Thôi thì Thoa cũng đành cắn môi chấp nhận, một thằng nhỏ mà chơi đủ cả hai mẹ con của nàng. Xem như nó chỉ là một công cụ ái tình. Lúc nào Lyly đi học thì Thoa ra hiệu cho thằng Hậu dẫn xác tới, sẵn sàng vạch vú, lột quần ra cho nó mút vú bú lồn rồi chơi Thoa được đến đâu thì chơi, ít nhiều nàng cũng đã được thỏa mãn. Còn riêng nó với Lyly thì Thoa đành phải chấp nhận thế đứng bên ngoài, không thể nào can thiệp được.
Một đôi lần, nàng còn thấy có dấu hiệu Lyly không còn cần thiết đến thằng Hậu mấy nữa. Như thế có nghĩa là sao? Lyly đã chán hay đã quá mệt mỏi vì những cuộc làm tình liên tiếp với thằng nhỏ này? Nàng có biết đâu rằng, lúc sau này, thằng Hậu nghiễm nhiên trở thành một thứ đồ chơi phụ thuộc mà con bé Lyly không mấy thiết tha, không mấy còn mê mệt như truởc kia nữa, chỉ vì nó đã có thêm một con cặc đụ khác là chú Phúc của nó hồi nào.
Cứ đôi ba ngày thì chú Phúc lại lén lút đến tận trường đón Lyly đi ra ngoài thành phố, cho đến buổi chiều nhá nhem, Thoa sắp trở về thì Lyly mới có mặt ở nhà. Chính điều này là đầu mối mà chính Thoa không hề hay biết, cho nên nàng mới tưởng rằng thằng Hậu không còn hấp lực với con bé Lyly.
Thật ra thì sức người có hạn, thằng Hậu hay là con bé Lyly hay chính bản thân của Thoa, cho dù có dâm đãng, có tham lam dục tình cách mấy, cũng không thể ngụp lặn đụ đéo được suốt đêm suốt ngà y . Huống hồ , tất cả chỉ là những con người có sức bình sinh rất giới hạn. Con bé Lyly đã quá ư no đủ, đã thỏa mãn tình dục với chú Phúc cách vài ngày. Phần thằng Hậu thì đã có Thoa “nghiêm trị”, đâu còn được bao nhiêu tinh lực để mà miệt mài san sẻ với con bé Lyly? Hóa nên, con tạo thật rất khôn ngoan, công bằng, ban cho mỗi người có được một đời sống tình dục vừa tạm đủ, dù rằng đôi khi cũng có vươt quá giới hạn bình thường, nhưng gắng thêm một đôi lần thì cũng không phải là một điều không thể cố được, chẳng hạn như thằng Hậu đã bị Thoa cho đụ đến tả tơi, thậm chí sau mỗi lần nó xuất tinh, Thoa còn kỹ lưỡng cúi xuống bú cặc nó như muốn nút hết số tinh lực của nó trong người để thằng Hậu không còn sức đâu mà chia xẻ với con bé Lyly. Nhưng nếu Lyly cần đến thằng Hậu, và nếu thằng Hậu có dịp thuận tiện gặp lại Lyly, hai đứa chúng nó cũng vẫn đè nhau ra đụ đéo um sùm, đâu có người nào chê bỏ khoái lạc. Chính bản thân của Thoa cũng không khác gì. Bằng cớ là đã có tới mấy lần, ban ngày nàng với thằng Hậu đụ nhau tơi tả, đụ tới khô cả lồn. Nhưng bất chợt, trong đêm khuya thức giấc, bước nhẹ sang phòng con gái, Thoa đã lại thấy thằng Hậu vẫn đang hùng hục bú lồn và đụ ngược Lyly, đồng thời, Thoa cũng lại muốn đánh liều đẩy của phòng của con xông vào cùng nhập cuộc. ..
