Họ trải một khăn lông thật lớn trên cát. Tường Vi nằm ngửa ra:
– Hôm rồi… anh ra trong em nhiều quá. Vê đến nhà nó ra một cái ào giống như là . . . huyết ra. Sao nhiều thế anh?
– Thì… lần đầu tiên mà… Lần đầu tiên Dũng được gần với một người nữ. Sướng dễ sợ”. Vì sợ mẹ , nếu không, Dũng la bể nhà…
Dũng là bể nhà. Dũng như thế. Thủ Dâm mà chàng còn la lớn, huống nữa được gần thực thụ. Nghe Dũng nói chân thực… Tường Vi thấy thương làm sao??? Lần đầu tiên hả? Như vậy là… là… là chị đã lấy trinh của Dũng? ôi, từng tuổi này… mà tôi có hân hạnh được lấy trình một chàng trai mười bảy, tuổi của con tôi.
Nói đến đó, Dũng không nhịn được nữa, ôm hẳn người yêu tặng một cái hôn nồng cháy… Tay chàng đưa lên sờ ngực nàng. ôi sung sướng làm sao. Vú là thế? Ngực là thế?’Vừa hôn, vừa bóp vú:
– Bóp như thế… Tường Vi có đau không?
– Không. Dũng cứ bóp mạnh đi… Tường Vi càng khoái nữa à.
Và cái hôn nồng đã kéo dài như những đợt sóng xô vào bãi cát… Gió chiều thối lành lạnh, nhưng đôi nhân tình đã không thấy lạnh chút nào. Tường Vi thích ân ái với những cậu trẻ như Dũng mới lạ kỳ… Nó như tuổi con nàng, mạnh khỏe dẻo dai, và càng có sức như Dũng càng tốt.
Nếu không có Tường Vi nhảy vào, trong nhà của Dũng sẽ xảy ra những điều giống hệt hồi Lý còn sống… chàng đã mở vào phòng Thúy Diễm một lần… nhân Thúy Diễm đang ngủ trưa:
– Ai mở phòng của tôi thế? Diễm hỏi.
– Xuýt nói nho nhỏ á. Dũng đây. . . Sao Dì ngủ mà. . . mặc đồ tắm? Đi ngang qua phòng dì, thấy thế nên Dũng bước vào…
– Bước vào làm gì? Diễm hỏi đột ngột.
– Dạ để… năm nay cháu mười bảy rồi mà Dì, Dũng nói. Thúy Diễm hoảng hất, vừa nói vừa lấy khăn lông che người lại đừng hở hang, khêu gợi:
– Mười bảy thì mười bảy chứ… Dì là Dì của Dũng, là em của mẹ, đâu có thể làm như thế được. Bộ Dũng muốn cháy thành than như Lý, cha Dũng sao? Lấy mẹ rồi lấy luôn con. Dũng không ra khỏi phòng Dì la lên thật lớn, sẽ có người can thiệp à…
Dũng đứng dậy, đưa khổ người hấp dẫn ra để chiêu dụ bà dì trẻ tuổi. Bộ ngực Dũng nở nang như lực sĩ. Thân người cao ráo phương phi. Còn ở dưới thì, cặc của Dũng được cái quần đưa ra một đống thù lù . . . trông mà mê tơi… Giá như ngày trước, ngày Lý chưa chết thinh lình về tội loạn luân… chắc Dì Diễm đã xiêu lòng… Dì nói thi mạnh đó, nhưng đôi mắt dì không rời thắng cháu ruột tên Dũng, nhất là bộ đồ lòng của nó.
– Dũng ơi, làm ơn đi ra khỏi đây đi. Diễm nói. Dũng để dì phải xiêu lòng làm bậy một lần nữa. Ở đây kín đáo nhưng hở hang lắm đối với mắt ông trời. Lý, cha của Dũng đã đền tội một cách rùng rợn, chưa từng thấy. Dì không muốn chết trê như thế. . .
– Chuyện sét trời đánh là thường. . . Đâu phải làm tội mới đền tội… Dì… dì Diễm. Dì ngủ phơi thân thể ra… con thèm quá dì ơi. Cho con thử một lần xem sao? Con mười bảy rồi, mà chưa được lần nào với đàn bà… nhen.
Dũng cứ tiến tới muốn ôm Diễm mà làm bậy. Nhưng Diễm đã dùng hết sức lực đẩy Dũng khỏi phòng. Khóa lại. Thế là con quỷ, dâm dục đã tiu nghỉu ra về phòng mình, nhưng không xấu hổ. Rấp tâm làm lần khác nữa.
Một lần khác. Khi Thúy Nga đang say giấc, giữa khuya hồi mười hai giờ gì đó. Dũng lẻn vào phòng Nga rất êm nhẹ. Dũng sờ vào vú Thúy Nga, rồi sờ đến hôn Nga. Nga không biết, nên Dũng cho mồm vào hôn hôn Nga say đắm. Hôn một hồi lâu Dũng lại tắt ngay ngọn đèn… và trở lại giường Thúy Nga làm tiếp. Lần này Nga la thất thanh lên… và bật ngọn đèn kế cận.
– Trời, Dũng, cháu có biết di, còn là chị ruột của Dũng không. Chúng ta là chị em ruột, chỉ khác có mẹ mà thôi… Vì ba chúng ta làm bậy, nên mới có chị và có Dũng. . . Không thề được. Cần thì Dũng nên tìm một người khác không huyết thống. . . Dũng quên rằng ba chúng ta đã bị sét trời đánh vì chàng làm nhiều điều
quấy hả?
– Chị đã bị ba hãm chứ gì? Hãm ba bơn tháng như vợ chồng với nhau… chết đi, chị còn nhớ hình ảnh của ba??? Ba không còn nữa, chị có em… em thay ba được không? Dũng leo lên giường, ôm đại Thúy Nga xin làm bậy. Nhưng hình ảnh cái chết oan khiên của chàng Lý hiện ra rõ mồn một. Nàng nói:
– Nếu em không ra khỏi đây… chi sẽ cắn lưỡi tự từ cho em vừa lòng. Chuyện loạn luân không thể cho tái diễn trong căn nhà này nữa. . . Tôi lỗi lắm Dũng ơi. . .