Cái quần xì líp căng cứng nhọn hoắtcủa Dũng cà. vào bắp vế tôi. Quả thật khó hiểu. Đêm qua trong trận đụ ào ạt với Vi, hình ảnh của Dũng trong tôi mờ nhạt. Tất cả chỉ còn có Vi với những cọng râu kẽm dày đặc cọ xát, cà nghiến hai mép lồn và hột le của tôi làm nước lồn tôi ào ra lai láng. Tôi quên mất tên tôi quên cả mình, con nhà quê đang nằm làm tình chí tử với một lão nhà giàu giữa thủ đô. Mà sao bây giờ tôi lại có thể đấm đuối, mê man nhìn Dũng từng động tác từng cử chỉ đang kêu dậy, đang đánh thức nhục cảm của tôi. Bàn tay Dũng chỉ xoa nhẹ lên.. chòm lông lồn, mà tôi đã sung sướng như đang đụ Dũng đêm nào. Cuối cùng tôi hiểu. Tại vì sân thượng này có cây cối, có gió mát lâng lâng, có chim hót gần với thiên nhiên. Đó là sở thích của tôi từ ngày đầu khi ông chủ tôi đụ tôi dưới giòng suối, từ đêm trăng sáng tôi giao hoan với Thành bên gốc mận.
Dũng tuột quần tôi xuống gần đầu gối, rồi dúi mặt sát ở háng tôi môt đỗi thật lâu, Miệng Dũng ngoạm trọn chòm lông lồn đen kịt của tôi vào miệng. Tôi dùng chân cho quần rơi xuống đất. Dũng trườn lên, vẫn để xì líp như thế ấn mạnh lên mu lồn tôi. Dũng quái ác giống hệt ông Vi. Cái tôi đòi hỏi thì Dũng cũng vờn vờn, lơi lã, xa xa, gần gần. Tôi nẩy đít lên thật cao như thể mời Dũng bỏ gấp vào. Hai chân tôl gác chéo qua vế Dũng siết cứng. Tay tôi ngắt véo vai Dũng. Mặc kệ, Dũng cứ trườn lên xuống như thế trên mu lồn tôi làm cho tôi phải thốt lên:
– Dũng yêu Hóa đi!
Dũng bảo tôi cởi xì líp ra cho Dũng. Xong như thế tôi tưởng Dũng phải đâm ngay vào mà đụ cho tôi chết ngất. Không! Dũng tuột xuống dưới xa, quỳ trên mặt gạch, banh háng tôi ra mà liếm, mà bú ác quá Dũng ơi! Lên đụ chị ngay đi có được không? Dũng không biết khi đàn bà đòi là phải xung trận ngay, phải đút vào ngay vì toàn bộ âm hộ đang nóng ran như cát sa mạc. Giây thần kinh nào ở nơi đó cũng đang căng thẳng. Chỉ có dương vật thôi mớl đủ tư cáchlàm hạ hỏa cả miền dầu sôl lửa bỏng. Đấy, tôi lại lầm nữa. Dù không có hàm râu lợi hại như ông Vi nhưng chiếc lưỡi và cặp môi Dũng đã thừa tư cách. Sau nửa tiếng đồng hồ, Dũng đã làm tôi tê tái. Và cơn dâm của tôi điều khiển hai tay tôi kéo mạnh Dũng lên. Rồi cũng tay tôi cầm cặc Dũng đâm thẳng vào Dũng đụ tôi trên 15 phút. Tôi rớt xuống nền gạch lúc nào không biết. Lưng tôi mát lạnh. Dũng hì hục dội tới những cú nắc tuyệt trần. Tôi tha hồ rên xiết. Tôi mê man. Hồn tôi như đã na khỏi xác. Dũng ôm tôi gọn lỏn:
– Hóa ơi! Dũng cho hết, không còn gì giữ nữa nè ! Hứng nhen.
Tôi tới tấp nấc lên. Hứng chớ? Dũng ra đi, ra hết cho chị đi. Trời ơi, tôi khoái lạc tuyệt trần cùng ra với Dũng. Một góc kín đáo ở sân thượng, chỉ có Dũng và tôi quằn quại, làm những miếng gạch bông màu cẩm thạch loang những vệt nước trắng mờ đục. Hai tôi thành một. Đông cứng lại. Chết đờ ra. Mệt mỏi thở. Mắt lim dim mà óc đã ngủ, đã chìm hẳn và một cõi xa. Cõi đó chắng còn ai. Riêng rẻ cho hai tôi…
Sau buổi sáng hoàng đạo đó, góc sân vắng vê này với chiếc giường xếp ni lông nằm dưới mấy chậu tùng và bồ đề đầy bóng im mát đã trở thành cõi riêng của Dũng và tôi. Tôi bình tĩnh hưởng lạc. Không sợ gì cả vì trong nhà này, mỗi ngươi đều có một cõi riêng, đời sống riêng. Chẳng ai thèm để ý, dòm ngó nhau vì như Dũng đã nói: “Họ sống với nhau cho có chất, dựa vào nhau để làm giàu.”
