VN88 VN88

Vì ham của lạ tôi ra ào ạt bao nhiêu lần mệt gần chết

Báu bắt cô làm theo ý thích của Báu, như bắt cô phải ngồi hẩn lên mặt Báu, để trọn cái lồn ở ngay miệng Báu cho cậu bú cả nửa giờ. Cô ra xong, cũng không được quyền nằm xuống, phải tiếp tục cho đến khi nào Báu đã mới thôi. Hoặc Báu bắt cô bú cặc cả giờ. Cô chiều Báu hết. Cô chấp nhận, vì chính cô cũng muốn thế. Một là mình chỉ huy họ. Hai là được làm nô lệ. Cả hai đều là nỗi khoái lạc đặc biệt của cô trong khi làm tình. Cô có lãng mạn lắm không? Dâm. Thì đã đành. Đằng này cô khác thường hơn thiên hạ…

Tôi ôm siết cô thật chặt. Tôi nói để cô yên tâm là ít ra, trên cõi đời này còn có tôi giống hệt cô về ý nghĩ lạ thường như thế trong chăn gối. Tôi đã nói rồi. Tôi muốn phải đụ dưới suối, ngoài ruộng rẫy, trên giường, nơi gốc mận… Và đêm qua, trên nền gạch đỏ. Khung cảnh làm tình của tôi phải gần với thiên nhiên. Phải có chim kêu, phải có gió thổi nhè nhẹ, có tiếng ve sầu kêu rỉ rả, tiếng dế nỉ non. Lúc bấy giờ tôi tưởng tôi là người khó tính. Nhưng khi nói ra, mấy người bạn đều “nhận tội” là họ cũng giống hệt như tôi.

Biết bao nhiêu triệu người đàn bà muốn, mà vẫn phải câm nín. Một chất keo vô hình đã dán chặt kín những ý nghĩ của họ, giam cầm những đòi hỏi thật tầm thường và tự nhiên cần thiết cho sinh lý. Họ đã phải cam chịu mất mát vì không dám đưa tay đòi hỏi. Thật tội nghiệp cho họ. Thật thảm thương cho họ. Vậy mà cả thếgiới đều đề cao tự do, bình quyền và nhân quyền. Và nhưthế, con người sống còn thua súc vật Chim chóc vào mùa đông tự động bay dù phải vài ngàn dặm để tìm nơi ấm cúng mà sống. Cá cũng thế. Hoang thú cũng thế. Nhưng con người thì không.

Cô út và tôi là gái quê. Có phải vì thế mà chúng tôithành thật với chính mình và với mọi người. Chúng tôi nói thẳng điều mình muốn. Không thể ngồi tháp ngà để ăn mắm và rau. Không thể dùng chén ngọc để uống nước chè vối. Im lặng một lúc, cô út lại tiếp tục:
– Hóa có biết là sau đó, thằng Hữu con chị Lựu, thằng Túc, thằng Hoàng. Cô phải chia phiên ra. Mỗi đứa một đêm. Rồi hình như tụi nó không chịu nổi cảnh người tình chung, nên tụi nó tự đi tìm người tình riêng. Bây giờ chỉ còn có Báu, rất thỉnh thoảng đến đây với cô. Và dĩ nhiên là ban ngày. Còn ban đêm thì ông chủ của con.
Tôi mê quá, tôi ôm siết chặt thân người cô út thấy vậy cô hỏi:
– Hóa có vẻ thích nghe những chuyện ly kỳ phải không?
– Dạ chẩng những thích nghe, mà còn thích làm nữa.
Cô út thành thật nhìn thắng mắt tôi rồi nói:
– Dễ thôi. Một nồi chè, một món quà, một đôi giày là Hóa có thể “câư’ bất cứ một nhóc con nào Hóa muốn. Chỉ cần nghệ thuật như cô đã làm. Phải biết khêu gợi kích thích sự tò mò của các cậu, chiều chuộng các cậu…

Và tôi táo bạo, chờ hôm nào, lúc Thành trở lại đơn vị, nhờ cô làm ơn gọi Báu hay Hữu, hay bất cứ ai đến đây chơi, cho tôi thứ tài nghệ. Mà phải hai cậu bởi một cho Hồng nữa. Cô nhận lời. Vừa lúc đó bên phòng ông chủ tôi vang lên tiếng rên gào của Hồng:
– Trời ơi! Anh ơi! Em mê anh quá rồi anh ơi! Anh làm gì cũng hay hết. Hay hơn bồ em đụ em nữa. Ối, em muốn lấy anh luôn, ở đây luôn, không vê Sài Gòn nữa.
Cô út khen Hồng đẹp. Vừa nghe Hồng bảo “Hay hơn bồ em đụ em nữa. ” Cô út hơi ngạc nhiên hỏi:
– Bộ Hồng có đụ rồi hả?
– Dạ. Tôi trả lời. Hồng đã đụ Tây già, Tây trẻ. Nhiều lắm. Hồng ià dân trường Đầm mà.
Cô út cười tủm tỉm:
– Sao giống cô quá vậy. Cô cũng đã đụ ông thầy giáo già.
Tôi trố mắt, thật sự ngạc nhiên nhìn cô hỏi:
– Cô đã đụ ông thầy giáo già?
– Ừa, thì cũng tại ổng thôi. Ngày nào ông cũng rủ cô vô giường ngủ chung với ông, để ông kể chuyện đời xưa cho nghe. Đầu hôm thì ông kể chuyện. Đến nữa đêm thì ông thò tay sang rờ lồn cô. Ổng sờ lồn hay lắm. Lúc đó mình còn con gái mà. Đâu có biết gì. Nghe thấy sướng sướng thì cứ để ông làm tơi. Được một tháng, ông cởi quần cô ra bú lồn cô. Ông bú hay đến nổi cô ghiền giống như tụi thằng Báu ghiền cô. Rồi sau đó, có một hôm ông cho tay vô lỗ lồn làm cô muốn chết luôn. Đến một đêm, ông cầm tay cô để lên cặc ông. Ông dạy cô bú. Món nào cô cũng ghiền mà còn ghiền nặng là đằng khác. Có hôm, giữa buổi tnla, cô nứng quá, cô bắt ông dẫn vô giường bú cô. Còn cô thì bú cặc ông. Và sau đó… Hóa có biết không? Ông nhét con cặc của ông vô lồn cô. Cô cứ tưởng là nó sẽ không thể nào vào được
vì con cặc của ông to quá. Vậy mà… nó.., nó cũng lọt vô hết đó con.
Tôi hỏi gấp:
Bộ cô không thấy đau sao?
– Có hơi đau đau. Nhưng nhờ ông biết cách. Ông bú cô tn(ớc một lúc. Rồi chơi tay. Xong mới đụ cô, nên cô khoái nhiều hơn là cảm thấy đau. Từ lúc đụ với ông, cô mê mẩn. Ngoài giờ đi học cô cứ quấn quít lăng xãng bên ông. Phải thú thực, hồi đó ông đụ thì có sướng, nhưng chưa bao giờ cô biết ra là gì. Cho đến khi đụ với bồ của cô trong rẫy, cô mới biết tuyệt đỉnh khoái lạc.

Tôi tò mò hỏi thêm để hiểu cho rõ:
– Con cũng biết nứng hồi mười tám tuổi mỗi lần thấy đôi bò đụ nhau ngoài rẫy. Nhưng cô kinh nghiệm hơn. Theo cô, thì con gái biết nứng lồn từ lúc bao nhiêu tuổi?
– Cái đó hình như còn tùy à con. Bởi cô mang giòng máu dâm, nên nứng sớm.
Hồng lại la lên nữa. Tôi dẫn cô út chạy qua xem. Ông già đang đụ con nhỏ dã man. Hồng nhỏ quá so với thân hình vạm vỡ của ông. Hồng níu cứng hai vai ông. Đôi chân quắp lại. Cặc ông.vào lỗ lồn Hồng một cách chật chội. Nước nhờn từ lồn Hồng sùi bọt, đặc quánh lại, bám quanh cứa mình và làm con cặc của ông chủ tôi bóng lên nhưmộtcon rắn nước. Hồng mê con cặc bựcủa chủ tôi, mê cái sức nặng lực lưỡng và gần như chả bao giờ biết mệt, vì chắng bao giờ ông xuất tinh. Ông đã bảo chỉ có ra với tôi chớ khó có ra với ai. Cô út cũng còn chạy làng thì Hồng làm gì mà chẳng mê. Đàn ông dai sức là thần tượng của tất cả đàn bà, vì khoái cảm của phái nữ đến chậm hơn. Khi phái nữ ra rồi, đàn ông bồi tiếp thêm một trận nữa, thì có trải chiếu bảo họ lạy họ cũng không từ nan.

VN88

Viết một bình luận