VN88 VN88

Vì ham của lạ tôi ra ào ạt bao nhiêu lần mệt gần chết

Bà Dung hơi lai tỉnh. Bà cảm thấy hình như con cặc của Báu vẫn cứng ngắt, nầm chật chội trong âm đạo của bà. Quái lạ ? Bà đã ba lần ngã ngựa, mà “cây thương” của Báu vẫn thế. Để biết chắc, bà đưa hai tay nâng nhẹ Báu, rướn người lên rút cặc Báu ra khỏi lỗ lồn của bà. Khi ra khỏi miệng lồn, đầu con cặc rút ra nghe đánh “sực” một tiếng như nút chai rượu chát được rút ra khỏi miệng chai. Bà Dung đưa hai tay cầm con cặc, rồi bà lật Báu nằm ngửa ra, nhìn sững:
– Em chưa ra cái nào hả Báu?
Báu lắc đầu. Cái lắc đầu rất bình thường, không chút kiêu ngạo, tự mãn. Và Báu thơ ngây trả lời:
– Bởi vậy hồi nãy em mới hỏi chị là muốn em nấc nữa không. Chị quên rồi à?
Bà Dung thẩn thờ, hoang mang, pha lẫn chút kinh ngạc như vừa nhìn thấy bóng một con quỷ hiện nơi cửa sổ. Bọn thằng Hùng Đầu Bò, thằng Phàn Mặt Ngựa, chưa có thằng nào kinh khiếp như thế. Bỗng bà hỏi Báu ngay:
– Em có chơi ma túy không?
– Dạ không. Em chơi người ta không thôi chớ không hề chơi ma.

Báu trả lời thật tình mà bà Dung nghĩ là Báu diễu, nên bà cười ngất. Nhưng bà chỉ có cười trong khoảnh khắc ngắn ngủi, rồi bà tự hỏi thầm trong lòng, làm thế nào mà Báu có thể kéo dài trận đụ được lâu như thế Bà hỏi lại cho chắc:
– Có thật là em đã chưa ra trong chị ỉần nào à?

Thay vì trả lời, Báu lại leo lên nằm trên người bà, Chàng dùng hai chân banh hai bắp vếcủa bà ra, rồi Báu cầm con cặc để ngay miệng lồn nhấn xuống, nhấn xuống. Bà Hạnh Dung ngỡ ngàng, hoang mang chưa biết phản ứng ra sao thì con cặc của Báu đã vào lút hết trong lồn bà. Phản ứng tự nhiên và tức thời của bà là
tiếp nhận những cảm giác cọ xát, rung đông từ âm đạo chuyển lên tim óc. Sự sung sướng là át hết những suy nghĩ. Giống như nước lụt đang tràn vào nhà thì gia chủ phải dời đồ lên cao cho khỏi ướt, nghĩa là phải có phản ứng ngay tức khắc.

Bà Hạnh Dung lại riu ríu tuân theo nhịp nắc nhè nhẹ của Báu. Mỗi cú nắc của Báu làm bà Dung có thể mang hết tài sản ra dâng cho Báu. Vành con cặc đã to còn có vẻ như chai cứng. Con cặc Báu rào rạo đâm vào rút ra, làm toàn bộ thần kinh ở âm đạo bừng dậy, làm việc mãnh liệt. Con cặc của Báu thật sự lôi bà, níu bà, kéo bà phải vào trận.

Không lý luận, không so đo, không tìm hiểu. Tất cả thể xác bà đổ hết vào cảm giác đê mê. Chưa có ai đụ bà như vậy hết. Như thế này thl không còn là đụ nữa mà Báu đã đem sự khoái cảm hành hạ thân xác bà Hạnh Dung. Báu đánh, bắt buộc bà phải đỡ. Không đỡ không được. Nỗi sung sướng tuyệt vời bắt bà phải làm việc, không thể nằm bất động, vì quả tình con cặc Báu đang khuấy phá, đang tung hoàng một cách đáng sợ. Bà co hai chân để chịu trận. Mông đít bà sàng qua sàng lại, hẩy lên, hạ xuống. Bà đổi chiến thuật. Bà quyết ăn thua đủ, thử xem có hạ được con tuấn mã trẻ tuổi bất kham này không. Môi bà gắn chặt môi Báu. Bà bắt Báu phải bóp thật mạnh hai vú bà trong khi nắc.

