Nhưng quả thật những chuyện này khó có ai mà khống chế được. Một thời gian ngắn sau, khi mọi chuyện có vẻ như không có gì, tôi lại tiếp tục táy máy tay chân vào những đêm tối. Và tất nhiên, tôi lại tiếp tục bị Trinh từ chối và phản ứng như mọi lần. Duy nhất có một đêm, tôi không biết vì lý do gì, Trinh để cho tôi se đầu núm vú của nó rất lâu (mọi khi là chỉ được một chút là nó biết ngay). Và sau đó tôi lần tay xuống cửa mình nó, phát hiện chất nước nhờn chảy ra từ trong đó. Tôi ngạc nhiên lắm vì hồi đó tới giờ chỉ nghe mấy thằng con trai lớn hơn nói là “chim con gái chảy nước vì nứng” chứ có biết ất giáp gì đâu. Tôi thích thú mâm mê 2 miếng thịt nhỏ của nó một lát thì bị nó gạt tay ra. Lúc đó Trinh một6 tuổi.
Thú thật, đến năm 23 tuổi, tôi vẫn chưa có người yêu hay biết đi chơi gái là gì cả. Cho nên từ khi bị vướng vào tội loạn luân này, tôi còn mang thêm cái tật thủ dâm. Và trong những lần thủ dâm, nhân vật nữ của tôi không ai khác hơn là Trinh. Cứ mỗi lần lên cơn hoặc bị Trinh phát hiện, tôi đều lên giường thủ dâm cho thoả mản. Tôi cứ mơ đến một lần, Trinh và tôi trần truồng nằm bên nhau. Và đó cứ mãi mãi là một giấc mơ.
Hôm nay, chị tôi và mẹ tôi đăng ký đi lễ bà Chúa Xứ ở Châu đốc chung với bà con trong xóm. Nên anh Hùng chồng chị tôi chở vợ đến nhà tôi ngủ để 2 giờ khuya đêm nay xe khởi hành gần nhà tôi. Chị tôi sợ chồng đi nhậu nên bắt buộc ngủ lại đây chờ tối mai đón chị tôi về luôn. Cả 5 người chui lên căn gác xếp ngủ. Chị tôi ngủ cạnh mẹ tôi còn anh Hùng nằm dưới đất với vợ cạnh tôi (tôi vẫn ngủ trên giường sắt). Tôi giật mình dậy vì nghe tiếng mẹ và chị tôi chuẩn bị đồ đạc. Một lúc sau, nghe anh Hùng đóng cửa rồi dặn chị tôi đi đứng cẩn thận. Tôi có tật rất khó ngủ, nên giật mình lại là lâu lắm mới ngủ lại được. Tôi nằm thiêm thiếp để ru tiếp giấc ngủ khi anh Hùng tắt đèn lên ngủ tiếp. Tôi cứ nằm nhắm mắt để đó rồi suy nghĩ miên man “phải chi lúc trước mẹ có dịp đi Châu đốc như vậy để tôi ngủ một mình với Trinh thì hay biết mấy”. Rồi lúc sao tôi lại nghĩ “giá như hôm nay không có anh Hùng ngủ lại đây…một”.
Rồi ma xui quỉ khiến, tôi lại có một ý nghĩ đen tối loé lên trong đầu “anh Hùng nằm cạnh Trinh, có khi nào…?”. Tôi mở mắt ra nhìn xuống dưới phía 2 người đó. Sau một lúc mắt tôi nhìn thấy rỏ trong bóng tối, tôi thấy anh Hùng có vẻ hơi nằm gần Trinh hơn. Tôi trấn an mình “chắc nảy giờ nằm chật hẹp, bây giờ rộng rải anh ấy lăn ra cho thoải mái!”. Tôi định xua tan ý nghĩ bậy bạ đó thì tôi hơi giật mình khi thấy bàn tay của anh Hùng nằm trên đùi của Trinh. Tôi nghĩ lẽ nào là vô tình. Tôi kiên nhẫn chờ đợi xem như thế nào. Tôi cảm thấy tôi quá đa nghi hay đầu óc bệnh hoạn của tôi làm tôi nghỉ bậy khi thấy bàn tay của anh Hùng cứ để trên đùi của Trinh rất lâu mà không thấy sờ mó hay động tịnh gì. Tôi càng thêm khó ngủ.
