Nhìn chủ tôi bú lồn mà trí tôi cứ tưởng là Thành. Cái thú đau thương đang hành hạ thân xác tôi. Tôi nhớ những đêm trăng đụ Thành ngoài đồng trống. Những buổi sáng Thành bú tôi đê mê. Những buổi chiều tôi đang ngồi xắt rau lang, Thành ôm tôi từ phía sau, rồi bóp vú, sờ lồn tôi. Tôi nhớ quá. Thành ơi! Tết này Thành có về đây không? Em muốn có Thành ngay bây giờ. Em bắt Thành lên đụ em cho em chết dưới bụng Thành cũng được. Chồng ơi? Còn đâu những ngày đụ thâm trầm năm xưa?
Ngoài kia Cô Út lại gào lớn tên Thành. Không được. Thành là chồng của tôi. Là riêng của tôi. Cặc Thành không thể đụ ai ngoài tôi. Thành đã để cặc nằm yên như thế trong lồn tôi hằng nữa giờ để. Hôn môi tôi, để ngắm nhìn mặt tôi nói những lởi ân ái. Nằm dưới Thành, tôi đê mê, miên man với nỗi hạnh phúc tràn ngập. Tôi nghe rõ mồn một khúc gân của Thành nhúc nhích, giật giật trong âm đạo của tôi. Tôi nhìn tận mặt Thành, yêu đắm đuối chất ngất nét thanh tú của đóa hoa vừa nở. Tôi chưa bao giở nghĩ là mình đang ôm và đụ Thành. Chàng đến với tôi, cho tôi trọn vẹn, cho hết toàn thân, cho hết trọn tình. Chầng có gì của Thành rơi xuống đất. Tôi nuốt hết những tinh hoa, trí tuệ, cường lực và thông minh của Thành… nhiều đêm, nhiều sáng, nhiều tnla… Cho dù tôi đã lên Sài Gòn, đã ôm đụ Vi, Dũng. Nhưng những lần đụ đó vẫn có hình bóng Thành hiện diện trong tôi. Vẫn có Thành đâu đó ở cạnh giường, trong bóng tối, trong tiếng kêu thều thào của tôi mỗi lần tôi tuyệt đỉnh Và nghĩa là tôi có ôm thân xác của kẻ khác để ái ân mà Thành vẫn hiên ngang trong hồn tôi.
Tôi có ngoại tình, phản bội Thành không? Không. Chắc chắn không. Tôi đã hứa nhưđinh đóng cột rằng tôi sẽ là vợ Thành suốt đời. Thếmà bây giờ tên của Thành đã được Cô Út gọi. Hlnh bóng Thành đã đi vào tim cô trong khi cô đụ chủ tôi. Biết đâu cô đã rắp tâm một ngày nào đó, không blết, cô sẽ mời gọi Thành. Máu ghen, lần đầu tiên bốc lên trong tôi. Tôi bắt Hồng thụt tôi mạnh hơn, mạnh hơn nữa để tôi nghĩ là Thành đang đụ tôi.
Chủ tôi bú Cô Út thật thần tình, nghệ thuật. Nhìn ông đang ân ái với cô hàng xóm. Tôi sướng quá. Được nhìn cảnh đụ như có lần nhìn Hồng đụ Lâm. Tôi ưa được nhìn lén. Làm như máu ghiền ma túy mà được hút một trận mềm môi. Và ngoài kia, khi chủ tôi bú thật hay, thì Cô Út lại gào thét tên Thành một cách dã man. Cô lại ra. Tôi cũng cùng ra. Ra trong nỗi hờn ghen, nỗi hạnh phúc. Hồng tận tình giúp cho lồn tôi chan chứa, be bét nước lồn. Cuộc mây mưa ngoài kia còn im tịnh. Tôi và Hồng cũng lẻn bò về phòng. Hai chị em ôm nhau, bàn kế hoạch để sáng mai sẽ cho Hồng hưởng chủ tôi ở bờ suối như tôi đã hưởng ngày nào.
Hồng vui thích quá. Cái khung cảnh nhà quê, cái không khí mà trước đây chưa bao giờ Hồng được sống, đã làm Hồng có cảm giác như một khách du lịch tới một miền xa xôi hoang dã. Mỗi lần cựa mình, chiếc giường tre kêu ọp ẹp. Cây đèn dầu thấp ngọn, tỏa ánh sáng lờ mờ cho thấy quanh phòng là những vách phên, những cột kèo cũ kỹ ám khói.
Ngoài kia, tiếng dế, tiếng ếch nhái côn trùng đủ loại đang trổi lên một âm thanh hỗn tạp mà êm đềm, có khả năng iàm cho bất cứ một tâm hồn nào đang giao động cũng phải trầm xuống, lắng đọng. Như bữa cơm mà tôi gọi là “thịnh soạn” chiều nay chỉ gồm một tô canh chua ếch nấu lá vang, một đa thịt kho hột vịt chấm với dưa giá. Nhưng Hồng đã ăn đến ba chén một cách ngon lành. Không phải thức ăn ngon, nhưng cái hoàn cảnh, cái không khí mộc mạc quanh đây làm Hồng thích thú. Giống như khi hái được một đóa hoa rừng người ta vẫn quý hơn đóa hồng trồng ngoài vườn. Và cũng chính đó là cái lý do làm tôi không sao quên được nơi chốn quê hương tuy nghèo khó nhưng đậm đà tình nghĩa này. Hồng hỏi nhỏ tôi:
– Chị Hóa, sống ở nhà quê cực khổ thế này mà ông chủ của chị to lđn vạm vỡ quá vậy?
