Chiều nọ, Hùng dẫn Xuân đi ra từ khách sạn. Cả hai vô tình đối mặt với những gì mình không nên thấy và cũng không muốn người khác bắt gặp . Thiếu Tá Trung Đoàn Trưởng Đoàn văn Bang sánh đôi với người con gái mà Hùng quen biết. Cô gái đó chính là cô Sương, chủ quán cà phê đối diện với quân trường.
Sự ngỡ ngàng đó không biết phải giải thích sao . Thiếu Tá Đoàn văn Bang có vẻ giận dữ khi bắt gặp em gái mình cùng người thuộc cấp dung dăng dung dẻ đi mướn phòng ngủ . Một cái tát tai có gọi là quá đáng cho người anh lo lắng cho đứa em gái hay không ? Một sự hăm he đổi đi nơi khác đối với Hùng có gì là đáng sợ chăng ? Chuyện đó về sau sẽ rõ . Nhưng mặc khác chính Thiếu Tá Bang cũng rơi vào tình trạng khó xử không biết giải thích thế nào . Thiếu Tá là người đã có vợ và hai mặt con. Tình cảm giành cho vợ con đây Thiếu Tá không thiếu, họa chăng chỉ là sự đam mê tìm kiếm cái khoái, cái lạ . “Một gam của lạ bằng một tạ đường phèn” là thế. Tuy không nói ra lời, nhưng cái tát tai đó giành cho Xuân và cặp mắt sòng sòng nhìn thẳng vào Hùng coi như lời đe dọa cho sự tiết lộ bí mật của Thiếu Tá, là một kết quả không mấy gì hay cho lắm!
Sương là cô gái đến từ miệt vườn Cái Tắc, một tỉnh cách Cần Thơ chừng 15 cây số . Vóc vạc rắn chắc vì lao công làm ruộng từ lúc nhỏ . Năm mười tám tuổi bỏ cha bỏ mẹ, một mình dấn thân ra Cần Thơ để tìm cuộc sống khá hơn. Năm năm trời lặn lội dọc ngang giang hồ, một cô gái bình dị ngây thơ cũng chiếm một địa vị kha khá ở bến xe miền Tây. Trong một lần xung đột giữa các tay anh chị có máu mặt ở bến xe, Sương bị ép vào chốn đường cùng và sắp sửa bị “xử” thì tình cờ Thiếu Tá xuất hiện. Trước vóc dáng và “vẻ đẹp quê quê” của Sương, Thiếu Tá động lòng xuân và quyết định cứu Sương ra . Với địa vị của Thiếu Tá dân anh chị cũng nễ nang phần nào và từ đó Sương mang ơn Thiếu Tá và trở thành người tình bé nhỏ. Sương thường hay lén lút hẹn hò với Thiếu Tá, nay đây mai đó không nơi nhất định.
Thiếu tá “cưng” Sương lắm, ông bỏ ra một số vốn cho Sương mở quán cà phê . Ông thường mua sắm từ những thứ lặt vặt xài trong nhà cho đến những thứ tiện nghi của dân giàu có, kể luôn những bộ trang phục và trang sức đắc tiền cũng được ông tặng. Bù lại sự thương yêu đó, Sương tận tình phục vụ ông hết mức. Đó là những sự đổi chác hoàn toàn sòng phẳng không có chút tình yêu hay trách nhiệm nào tồn tại, chỉ là vật chất và dục vọng. Trong tình dục, Sương là người cho đi không cần lấy lại. Những phút làm tình ngắn ngủi đôi khi tính bằng giây đồng hồ . Sương chưa bao giờ được thỏa mãn hoàn toàn họa hoằn chăng là chỉ đạt được hưng phấn chút chút qua loa . Thiếu Tá biết điều đó, nhưng ông không có bổn phận phải làm cho Sương sung sướng, ông không cần phải luồn cúi để hôn hít những chỗ kín đáo của đàn bà vì đối với ông đó là sự dơ bẫn, sự thấp hèn, sự mất tư cách, mất danh giá địa vị của một người đàn ông. Bản thân còn là người cao ngạo, sinh ra trong một gia đình giàu có, là một công tử đẹp trai học giỏi . Những sự thành công quá sớm đã biến ông thành một người kiêu căng tự phụ . Đối với gia đình, ông là một người “chồng chúa vợ toi”, coi thấp người đàn bà . Nhưng bù lại ông là người rất giỏi trong công việc, cấp dưới ai cũng kính ngưỡng và phục tài ông. Kể ra thì ông không đến nổi nào .