Được một lúc, bà bắt Báu nằm nghiêng, vác một chân bà lên mà đụ. Rồi bà khom người chổng đít bắt Báu đụ từ phía sau nhưkiểu chó đéo. Kiểu cuối cùng là bà ngồi lên người Báu dộng mạnh lồn xuống. Bà nhồi “bép bép” cái mông lên bụng của Báu. Tưởng là làm như thế Báu phải lê lết, và ói hồ. Nhưng bà lầm. Chính vì kiểu đụ này mà bà chỉ lái tnlc thăng được có mười lăm phút, là xăng nhớt của bà đã bắn ra. Cánh quạt ngừng quay. Máy bay bà hạ cánh khan cấp trên người Báu không lời trăn trối, mà chỉ toàn là những lời rên thống thiết:
– Trời ơi? Con không còn sống được nữa. Con đang chết chìm ở một lỗ chân trâu. Con không còn nhớ con tên là gì, ở đâu, mấy tuổi… Klnh hồn quá, Báu ơi? Chắc chị lấy em làm chồng suốt đời quá. Em muốn bất cứ cái gì chị cũng cho chứ đừng nói xe Mercedes! Báu ơi! Chí yêu em quá Báu ơi! Chị muốn bỏ thằng chồng gà chết của chị để lấy em làm chồng. Chị nói thật đó. Em chịu không?

Báu cười thầm trong bụng. Đêm hôm qua bà Vi cũng nói thế. Cô út, bà Sáu, bà chủ tiệm Mỹ Phong, bà Cang Mập, bà chủ rạp xi nê Phượng Hảo v.v… bà nào cũng muốn cưới Báu làm chồng. Họ muốn lấyBáu làm của riêng. Báu thật thà nói:
– Em còn nhỏ quá, sao làm chồng chị được. Nhưng lúc nào chị muốn “văn nghệ ” thì em sẵn sàng.
Bà Hạnh Dung ôm hôn thật kêu lên má Báu một cái rồi hỏi:
– Nói thiệt cho chị nghe đi. Em có uống thuốc, thoa thuốc, hay luyện công phu gì không mà dai sức quá vậy?
– Dạ không. Hoàn toàn không. Trời sinh vậy. Em có phép có bùa gì đâu. Sao ai cũng hỏi em câu đó vậy cà?

Bà Hạnh Dung cúi xuống dùng mũi hôn con cặc Báu một cách nồng nàn tha thiết. Bà hôn chớ không phải bú, vì bà thừa biết đụ mà nó còn chưa ra thì ăn thua gì bú với liếm. Bà hôn luôn hai hòn dái và chòm lông mọc lưa thưa, ngắn củn của Báu. Bà Dung cho đó là báu vật chớ không phải là con cặc nữa. Con cặc này, bà nghĩ phải cẩn một viên kịm cương ba ly trên chóp mào, hay ở dưới lườn nó để làm sang, để phân biệt đây là ngọc dương của một thiên tài tên Báu. Bà thấy có sự trùng hợp giữa cái tên và con cặc vô địch, nên tò mò hỏi:
– Ai đặt cho em cái tên Báu vậy? Phải cha mẹ em không?
– Dạ không. Tên thiệt của em là Bậu. Bữa đó, bà Huệ chủ nhà máy xay lúa nghe đồn tên tuổi em, bà tự lái xe từ ngoài quận vô tìm. Rồi bà dẫn em đi Cần Thơ chơi một tuần lễ. Mỗi ngày em đụ bà bốn năm tiếng. Em đụ đến nổi bà không còn đi được nữa. Bà lê lết trong phòng, rồi ôm em, cho em tiền và đặt tên em thành Báu. Chữ Báu hay hơn chữ Bậu. Rồi từ đó thiên hạ gọi em là Báu. Và sau đó cũng không thấy bà tới tìm em nữa. Chắc bà ớn em đụ nhiều quá hay sao á mà…