Tôi không sao trả lời được. Vì thực ra không phải ai cũng to con như ông và Thành. Hồng khen tiếp: Ông cởi đồ ra trong như ông Tây. Em chịu nhất là “thằng nhỏ ” của ông. Dài và bự quá!
Nói xong Hồng cười khúc khích, và một tay Hồng bóp mạnh cánh tay tôi. Tôi nhìn Hồng:
– Em muốn thử ông chủ của chị không?
Hồng im lặng không nói và hơi mỉm cười. Tôi hiểu ngay ý Hồng. Hồng bất sang chuyện khác:
– Con suối chị dẫn em xem sáng nay ngoài rẫy đẹp quá Nước trong veo, cây cối xanh mát. Em muốn bữa nay hai chị em mình xuống tắm nhen.
Câu nói này của Hồng phải được hiểu là Hồng muốn hưởng cảnh của chủ tôi và tôi đụ nhau ngày nào. Tôi gợi ý:
– Hai chị em mình tắm thì đâu có gì vui. Phải có một người đàn ông nữa… Để chị rủ ông chủ của chị nhen?
Hồng ngước nhìn tôi thơ ngây, hồn nhiên. Chuyện ái ân đối với Hồng không còn xa lạ. Hồng đã hưởng quá nhiều nên cái nhìn đó của Hồng với tôi như cho tôi biết “Vâng. ” Hồng lại khen chủ tôi dẻo dai, nghệ thuật biết chiều ý đàn bà. Trong ân ái, ông vừa là cự tướng, vừa là con cừu non. Ông ồ ạt tấn công, ông xuất chiêu tưng phá, nhưng có lúc ông êm đềm, dìu dặt, lơ lững. Có lúc ông lại bất động nằm yên ra đó cho người nu” “cưỡi ngựa” tha hồ dọc ngang, khuấy trời dọc nước. Dẻo dai thì chủ tôi là nhà vô địch. Ông có thể đụ suốt buổi sáng, tôi tê tái đến ba bốn lần, mà ông vẫn còn cương cứng.
Nếu không có Thành chợt đến với tôi thì có lẽ ông là người tình tuyệt diệu nhất. Và cũng có lẽ tôi sẽ làm vợ ông suốt đời. Chưa bao giờ chủ tôi tữ chối mỗi lần tôi đề nghị với ông mộtcuộc giao hoan. Chưa bao giờ ông mệt mỏi rã rời như cánh chim đuối sức khi bay qua biển cả mênh mông. Chắc ông có một bí quyết nào đó. Gia phả của chủ tôi là ở chỗ đó, gia tài của ông cũng là chỗ đó. Tôi có thể công khai tuyên bố rằng không người đàn bà nào lại chấp nhận loại đàn ông yểu điệu, yếu ớt như lan rùng, không sáng kiến, không tận lực, không làm chủ được đàn bà khi họ đã cởi truồng nằm dưới.
Không thế mà ông đã làm chủ được tôi đến gần một năm. Dạo đó, không biết có phải tại tôi dâm hay vì chủ tôi là một “dũng sĩ”, mà khiến tôi lúc nào cũng cần ông, thèm ông. Vừa làm xong một trận mây mưa ở gốc mù u, tôi lại còn vòi vĩnh bắt ông mở trận khác ngay ở bìa rẫy. Tối đến tôi lại mò vào giường ông, nằm lên trên ông mà tận hưởng, có khi đến gần sáng.
Và bây giờ đến Cô Út. Không biết ông bắt đầu ái ân với cô tự lúc nào. Chỉ biết cô chịu dọn về đây để sống vớì ông nhưvợ chồng đủ hiều bản lĩnh của chủ tôi thuộc loại “xích mi lão tổ. ”
Ai bảo đàn bà không cần sinh lý là nhãm, là dối trá. Có lẽ họ cần h(1n đàn ông. Có biết ba ngày trước khi có kinh thì hạ bộ của người đàn bà ngứa ngáy như thếnào không?Ngay trong khi kinh nguyệt, đàn bà đòi hỏi như thế nào không? Và sau ngày kinh hết, nó dày vò, khó chịu. Nó hành hạ có khi còn đau khổ hơn những hình phạt tra tấn trong trại giam. Và ông chủ tôi là loại kho súng, lúc nào cũng sẵn sàng ba viên lên nòng. Ông cũng đa tình, lãng mạn. Ông lại còn biết rõ đàn bà muốn gì, lúc nào và bao lâu. Nhưng từ lúc đụ ông, tôi chưa bao giờ nghe ông đòi hỏi, đề nghị.