Ông thích nhất là những lúc Sương khẩu dâm cho ông vì đối với ông sự thỏa mãn sinh lý không nhất thiết phải qua đường giao hợp . Ông hay cho rằng cái tuyệt vời của đàn bà con gái không chỉ phải biết thương chồng, lo cho chồng ăn ngon, ngủ ngon và mặc đẹp mà còn phải tìm hiểu những sở thích của chồng. Bản thân Sương đã từng là gái giang hồ, đã từng trải qua nhiều cuộc tình với các tay anh chị nên Sương quá rành về chuyện ân ái nhất là ngón nghề “thổi sáo”. Sương thổi rất điêu luyện có bài bản hẳn hòi, có những khúc dạo đầu bài, có những khúc slow, những khúc “van”, tango, bolero, hay disco … tiếp theo và khi kết thúc là một đoạn giao hưởng êm ái nhớ mãi. Sương hầu như thuộc lòng các đường cong kẻ khất trên hình thù của Thiếu Tá , song song đó Sương còn thuộc lòng và biết trước cả những tiếng ú ớ trong cổ họng của ông mỗi khi Sương lần mò đánh trúng yếu huyệt mà những lúc nàng giỡn hay gọi đó là huyệt “u … a” vì ông rên những tiếng “u … a” . Ông thích Sương khẩu dâm cho ông lắm, ông thích nhìn thấy Sương hì hục ở nơi đó, ông thích nhìn khuôn mặt xinh xinh, hai hàm răng trắng đều hạt bắp, cặp mắt lim dim đang chú tâm làm trọn bổn phận, ông thích nhìn thấy cái lưỡi đỏ hồng của Sương cà quét cho sạch những gì dư thừa ra bên ngoài để rồi một lát sau biến thành bóng nhẵn đỏ hỏn nằm gọn giữa hai làn môi mỏng. Và cuối cùng ông thích nhất là được phóng những dòng sữa trắng trong lên khuôn mặt da ngâm đen làm tương phản giữa hai thế giới đen trắng tốt xấu .
Còn hai tuần nữa là đến Tết, cái không khí náo nức của mọi người như hiện rõ ra trên từng nét mặt. Bà con láo nháo đua nhau đi mua sắm các thứ từ đồ đạc, quần áo tới bánh trái, hoa kiểng. Cần Thơ nổi tiếng có bến Ninh Kiều chiều chiều dọc ngang những chuyến đò đưa khách hay bán buôn cây trái, có nhà hàng nổi trên sông cho những cặp tình nhân hay gia đình hẹn hò nhau tới thưởng thức những món ngon như chạo tôm, nem nướng, canh chua cá bông lau, các loại mắm, và đặc biệt món tôm nướng càng xanh ai đi ngang qua cũng phải thử một lần cho biết. Năm nào cũng vậy nơi đây là trung tâm vui chơi của giới trẻ, là chợ hoa thắm đượm hương sắc: các loại tứ quí, hướng dương, thược dược, cúc, lan, huệ, mai, mồng gà là những tiêu biểu của nó . Năm nào cũng vậy, Xuân thích nhất là được đi chợ hoa, được chưng diện chải chuốt tươm tất và được chụp những pô hình ngồi khép nép bên giậu hoa, tay chỉ lên má làm duyên nét môi cười . Nhưng lần này có lẽ hơi khác lạ, Xuân không còn vui vẻ hoạt bát như ngày thường. Hùng gạn hỏi: