Chả biết Hân lĩnh ý lời vàng ngọc của bạn thân thế nào mà tất cả những lời bạn cô khuyên tránh thì cô phạm đến hai điều: Ấy là yêu trai có vợ và yêu một lúc nhiều người… Duy chỉ có chuyện yêu phải đeo bao thì cô tuân thủ nhanh và nghiêm túc lắm! Bởi Hân cũng biết với lối sống phóng khoáng, chẳng may dính bầu hoặc dính bệnh thì chết. “Trác táng nhưng vẫn phải cảnh giác!”, đó là châm ngôn yêu và sống của Hân.
Sự đời thường lắm éo le, dân gian có câu “Khôn ngoan không lại với giời” đó thôi! Tháng trước đi bar, Hân đang ngả ngón đong đưa mấy anh chàng bàn bên cạnh thì bỗng có một chàng trai lách qua bàn Hân đứng và vô tình đụng vào người Hân. Cô quay lại theo phản xạ thì lập tức choáng váng trước vẻ đẹp trai vô đối của mĩ nam. “Ăn gì mà đẹp dữ!”, Hân nghĩ thầm. Cô quyết tâm làm quen cho kì được.