VN88 VN88

Uống cạn nước sướng rồi cho con cặc quá khổ vào bím Thúy Nga

Xong họ đưa nhau vào một khách sạn cũng hạng sang… Những quà tặng đắt tiền, tấm lòng ngưỡng mộ của Anderson đã khiến Thúy Nga rung động… Cọng thêm cái hỗn danh ỉa “Chày giã cầu’ nữa… Nga mê lắm, Nga mong lắm.
– Thế người ta thường gọi ông là… “Chiếc chày giã cầu Điều đó có làm ông buồn không? Thúy Nga hỏi.
– Ban đầu… thì tôi có hơi xấu hổ… Nhưng đến bây giờ quả tình… mình có cây “Chày giã cầu thực, nên quen tai. Mà cô thắc mắc điều đó làm chi vậy? Đại Tá Anderson hỏi.
– Thắc mắc chứ… Thúy Nga trả lời. Tôi… từ khi được John bảo ông là “Cái chày giã cầu tôi mong được dịp thử ông cho biết thế nào… Tôi tưởng trên cõi đời này chỉ có Lý. Người yêu của tôi mới có một dương vật to lớn và dài nữa… Dện khi thử với eiohn, thì tôi… tôi thấy mình hoàn toàn sai… Và thần tượng Lý đã sập đồ Bây giờ dện ông… Chắc là to khiếp đảm lắm nhỉ???

Đại Tá Anderson không nói năng nửa lời. Chàng cởi áo quần ra. Trời ơi… trời ơi… trước mắt Thúy Nga, cái chày giã cầu đã hiện nguyên hình… nó to, và dài gấp đôi Lý . . . Nàng không chần chờ gì nữa. . . quỳ ngay xuống nâng của ông Anderson mà hôn bằng mũi nồng nàn… Viên Đại Tá nhìn xuống tỏ vẻ hãnh diện.
– Cái chày của tôi… có đáng làm cho người đẹp phải nhọc công thế không? Có làm cho người đẹp kinh ngạc không???
– Có Anderson. Không thế em đâu có nhọc công quỳ xuống đây mà nâng niu, hôn hít nó. Trời ơi, lần đầu tiên trên cõi dời này, em mới thấy một người có dương vật dễ sợ như anh… anh cho phép em bú nó nhen anh. Ôi trông nó dễ thương, nó hấp dẫn quá anh ơi…

Nga cho mồm vào bú, nút, cái con cặc to quá cỡ của Đại Tá Anderson… Nàng say sưa bú mạnh đến độ Anderson phải thốt lên:
– Úi úi, úi từ từ cô Nga ơi… đừng bú mạnh quá… tôi sẽ không chịu được và bắn khi ra bây giờ. úi, trời đất ơi Sao mà nó sướng thế này hả cô Nga??? ước gì cô và tôi gặp nhau trước… Bao nhiêu lương của tôi sẽ về tay cô cất giùm… ôi mê ly quá cô ơi…

Thúy Nga cứ bú cặc Anderson. Nàng làm cho nàng sung sướng chứ không phải là hắn ta. Một củ chùy to tướng, to hơn của Lý nứa. Hình ảnh và kỷ niệm ái ân của anh chàng Lý đã lùi vào dĩ vãng xa mờ. Anderson mới quả là trái cà dái dê mà đêm đêm nàng vẫn thường thủ dâm . . . Nhưng của Anderson nồng ấm . . . và biết co giãn, đàn hồi. Nghĩa là… chàng đã cho con cặc to tướng đó khi lớn khi dài, khi cứng khi mềm mại… Quý hóa quá… Lý ơi, anh không còn trong óc em nữa… em quên chàng như quên chiếc lá trên gióng sông.
– Thôi Thúy Nga ơi… cô ri Từng bú đi. CÔ cho tôi hân hạnh được vào trong cô… cô mới thích… Chớ chỉ như vầy uổng quá.