Đứng thập thò bên ngoài cánh của phòng nhìn vào bên trong hai đứa thanh niên trẻ trung quần thảo, Thoa tự biết rằng, chẳng riêng gì thằng Hậu, ngay chính bản thân của nàng, nếu muốn, Thoa cũng vẫn tiếp tực đụ được như thường. Cho nên, nàng đã vận dụng lý trí để bước lui về phòng, không muốn “làm phiền” đến hai đứa trẻ .
Rồi ngày hôm sau, Thoa kêu thằng Hậu đến, chỉ cầ n vạch áo ra cho nó trông thấy cặp vú trắng nhễ nhại của nàng, thằng Hậu đã lại lao vào hì hụp bú liếm, con cặc xin xắn của nó lại tiếp tực cương cứng lên như bất cứ lúc nào để rồi nó lại đụ Thoa, nó lại kéo dài cuộc chơi cho đến khi nào nó không muốn đụ nữa thì nó mới để cho tinh khí xuất ra nơi đầu dương vật.
Càng ngày, Thoa càng hiểu rõ hơn về sự huyền bí cùng sức mạnh của dục tình, thứ nhục dục không cần thiết phải có bóng dáng của tình yêu. Khác hẳn lúc xưa khi Thoa còn ở với chồng, nàng cứ dinh ninh cho rằng, chỉ có những người yêu thương nhau chân thật, chỉ có những cặp vợ chồng thì mới có thể cảm xúc mà dâng hiến thân xác cho nhau, còn tất cả, ngoài ra là sự phạm tội, là trái với lẽ thường.
Nhưng đến lúc đã phải cắn răng chấp nhận xa chồng, đến khi không còn có Phúc sống chung chăn chung gối theo kiểu già nhân ngãi non vợ chồng, khiến cho đời sống ớnh dục của Thoa bị bức bách, bị khát khao ái tình đến quắt quay khổ sở, thì ngay cả với một thằng con nít như thằng Hậu, chẳng chút ân tình, nếu nó biết làm cho cái lồn của Thoa được thỏa mãn, nếu nó có một cái miệng biết bú vú ngậm lồn với một con cặc đủ to đủ dài để đâm sâu vào cái âm vật, thì Thoa cũng săn sàng “cho” ngay, không hề thắc mắc tìm hiểu sâu xa. Và Thoa cho rằng, nhiều phần có lẽ Lyly cũng chằng có chút yêu thương nào đối với thằng Hậu. Chẳng qua là hai đứa trẻ sớm có cơ hội để cùng nhau nếm trải mùi vị ái ân xác thịt, thì chúng tiếp tục tìm đến với nhau như hai con thú, cũng như nàng, sẳn sàng để cho thằng Hậu đụ đến nát lồn mà thực sự trong lòng, Thoa có một chút yêu thương thắm thiết gì với nó đâu. Nếu có, cũng chỉ là một thứ ớnh cảm hết sức hời hợt, tạm bợ, mơ hồ. Vì nhất thiết một điều là Thoa không thể nào đặt tình yêu thương vào một đứa con trai nhỏ, nhất là thằng Hậu lại là bạn cua con gái nàng. Như vậy, rõ ràng là tình dục có một bức tường tách biệt hẳn với tình yêu. Hai con thú đực và cái cần nhau thì tìm đến, không có cơ hội thì vẫn mãi mãi xa lạ với nhau. Nghĩ đến chân lý hôm nay, tự nhiên Thoa cảm thấy nhẹ nhõm trong
người và không còn mang nặng mặc cảm phạm tội hoang dâm, sa đọa với thằng Hậu. Đã có đôi ba lần, Thoa ngỏ lời với con gái :
– Mẹ biết con với thằng Hậu kết bạn với nhau đã lâu Nếu con hay nó muốn cho mẹ biết thêm điều gì mà mẹ có thể giúp cho quan hệ của hai đứa tốt đẹp hơn thì con cứ cho mẹ biết, mẹ san sàng chấp thuận.
Thoa tưởng nàng mở lời như thế thì con bé Lyly sẽ sẵn sàng cùng nàng tâm sự, nhưng con bé tỏ ra bình thản như không hề có chuyện gì, nó chỉ lắc đầu phân giải : – Thằng Hậu đến đây chơi với con chỉ là tình bạn bình thường, con đâu có muốn tiến xa với nó. Con còn phải lo học mẹ à…
Nghe lời Lyly nói thản nhiên như vậy, nếu Thoa không từng bí mật chứng kiến hai đứa dã từng đụ nhau, đã từng ăn nằm với nhau đậm sâu hơn cả vợ chồng thì Thoa sẽ cho rằng bọn thanh niên bây giờ rất là khôn ngoan trong trắng và các bậc hiền mẫu sẽ cảm thấy rất được an lòng vì cho rằng con gái của mình có một tâm hồn đàng hoàng, đạo hạnh. Nhưng Thoa đã biết tất cả mọi quan hệ thầm kín giữa hai đứa trẻ này. Nàng cũng “biết” luôn cả thằng Hậu như hiểu biết tường tận một người tình. Nhưng cả hai đứa trẻ này, bình thản như không hề có bất cứ vấn đề nào quan trọng sảy ra trong cuộc sống. Con bé Lyly chứng tỏ, nó là một cô gái kín đáo thông minh, biết khéo léo giữ gì. Nhưng thằng Hậu còn có vẻ khôn ngoan hơn nó qua bằng chứng cho thấy, nó vẫn ngủ thường xuyên với Thoa, mặt khác, nó vẫn lột quần con bé Lyly ra chơi một cách vô tội vạ, nhưng trước mắt Thoa, nó vẫn như kẻ vô tình, vẫn thủ khẩu như bình cứ y như là nó tưởng Thoa không hề hay biết. Có đôi lần, Thoa làm bộ dạm hỏi thằng Hậu rằng, ngoài Thoa ra, nó có bạn gái hay đã có đụ ai chưa thì nó chỉ nhoẻn miệng lắc
đầu ra chiếu nó là đứa rất “ngây thơ vô số tội”. Thoa vặn hỏi mãi nó cũng chỉ cười trừ. Thậm chí nàng đã phải nói :
– Nếu chưa từng biết đụ, tại sao Hậu biết cách làm cho bác… sung sướng. Nhưng nó chỉ cười bảo rằng “trời sinh nó ra như vậy “, nó có biết gì đâu.
Chính thái độ hồn nhiên của thằng Hậu và chính tánh tình kín đáo của con bé Lyly mà chúng đã giúp Thoa yên lòng với hoàn cảnh đụ đéo tay ba, một con cặc cắm đủ hai cái lồn, không có ai lên tiếng than phiền hoặc ghe tuông vô lối. Và đây cũng chính là một phương diện phức tạp của cuộc sống hôm nay.
Giả như con bé Lyly đã biết thằng Hậu có đụ với Thoa, nó tỏ ra ghen tức hay lồng lộn hờn giận. Giả như thằng Hậu hở môi, đem chuyện vụng trộm ái tình giữa nó với Thoa đi rao bán trong thiên hạ hoặc giả như nó nổi chứng ích kỷ ghen tuông, chỉ muốn giữ riệt lấy Thoa hoặc lo chiếm hữu độc quyền con bé Lyly hoặc giả như, nó đem chuyện giữa nó với Thoa ra kể lại với Lyly thì thật sự hậu qua sẽ ra sao.
Đàng này, thằng Hậu cũng câm như hến, con bé Lyly cũng kín tiếng vô cùng. Còn về phần Thoa thì không có lý gì Thoa hở môi đem chuyện riêng tư của từng người ra để cho người khác biết. Tất cả đâu có tốt đẹp bình thường gì. Vậy mà, một thằng nhỏ với hai cái lồn vẫn sống an nhiên tự tại, ai cũng có phần hạnh phúc cho riêng cá nhân của mình. Té ra, bên trong những qui luật cũ mèm của con tạo, của xã hội hôm nay, vẫn có những qui luật bất thành văn, cũng có những lối đi rất khác lạ bất thường, nhưng cũng chẳng làm cho ai phải so bì thiệt thòi.