VN88 VN88

Vãi tung tóe nước khi địt nhau với Lyly

Cuối cùng, chú đã bắn tinh khí ra trong lỗ lồn củ a cô gá i nhỏ , chú ghì xiết lấy tấm thâ n thon nhỗ nóng hổi của cô gái hôn cô một cách nồng nàn. Chú Phúc để nguyên con cặc ngâm sâu trong lồn của Lyly một lúc rồi bế cô bé đi vào phòng tắm, mở vòi nước ấm để tắm rửa cho cô.

Tắm xong, chú lấy khăn lau sạch sẽ thân thể cho Lyly từ tên xuống dưới, lừ trong ra ngoài rồi chú không quên cúi xuống hôn trên mép lồn của Lyly một lần sau chót rồi, chú đặt nhẹ Lyly lên giường của nàng bàn tay vỗ vỗ lên bờ mông tròn của cô với lời căn dặn:
– Lyly hãy nằm yên ngủ đi một giấc sẽ thấy khỏe lại ngay. Nhớ đừng nói gì với mẹ kẻo cả hai chú chá u mình sẽ bị mẹ la .
Nói với Lyly xong, chú Phúc vơ vội quần áo lặng lẽ bước nhanh trở về phòng, rồi chú chìm dần vào giấc ngủ cho đến giờ giấc thường lệ Thoa mở cửa bước vào bên trong căn nhà lặng lẽ như tờ vì cả Lyly cả chú Phúc đã chìm sâu trong giấc ngủ. Phần Thoa tuyệt nhiên không hề hay biết về biến cố kinh thiên động địa đã sảy ra trong ngày hôm nay… Nàng còn tỏ ra cảm động, lăng xăng lo lắng bữa cơm chiều thịnh soạn như để săn sóc cho “người bịnh” là chú Phúc.

Từ ngày đó trở đi, Lyly cảm thấy yêu thích chú Phúc hơn trước rất nhiều. Nàng không cảm thấy sự cách biệt với chú như những ngày trước đây theo thông lệ, tuy rằng bề ngoài, vì đã có sự căn dặn và luôn luôn nhắc nhở rất kín đáo của chú Phúc về mối liên hệ tình dục giữa chú Phúc với Lyly được tái diễn một cách rất thường xuyên nhưng Thoa vô tình, nàng không nhận thấy có dấu hiệu gì để ngờ vực. Trái lại, Thoa càng tỏ ra biết ơn Phúc và càng săn sóc và chiều chuộng Phúc nhiều hơn trước, xem hắn như một người đáng được nàng yêu thương, đáng được Thoa tin cậy nhất hiện giờ.

Thoa yên vui hơn khi nhận ra tình cảm thân mật giữa đứa con gái của nàng với người đàn ông mà Thoa tự ý chấp thuận cho vào ở chung đã trở nên thuận thảo, không sảy ra những đố ky hay lạnh nhạt như trước đây nàng từng dự liệu. Thoa không có mong muốn nào khác hơn là cuộc sống cứ được bình yên như thế và nàng mong đừng có bất cứ chuyện gì bất trắc xen vào cuộc sống phẳng lặng bình yên của ba người họ.

Những ngày đi làm việc, nếu Thoa không gọ cho Phúc thì Phúc cũng sẽ gọi cho Thoa, họ ngầm ngấm hứa hẹn những đêm về nhà vầy cuộc mây mưa ân ái với nhau bằng những câu nói hàm chứa đầy tình tự khó quên. Thoa vẫn đinh ninh Phúc là người đàn ông thủy chung đứng đắn, đã dành hết những tình cảm thân thương cho mẹ con nàng như là một sự đền bù xứng đáng kể từ ngày người chồng của nàng bội bạc, nhất quyết biến nàng thành người đàn bà góa bụa đáng thương và Lyly thành một đứa trẻ mất cha cũng đáng thương không kém. Thoa không có lý do nào để nghĩ rằng Phúc đã phản bội nàng, đã san sẻ thân xác, tình yêu và những tận cùng khoái lạc cho bất cứ người đàn bà nào khác. Đối với nàng hay với bất cứ người đàn bà biết an phận thủ thường nào khác thì cược sống như vậy cũng đã đủ… lãng quên đời.

Nhưng Thoa chỉ không biết rằng, ngoài mối quan hệ nhục dục giữa Phúc với nàng ra, còn có một đối tượng khác đang được Phúc sủng ái hơn nhiều. Những lần ái ân tái diễn thường xuyên với Thoa, Phúc đã tận tình đóng tuồng để tỏ ra hắn thật lòng thương yêu chan chứa bao nhiêu thì trong ký ức bí mật của Phúc. hắn mê man với sức hấp đẫn cộng với sức sống mạnh mẽ của Lyly rất nhiều.

Làm tình với Thoa lúc sau này đối với Phúc, không khác nào một công việc bị bắt buộc thiếu hẳn những đam mê, thiếu hẳn những xúc cảm cuồng nhiệt như lúc đầu hai người gặp gỡ.
Ở đời, con người thường chuộng mới nới cũ, tất nhiên với một tấm thân còn tràn đầy sức sống và đẹp như một bức tượng trong tranh cộng với những ân ái dịu dàng của Lyly, làm sao Phúc có thể đi ra ngoài định lệ này được. Nhất là mấy lúc gần đây một phần vì Phúc quá tham lam háo hức đòi làm tình thương xuyên hơn với Lyly. Mặt khác, sinh hoạt tình dục giữa Thoa với Phúc vô hình chung đã trở thành một thói quen làm cho Thoa càng ngày càng trở nên đòi hỏi sinh lý nhiều hơn. Vì vậy mà sinh lực của Phúc mỗi ngày một thuyên giảm thấy rõ. Hắn ước gì Thoa giảm bớl mỗi đêm đừng làm tình làm tội hắn hay là nàng cho hắn được dưỡng sức một vài đêm thì may ra Phúc còn có thể tiếp tục tình trạng một lú~ “phải” đụ đến hai cái lồn. Nhưng Thoa đã không quan tâm đến điều đó, tuy rằng nàng cũng mang máng hiểu được là sức dẻo dai của Phúc mấy lúc gần đây không còn tỏ ra bền bỉ được như trước. Và để giải quyết điều này, Thoa đã thực hiện ngay những điều mà nàng đã nghe lóm được từ những người có nhiều kinh nghiệm là phải để ý đến việc tẩm bổ cho người đàn ông nếu muốn ân ái với họ thường xuyên, cho nên, Thoa đã kín đáo bỏ ra một số thời gian để đến chợ, tìm mua những thức ăn bổ dưỡng để về phục dịch cho Phúc có thêm tinh lực để thỏa mãn tình dục cho nàng.

Nhưng việc gì ở đời cũng phải có điều độ. Sự điều dộ đó không có nơi Phúc, càng không có với Thoa.

Có lẽ vì khoảng thời gian khá lâu, kể từ khi có chuyện xung khắc với chồng đưa đến tình trạng hai người không còn màng đến đụ nhau nữa, thì Thoa cũng đành phải lãng quên, nàng cũng đành khép kín cửa lồn lại trong những đêm khuya phòng không gối chiếc, xác thân lên tiếng kêu gào nàng cần được thỏa mãn. Những lúc cơn bão nhục dục nổi lên mãnh liệt như vậy, Thoa đành cắn răng chịu đựng, nàng nằm lăn lộn thao thức trên giường với những đòi hỏi sinh lý càng lúc càng như một con quỉ dữ kéo tới hành hạ nàng, cho nên Thoa chỉ còn biết nghiến răng khép kín hai đùi lại, cố tìm quên bằng cách tự kỷ ám thị cho đến khi điều đó cũng không thể chế ngự được những cơn dâm đầy thống khổ của nàng Nhưng hắn là người dày kinh nghiệm và khôn khéo, cho nên Thoa không thể nhận ra được điều này, nàng cứ cho rằng Phúc đã làm cho nàng được hoàn toàn thỏa mãn. Bằng chứng là hắn vẫn ra chiều thèm khát bú liếm hoặc tận tình trước tất cả những đòi hỏi dâm đãng nhất của Thoa. Thoa thật không biết rằng, hắn chỉ liếm bú lồn nàng, làm tình với nàng cho có lệ, hắn giả vờ vò siết tấm thân rực lửa của nàng bằng những giả dối gian ngoa, khác hẳn với những tâm cảm và hành động của Phúc ở những lúc ban đầu. Thậm chí, Phúc còn dụng mưu kềm giữ không để cho tinh khí của hắn xuất ra, mặc dù Phúc biết khôn ngoan “quần thảo” đủ mọi cách thế để cho Thoa được thỏa mãn tận cùng, nhưng Phúc thì nhất định giữ cho tinh khí được nguyên vẹn để cứ sau mỗi lần đụ Thoa đến thất điên bát đảo, Thoa đã được tận hưởng tất cả những khoái lạc tột cùng, tả tơi cả thân thể, nàng nằm vật ra giường chìm vào giấc ngủ, thì Phúc len lén bò dậy, biến nhanh sang phòng ngủ của Lyly đang nằm chờ hắn sẵn để Phúc tiếp tục đụ Lyly. Và Phúc chỉ chịu xuất tinh khí ra với Lyly chứ không cho “ra” trong lỗ lồn của Thoa như trước.

Đó chính là biện pháp “dưỡng quân” khá hiệu quả của Phúc, nên hắn mới cùng một lúc thỏa mãn được cho Thoa, đồng thời, hắn vẫn còn đủ sức để đụ ìuôn cái ìồn tươi ngon của Lyly nữa. Hoa thơm phả ỉ bứng cả cụm. Lồn trẻ của Lyly vẫn luôn có nhiều hấp dẫn hơn cái lồn già của Thoa mà hình như Phúc đã bắt đầu cảm thấy ngán ngẩm, nếu không có sự đòi hỏi của Thoa hàng đêm, thì chắc Phúc cũng sẵn sàng lờ đi luôn, đợi cho những khi Thoa không có mặt ở nhà thì Phúc sẽ lén về để đè Lyly ra đụ một cách tự do sung sướng.

VN88

Viết một bình luận