Đến đó, Nga mới chịu ngừng bú, cởi toát đồ mình ra, đưa một thân hình mỹ miều, dễ thương. Đại Tá Anderson chịu không nồi vồ lấy thân hình nàng mà hôn say đắm. Chàng hôn bàn chân. . . bàn tay. . . và cuối cùng chính Nga lôi chàng lên.. đút con cặc trứ danh vào hôn nàng… Nó vào thật khó khăn. Vì trước đây nàng chưa từng thử qua “Chiếc chày giã cầu của Anderson.

Tương đâu nó sẽ không vào hết bên trong, nhưng nó đã lút hết. Viên Đại tá bắt đầu nắc dữ dội… Tiếng Thúy Nga chỉ còn : – ứ. ứ, ứ. . . Mẹ ơi . . . Cha ơi . . . vầy là đụ hay bị Mỹ đen nó hiếp dâm con? úi, cái chày vồ đâm vô lồn tôi. . . Không còn sướng nữa, mà phải là tuyệt trần, huyền diệu, thần tiên quá đi…

Nghe người đẹp la lên thế, Anderson càng nắc dữ dội hơn . . . Trong vòng có một tiếng, chàng đã làm cho Thúy Nga ra ba cái… ra khiếp đảm, ra xối xả, ra như nước trên nguồn đồ về.

Thúy Nga liệm vào giấc ngủ mê mang. Chàng Anderson tha hồ đụ. Đụ liên tục tơi bời… Đến hơn hai tiếng, dương vật Chàng mới tặng người yêu những tia đại pháo tua tủa, bắn thẳng vào đáy lồn Thúy Nga.

Hai tháng sau, Thúy An vào nhà thương Grall sinh hoa nở nhụy. Mẹ tròn con vuông. Người co đui mù cũng biết là khuôn mặt thằng bé như của Thúy Nga cắt để qua. Nó giống Nga từ đôi mắt nhung, tới dáng đi tướng người, bàn tay và bàn chân.

Tới thói tật riêng tư cũng giống: như thích ăn bì cuốn, mặn cụt, xoài, và cơm chiên dương châu. Nghĩa là giống hệt ông bố đã chết: Lý… Và dĩ nhiên… cái tính loạn luân của bé Dũng, con Thúy An cũng như hệt bố. Nên năm nó mười lăm tuổi, bé Dũng có những chứng khác thường: như ban đêm, nó nhất định đòi ngủ với mẹ. Hồi đó Lý cũng thế… Chồng ngồng cái đầu, mười bảy tuổi, Lý cũng nhất định nằm với mẹ. Lửa gần rơm, ba tháng sau, Nguyệt đã mang thai.

Không nhờ sự phát giác và chia cách của ông ngoại… chắc giờ này, cả hai đã có với nhau ít nhất năm đứa con.
Bé Dũng được nuông chiều không thiếu món gì. Có xe riêng, tài xế riêng. Ngoài giờ học ở trường, Dũng còn được thầy đến tận nhà kèm cho mỗi tối. Vì thế học lực trong lớp Dũng khá cao… Nhưng ở nhà thì sao? Trước tiên Dũng đòi ban đêm được ngủ với bà ngoại Nguyệt. Cái chết bí hiểm của Lý đã nhắc bà không nên đùa với lửa.
Trong quá khứ. . . chính bà là lý do khiến Lý không nhịn thèm được, đã làm chuyện loạn luân. Nên giờ đây tuy còn thèm lắm. Nguyệt không dám:
– Không được, con Dũng ạ. Con lớn rồi, phải có phòng riêng, ban đêm phải ngủ riêng. Chung chạ như thế… nguy hiểm lắm con.
Dũng nghe bà ngoại nói thế mà vẫn hỏi: .
– Ba con, ông Lý ngày xưa bị sét trời đánh phải không bà ngoại?
Nguyệt nín một đỗi lâu… nhớ lại chuyện xưa… Cả thân người của Lý cháy như than trong chiếc xe Volvo, cũng cháy như than. . . Như thế có phải Trời đất đã
trừng phạt Lý về tội ngủ với mẹ, còn ngủ với con, mà con ruột là đằng khác. Chuyện kín như bưng. . . chỉ có những người liên đới trong nhà mới hay biết, bà trả lời:

VN88

Viết một bình luận