Nhưng tôi đã lầm, một lúc sau, tôi nhìn kỷ rỏ ràng những ngón tay của anh Hùng đang mâm mê trên đùi của Trinh. Và một lúc nữa thì nó tiến gần lên trên nữa. Tôi căng mắt ra theo dõi mà tim đập thình thịch. Quả thật không sai, bàn tay anh Hùng tiến gần háng con Trinh thì ngưng lại. Lâu lâu anh Hùng vẫn nhìn về phía tôi theo dõi tôi có thức giấc hay không. Tôi vẫn gỉa bộ thở đều. Tôi thấy Trinh cũng chưa có phản ứng gì, chắc có lẽ cũng chưa biết. Anh Hùng lăn qua gần Trinh hơn, bàn tay không còn trên đùi Trinh nữa. Hình như anh ấy đang sờ ngực Trinh. Lúc đó tôi không nhìn thấy gì nữa vì lưng anh ấy đã che Trinh lại. Một lúc sau, tôi thấy Trinh trở mình và lấy mềm đắp lên người rồi nằm nghiên về phía anh Hùng. Nhưng lạ một chỗ là Trinh không quấn lại như mọi khi từ chối tôi. Tôi càng thấp thỏm. Tôi chú ý bàn tay anh Hùng. Tôi thấy bàn tay đó đang nằm dưới tấm mền, nhúch nhích động đậy. Rồi chỉ một lát sau thì Trinh lại trở mình. Lần này nó nằm ngửa lên. Anh Hùng lại nhích gần nó. Tấm mềm trên ngực Trinh lại nhấp nhô. Tôi muốn nín thở khi anh Hùng dở tấm mền lên chui đầu vào đó còn Trinh thì lại trở mình về phía anh Hùng. Thật sự lúc đó tôi hoang mang, không biết xảy ra chuyện gì. Lòng tôi bắt đầu nôn nao như lữa đốt. Tôi khẳng định “ông nội này cũng đang làm chuyện bậy như tôi, nhưng tại sao, con Trinh đã trở mình mấy lần mà anh ấy vẫn cứ cứng đầu không sợ nó la lên sao?”. Đang suy nghĩ miên man thì tôi giật bắn người, khi thấy cái lưng anh Hùng chồm tới chồm lui ở phía ngoài chiếc mền còn con Trinh thì kéo trùm cái mền vô cái đầu anh ấy. Tôi đang ngẫm nghĩ “lẽ nào…?”, thì tôi thấy con Trinh lại trở mình nằm ngữa và cái đầu anh Hùng vẫn cứ nhúc nhích trong chiếc mềm. Lúc đó, tôi mới há hốc mồm ra rằng “anh Hùng đang bú vú con Trinh”. Thì ra nảy giờ anh Hùng đã bú vú bên phải của nó, bây giờ chuyển sang vú bên trái. Nên nó nằm ngữa ra. Cái gì đó hơi nghẹn ở cổ họng tôi. Tôi không biết. Nhưng tại sao như thế được. Ban đầu tôi cứ nghĩ rằng khi Trinh thức giấc nó đẩy anh Hùng ra nhưng bây giờ thì tôi không chắc nữa. Tôi nghĩ nảy giờ đã đủ cho Trinh thức giấc rồi chứ!. Chả lẽ….?
Tôi cứ nằm im theo dõi. Tôi nhìn về phía dưới của Trinh, tôi cũng thấy cái mền chỗ bụng nó cũng nhấp nhô. Tôi đoán chắc bàn tay anh Hùng đang sờ mó xuống dưới đó. Nhưng chuyện gì xảy ra dưới cái mền thì tôi không tài nào biết được. Tôi đã quyết định nằm im xem sự thể như thế nào. Cứ một chút là Trinh trở mình. Nhưng bây giờ thì tôi hoàn toàn tin rằng, cái trở mình này không phải là chống cự vì cứ mỗi lần như thế, nó lại nằm im cho anh Hùng sờ mó nó. Lúc thì nằm quay về phía anh Hùng, lúc thì nằm ngửa lên.