Ðộng tác của Tâm làm Hương kinh ngạc. Ðã lâu rồi người chồng của nàng mới .. làm tình một cách sung sức mạnh bạo như vầy. Tâm gần như là đang .. hãm hiếp nàng. Cơ thể của nàng lúc ấy có mỏi mệt chán chường đến đâu cũng tự động phản ứng theo. Mới đầu Hương cố im lặng chống cự, nhưng rồi cảm giác sung sướng nhục dục cũng xâm chiếm tâm thần và thể xác của nàng.
Khi nàng “ra” thì nàng ứa nước mắt. Hương thấy thật hối hận khi nàng biết nàng đã đạt khoái cảm tột đỉnh với hai người đàn ông trong vòng mấy tiếng đồng hồ.
Cũng may Tâm không nhìn thấy giọt lệ trong bóng tối.
Mea Culpa … tội lỗi, tội lỗi.
o O o
La là la … la .. la … là, tiếng nhạc cổ điển phát ra từ cái điện thoại lưu động của Quang. Hắn cầm lên, nhìn thấy con số quen thuộc trên cái màn ảnh nhỏ. Ngón tay của hắn lẹ làng bấm cái nút “Talk”.
– Hello?
– Quang, chắc ổng đã biết rồi …..
– Hello?
– Quang, chắc ổng đã biết rồi …..
– Sao vậy? Sao Hương lại nghĩ thế?
– Quang ơi, nguyên cả tuần nay rồi, ổng bỏ nhà đi mà không thèm nói cho Hương biết. Có gặp ổng thì ổng lầm lầm lì lì đi ra đi vô không thèm nói một câu. Ổng cứ như người mất hồn ấy, ổng làm em sợ run bắn lên rồi đây nè. Quanh ơi … I don’t know what to do.
– Ok, vậy mình sẽ bàn thêm tối nay nhé.
Click. Ðường dây chỉ còn tiếng è è của dial tone. Hương ngồi bệt xuống nệm giường, hàng chục giọt nước mắt đổ ra trên má. Nàng ôm cái gối bông vào lòng, bàn tay vẫn chưa rời khỏi ống điện thoại. Nàng muốn nói thêm một lời … yêu với người tình nhân, nhưng hắn đã vội vàng cúp điện thoại trước khi nàng có cơ hội mở môi.
Hương vừa thấy lo lắng vừa thấy bực tức trong lòng. Thật ra, cái affair giữa nàng và Quang cũng chỉ là sự cố gắng tuyệt vọng để cứu vớt cuộc hôn nhân đầy lạnh giá. Nhưng nàng đã lầm to. Những ý nghĩ của Hương thật vừa ngây thơ vừa quá ư dại dột.
Cái tâm hồn cũ của anh Tâm sẽ không bao giờ trở lại với nàng. Người yêu hiền hòa năm xưa mà Hương đã nhận làm người bạn trăm năm đã trở thành một người đàn ông hoàn toàn xa lạ. Nàng rùng mình khi nàng nhớ tới cặp mắt thật điên dại trong bóng đêm, lòng mắt vừa trắng xóa vừa đỏ rực. Hai con mắt dữ tợn như ác quỷ ấy không thèm đả động gì tới khuôn mặt của nàng. Tâm nhìn thẳng ra đằng trước, như chàng đang muốn đâm thủng miếng gỗ đầu giường, đâm thủng xuyên qua bức tường. Tâm nghiến răng chặt lại như con thú dữ trong lúc chàng nhấp liên tiếp vô trong người cô vợ trẻ làm Hương thốn cả mình. Thật không thể nào còn gọi là làm tình được nữa, cơn rối loạn tâm thần của chàng đã gần tới mức tột đỉnh. Ðối với Tâm, Hương chỉ còn là thể xác da thịt như một con mồi cái …..
Mea Culpa Maxima – quá tội lỗi, quá tội lỗi.
Hương vùng mình đứng dậy . Nguyên cơ thể của nàng rung chuyển từng cơn nhưng nàng cũng cố lết mình vào trong phòng tắm. Hương mở vòi nước rồi leo vô trong bồn. Những hột nước nóng bỏng tỏa xuống như mưa ở trên cặp vú tròn cũng giúp nàng bình tĩnh trở lại. Trong lúc nàng gội đầu, nàng chợt nhớ lại từng cảnh making love mà Hương và Quang đã trải qua …
… hai người đang ngồi trên chiếc ghế sa lông ở trong tiệm của nàng. Lúc ấy là đã sau giờ đóng cửa. Anh Tâm lại đi sòng bài tới sáng, Hương thong thả ở lại … chưa cần về nhà. Quang ôm chặt lấy nàng trong tay, đôi môi của hắn mân mê ngấu nghiến trong từng đợt hôn. Hắn mút, hắn cắn lên trên da cổ nàng. Bàn tay của hắn lẹ làng cởi tung hàng cúc áo ….