Một buổi trưa, tôi đang ngồi ở nhà bếp lặt lông yến để hầm hột sen cho bà Vi dùng, thì con Phấn, em Dũng, cầm một gói giấy to bằng phong bì, dày cộm, sề vào ngồi bên tôi. Nó dấu dấu gói giấy, nhoẻn miệng cười thật tươi, bắt chuyện với tôi:
– Chị Hóa, em cho chị xem cái này. Mà chị hứa là đừng để ai biết em mới dám. Bí mật!
Tôi ngạc nhiên và tò mò. Làm gì mà một cô gái còn trẻ đã có chuyện bí mật muốn cho tôi xem. Tôi nói:
– Ừa, chị hứa. Cái gì mà ghê gớm vậy?
Nó nhỏ giọng:
– Cái này không.phải của em. Của anh Hợp, thầy dạy đàn của em. ảnh nhờ em giư, bảo là hễ có ai tên Hoàng lại hỏi thì đưa giùm. Em lén mở ra xem. Chi biết không? Toàn là những tấm hình thấy mà ghê luôn.
Hợp là một sinh viên. Bà Vi mướn anh đến kèm toán và dạy đàn cho hai cô Phấn và Hồng. Anh ăn ở luôn tại nhà này. Nên chầng ai để ý kiểm soát anh nữa.
Tôi càng tò mò hơn, nóng ruột muốn xem cho gấp Phấn đưa gói giấy và cùng xem với tôi. Đó là những tấm hình chụp những đôi trai gái làm tình đủ kiểu. Tất cả 48 tấm. Dĩ nhiên tôi đã từng trải, nên những tấm hình này không làm tôi ngạc nhiên, nhưng tôi cứ vờ xuýt xoa, thẹn thùng, đỏ mặt như lần đầu thấy những hình ảnh khiêu dâm. Phấn vừa nhìn hình vừa quan sát những phản ứng của tôi. Tôi xem xong, nó hỏi:
– Chị thấy sao? Thích xem không?
Tôi vờ áp sát những tấm hình vào ngực, xin Phấn cho xem một lần nữa, và lựa ra những tấm hấp dẫn như cảnh bú nhau, chơi kiểu chó, kiểu mồm cô gái ngoạm con cu… Phấn cầm những tấm đó xem lại. Mặt nó đỏ gay.’Mắt nó lờ đờ. Bây giờ thì tôi quan sát nó, tôi bắt mạch nó. Tôi thấy nó đưa một tay vào giữa hai bắp đùi, ngồi kẹp cứng. Tôi giả vờ:
– Xem mấy cảnh này chị chịu hết nỗi Phấn ơi. Từ nhỏ đền giờ chị chưa tù”ng thấy. Chị khó chịu quá.
Nó nhìn tôi như nhìn một đồng chí rồi thú tội:
– Chị biết không? Hôm đầu tiên khi xem xong những tấm hình tục tỉu này, em nóng ran cả người và em hoa mắt khó chịu, tự nhiên người em như có ai gãi rần khắp châu thên. Em sướng một cách lạ lùng, nằm xuống ôm chặt cái gối vào lòng, nhẩm mắt lại. Và chị Hóa ơi, em nghe có cái gì nhưmột tia nước thoát ra từ bụng dưới em. Chất nước đó dẻo dẻo, nhờn nhờn. Vậy có sao không chị? Tôi vẫn vờ
ngây thơ và nói dối với Phấn:
– Lúc nãy xem lần đầu, chị cũng bị giống hệt như em. Chị cũng bị mấy tấm hình làm hoá mất. Chị cũng sướng tột độ và bây giờ đáy quần chị cũng ướt mèm đây.
Tôi đang manh tâm kéo Phấn và “đảng”. của tôi, Tôi cứ có cái mặc cảm cuộc đời nhln tôi bằng nửa con mắt, và hình như ai cũng khinh khi tôi vì tôi quá dâm. Thằng cùi nào mà không muốn máu của nó dây vào thân thể kẻ khác để họ cùng khốn nạn nó. Phấn chẳng đoán được mư’u toan của tôi, nên thú thêm một tội: