VN88 VN88

Vì ham của lạ tôi ra ào ạt bao nhiêu lần mệt gần chết

Gió đêm man mát. Đom đóm bay đầy sân. Tiếng dế kêu rỉ rả. Tôi vẫn nắc đều. Tôi nhấn lồn vào thật mạnh cho ông sung sướng. Rồi tôi kề tai ông, hát nho nhỏ bản nhạc Nắng Thủy Tinh. Tôi có lạ lùng không? Tôi có khác thường không? Đã có ai đụ một kiểu lạ đời, kiêu kỳ nhưthếnày chưa? Tôi sung sướng đủ mọi thứ.

Gió mát hây hây. Bóng đêm ôm lấy chúng tôi. Tôi hành hạ ông như một tên nô lệ. Trận đụ kéo dài cho đến khi Thành nghe ông bắt đầu thở. Tôi bảo ông bế tôi lại cành mận, để tôi ngồi trên cành, ông đứng dưới đất đụ tôi như năm xưa Thành đã làm. Thật lâu. Tôi tha hồ rên vì khoái lạc. Ông tha hồ dộng cặc vào cho bể lồn tôi ra. Tôi ôn lại. Ngày đầu Thành đụ tôi ở đây. Có trăng sáng. Có sương rơi. Tôi lại thầm thì gọi tên Thành. Yêu anh quá Thành ơi Hóa đang sướng đây. Tất cả những sợi thần kinh của Hóa đang sắp bị đứt tung đây.

Và sàu trên một tiếng đồng hồ, tôi bảo cho ông chủ tôi biết là tôi sắp ra, tôi sắp đạt đến tuyệt đỉnh yêu thương, tuyệtđỉnh khoái lạc. Ông ôm cứng mông đít tôi và nắc thúc tới. Nhịp nắc nhanh hơn, và ông la lên:
– Mình ơil ra với anh đi. ra đi?
– Dạ. Con đang ra đó bác. Bác bắn cho hết khí của bác vô lồn con đi. Con không rủa đâu. Con sẽ khép chặt cửa mình lại giữ tinh khí của bác để làm kỷ niệm. Bác ơi? Con có nghe. Đó. Bác bắn thêm vô nữa đi… Ôi, ối? Nó bắn vào lồn con đó. Con cũng ra nữa đó. Hòa lại, ối chết, nó bắn nữa. Một tia, hai tia, ba, bốn, năm tia..
Mồ hôl ông lại vã ra. Ông đè sát vào mông tôi:
– Con ơi! Bác còn ra nữa. Cả năm nay bác để dành cho con. Báckhông ra với ai hết. Đó, nó bắn nữa đó. Đó, đó… ối, ôm bác, nút lưỡi bác, cắn môi bác cho chảy máu ra đi con…

Tôi sung sướng tột cùng. Tôi cắn môi ông thật mạnh. Cả hai im lặng. Ngừng nắc. ấp nhau. Cứng ngắt trong nhau. Dính sát nhau không rời. Ông và tôi cứ để nguyên như thế. Tôi cảm thấy lồn tôi ướt nhẹp như đang ngâm trong thau nước. Dây dưa. Bài hát tôi vẫn tiếp tục. Đom đóm vẫn bay đầy trời đêm. Hình như ông cũng không muốn rời tôi ra. Hôm kia ông đã nói: “Tiếc là bác không có cách gì giữ con mãi bên bác. ” Bác ơi! Thì bây giờ con đang trong vòng tay của bác đây. Trên dưới sát rạt vào nhau đây Bác hãy hưởng đi!

Ông vẫn để nguyên con cặc ngập sâu trong lồn tôi như thế và bế tôi vào phòng, đặt lên giường. Và chúng tôi lại tiếp tục đụ nữa. Từ hai căn phòng kế bên, tôi không còn nghe tiếng ai rên la nữa. Riêng bên này, ông chủ tôi và tôi đang dàn ra một trận đụ nữa ác liệt hơn, hung tợn hơn. Ông cốtình đánh mạnh cho “Bà Chúa” phải ngã quỵ đêm nay. Nhưng mọi động tác trở nên im lìm khi tiếng gà bắt đầu gáy đều lúc canh hai.

Sáng hôm sau, gần chín giờrưỡi, tôi mới thức giấc. Ông chủ tôi đã ra làm rẫy tự bao giờ. Thói quen của ông là phải dậy thật sớm để sửa soạn cơm nước, rồi dẫn bò đi ra rẫy làm việc. Ngày nào cũng giống như ngày ấy, quanh năm suốt tháng.

Tôi gọi ông là thợ làm tình quả không ngoa chút nào. Đêm qua, ông chỉ ngất ngây và ra cùng tôi ở gốc mận. Còn sau đó, khl đã bế tôi vào giường, thì ông trở lại là một người thợ miệt mài sức lực, dốc hết khả năng đưa tôi lên tận chín tầng mây xanh. Sau đó, ông lại bình thản tra kiếm vào vỏ. Hai lần như thế, dù đã vã mồ hôi nhưtấm sau hai tiếng đồng hồ quần thảo. Tôi thở dốc, lờ đờ nhìn ông, khâm phục. Cũng vì tôi dâm quá độ nên đứng núi này trông núi nọ, thả mồi bắt bóng. Chứ thực ra, chỉ với một mình ông chủ tôi thôi, tôi cũng đã tràn trề hạnh phúc, tuyệt đỉnh khoái lạc.

Tôi sang phòng cô út, rồi ghé qua phòng Hồng. Tất cả vẫn còn trần truồng ôm nhau say giấc. Tôi đi xuống đánh răng, nla mặt. Lúc đi lên nhà trên, tôi thấy Lộc, bồ của Xiểm, đang đứng nhìn lấp ló nơi cửa sổ. Tôi vửa mới định mở miệng chào Lộc, thì Lộc đã đưa một ngón tay lên miệng ra dấu bảo tôi im lặng. Tôi mở cửa mời Lộc vào nhưng Lộc nắm tay tôi hỏi:
– Có ai ở nhà không?
– Có Tôi bảo. Nhưng tất cả vẫn còn đang ngủ.
Hóa định sửa soạn tới chỗ hẹn đón Lộc để lát nửa đi chơi với tụi này như đã hứa…
Lộc vẫn nắm tay tôi, nhỏ giọng:
– Lộc định mời Hóa. Riêng Hóa thôi, đi chơi với Lộc hôm nay.
Lộc thuộc con nhà khá giả nên ăn mặc có hơi tươm tất hơn những đứa con trai khác trong làng. Tôi dự tính rủ Lộc đi chơi hôm nayvới chúng tôi là để giới thiệu Lộc cho Hồng, chớ đâu phải cho tôi. Nên tôi hỏi:
– Lộc không đợicô bạn của Hóa thức dậy rồi cùng đi à?
Lộc cúi xuống, lấy mũi giày vẽ vẽ trên mặt đất:
– Dạ, không. Lộc muốn nói riêng với Hóa cái này.
Nhưng ngại quá…
– Lộc cứ tự nhiên. Hóa là bạn của Xiểm mà.
– Bởi vậy mới khó nói. Sợ Hóa không thích rồi mắng Lộc…
– Đâu có sao. Lộc cứ nói đi. Mình là bạn bè cùng thôn mà.
Lộc lại nắm tay tôi. Lần này Lộc bóp chặt hơn, mắt nhìn tôi say đắm, hai má đỏ hồng lên. Tôi nhớ hôm qua, lúc gặp chúng tôi ngoài chợ, Lộc khen Hồng rồi khen tôi:
– Gái Sài Gòn có khác. Cả Hóa nữa. Lộc nhìn không ra.

Cũng bởi tôi không để ý nên chắng thấy mình thay đổi. Nhưng những người dân quê ở đây thì nhìn tôi với cặp mắt chiêm ngưỡng, thèm thuồng. Chiếc áo làm nên nhà sư mà ! Những chiếc áo dài của tôi may bằng những loại vải đắt tiền do Vi tặng. Những chiếc quần xoa Pháp mỏng dính làm nổi bật màu da trắng hồng của tôi và lớp quần xì líp màu nhỏ xíu bên trong. Tóc dài ngang lưng. Rồi thêm một tí phấn son, và móng tay sơn đỏ hồng. Tất cả chẳng còn gì là cái vẻ bề ngoài nghèo khổ của con Hóa chăn bò ngày xưa. Đôi giày tôi mang cũng là giày ý. Rồi nhẫn hột xoàn, giây chuyền, lắc vàng, đồng hồ… Và nhất là làn da của tôi bây giờ trắng hồng chứ không còn đen đúa vì nước sình và cứt trâu của những ngày lam lũ quê mùa. Lộc bậm môi như để lầy thêm can đảm, ngước nhìn tôi:
– Hóa à ? Hóa đã làm cả chợ, cả quận này mê mệt, Hóa có biết không? Tối hôm qua, Lộc có liều mạng đến đây. Tính gọi riêng Hóa để mời Hóa đi ăn khuya. Nhưng… nhưng…
– Nhưng sao hả Lộc?
– Nhưng Lộc đã nằm ở bụi môn để lén nhìn bác Tám đang ôm Hóa trần truồng đi tới đi lui. Và rồi bác đụ Hóa nơi gốc mận… Lộc bị kích thích quá. Lộc chịu hết nổi. Lúc trước, Lộc có nghe Xiểm kể lại là, có lần Xiểm đã dẫn Hóa vào lò đường của
Lộc, xem Lộc với Xiểm đụ nhau. Có đúng như vậy không Hóa?
– Có Cũng vì xem Xiểm đụ Lộc quá tuyệt vời mà tối hôm đó Hóa mới đụ với anh Thành ở ngoài cành mận. Hai người đụ nhau vừa đẹp vừa hấp dẫn, khiến Hóa thèm quá, không thể nhịn được. Nhất là khi nghe Lộc gọi Xiểmbằng em… Đêm đó, Hóa đã lấy Thành và rồi sau đó Thành đã trở thành người tình của Hóa luôn. Xiểm đã đẹp mà Lộc cũng đẹp trai ghê… Lộc nhìn tôi rạng rỡ khi nghe tôi khen đẹp trai. Và tôi quên bẵng là tôi đang mặc cái áo ngủ mỏng tanh, bên trong không đồ lót. Hèn chi Lộc bối rối, lúng túng khi nói chuyện. Chiếc áo ngủ màu xanh lơ của tôi do Vi mua tặng. Nó rộng thùng thìng, mỏng đến độ có thể thấy từng sợi lông lồn ở bên trong. Tôi hỏi Lộc về Xiểm, người bạn gái rất thân và cũng là đồng đảng với tôi:
– Vậy chớ Xiểm đâu, hổm rày Hóa không gặp?
Lộc trả lời tỉnh bơ:

VN88

Viết một bình luận