một hồi, rồi thì anh nào cũng ói. Tuy nhiên, theo lời các chị, thì bác được biết cháu là loại con trai không bao giờ mệt, vì con không thèm ra. Có phải không?
– Dạ. Báu trả lời. Thưa bác đúng. Tại trời sinh cháu vậy.
Bà cầm cặc Báu mân mê và hỏi tới:
– Thế chả nhẽ từ hồi nào tới giờ cháu chưa ra với ai sao?
– Dạ có. Có ra hai lần. Báu trả lời.
– Với người yêu phỏng? Chắc là đẹp lắm?
– Dạ không. Với chị của thằng bạn, lớn hơn cháu 15 tuổi. .
Bà trố mắt ngạc nhiên vì biết thêm một thành tích dữ dằn nữa của Báu. Nhưng bà vẫn không tin, nên hỏi lại:
– Cháu bảo sao? Cháu đã đụ chị ruột của bạn cháu à?
– Dạ, có sao đâu. ở quê cháu chuyện đó hà rầm à! Như chị Hóa giúp việc cho bà Vi cũng đã ngủ với ông chủ và con trai nuôi của ông. Bà giả vờ ngạc nhiên chứ bà còn lạ gì ba cái chuyện ly kỳ đó. Bộ ở Sài Gòn không có à? Càng giàu sang phú quý, càng ở không, chuyện động cơn càng dễ xảy ra. Nó xảy ra nhưng kín đáo ít ai biết. Làm sao biết được chuyện nơi kín cổng cao tường, mà giai cấp phú quý thường che dấu cho nhau. Họ sợ đổ bể, đời sẽ khinh chung giai cấp giàu sang, trong đó có họ. Nghe Báu đã ngủ với chị ruột của bạn, bà tò mò:
– Chắc là chị đó có nghệ thuật gì cao cường lắm nên mới làm cháu ra được?
– Dạ không. Cháu ra được với chị đó vì cháu đụ chị lần đầu tiên. Nói là lần đâu nhưng cháu cũng cầm cự được trên nửa tiếng. Còn lần thứ hai cháu ra với chị bởi vì chị cũng giống cháu. Chơi rất lâu. Tụi cháu đụ từ sau bữa cơm tối cho đến nửa đêm. Hai chị em làm đủ kiểu. Đến lúc chị ra, chị có thiết tha xin cháu cùng ra để chị được có bầu. Nên cháu ra.
– Rồi chị ấy có bầu không?
– Có chớt Tưởng có bầu chị ngưng đụ. Không dè tối nào hai chị em cháu cũng dẫn ra rẫy, đụ trong cái chòi canh bắp. Những lần đó, cháu không ra nữa, mãi cho đến bây giờ…