Bà Dung mỉm cười, hứa với Báu là sẽ cẩn lên cu Báu một hạt kim cương. Bà muốn điều đình với bà Vi mua đứt Báu để làm của riêng. Còn phần thưởng hôm nay như đã hứa, là một chiếc nhẫn hột xoàn trị giá trên 50 ngàn. Bà bảo Báu mặc đồ. Bà mặc đồ rồi mở cửa phòng vào lúc 6 giờ thiếu 5 phút. Bà bước ra sòng bài để hãnh diện tuyênbốvới mọi người và vinh danh Báu, một cao thủ võ lâm:
– Thưa các chị. Em vô cùng xấu hổ tự thú là suốt mấy tiếng đồng hồ đấm đá, em hoàn toàn thất thủ, em hoàn toàn không còn biết mình là ai. Hai đầu gối em đang run, nhưng em cũng cố gắng đứng đây để long trọng cho mấy chị biết Báu là một thiên tài. Thiên tài cả của quý, lẫn sức lực dẻo dai. Em nghĩ trong mấy chị, sẽ chẳng có ai đủ tư cách làm kỳ phùng địch thủ của Báu đâu.

Bà Ngọc Thủy bỏ mấy con bài tứ sắc xuống chiếu, nhìn Báu đăm đăm. Bà Ngọc Thủy người Bắc, dáng mập mạp, đầu quấn khăn nhung, da mặt luôn luôn hồng hào chứng tỏ bà giàu có dư giả, ăn sung mặc sướng. Bà hỏi:
– Thế, cậu ấy đã hạ chị thực sự đấy à?
– Dạ vâng. Em xin thề không nói dối. Kinh lắm cơ chị ạ !
– Lạ nhỉ. Tự cổ chí kim, đọc sách, xem phim dâm, kể cả đã từng ngủ với biết bao tay anh hùng hảo hán từ Bắc vào Nam, mà tôi chưa nghe hoặc gặp ai như lời chị khen ngợi về cậu này. Hay… hay xin các bác cho tôi “đi” với cậu này một “dù ” xem thực hư ra làm sao. Thưa thực với các bà chị, năm nay tôi 48 tuổi con trai út của tôi đã trên 20 rồi. Cực chầng đã, thèm quá tôi mới phải ngủ với mấy cậu trẻ tuổi chứ có sung sướng gì cho cam. Mình phải dạy, phải bảo như dạy con thì cũng mất thú vị đi nhiều lắm. Đụ là nằm ra đó mà hưởng. Chứphải ngóc đầu dậy làm cô giáo dạy bú lồn, bú hạt le, phải nắc như thế nào cho nghệ thuật thì chán lắm. Mà không thế thì các cậu đụ chán phè, chỉ làm nhột lồn.

Bà bác sĩ Huy cười nắc nẻ và hỏi bà Thủy:
– Mà em đã thấy chị đụ trẻ con bao giờ đâu?
Bà Ngọc Thủy nói giọng đùa:
– Chứ chả nhẽ mỗi lần đụ em lại phải đăng quảng cáo cho các bác biết mà nhào vào xem à? Nói đùa đấy, chứ em “thịt” không biết bao nhiêu cậu rồi. Đụ mấy cậu trẻ tuổi nó mất “thướng” nhưng cũng có cái thú đặc biệt đấy các bác ạ ! Nó giống như mình quen ăn cao lương mỹ vị, thỉnh thoảng làm một bát cơm với cá kho, canh rau đay nó cũng lạ mồm lắm, chứ chẳng phải đùa.

VN88

Viết một bình luận