John bú, John nhẫn hai mép lồn của Thúy Nga. Nước nàng lại tuôn xối xả. John đã nuốt ực những tia cực sướng của người đẹp tuôn ra… Nàng không còn thấy John da đen nữa. John tiến lên, cho cặc vào lồn nàng. Chiếc cặc đã vào hơi khó khăn, vì to và dài quá.
– Nó… Nó úi… đã vào trong em khó khăn hun cặc của Lý… Sao anh eo con cặc dài thế hả anh??? Trời ơi, tôi đang chơi với Mỹ da đen??? Cặc chàng đang khuấy nát lồn tôi nè trời… Nó vào tận đáy lồn của tôi nè trời . . . Hình như dài hơn con cặc của Lý nữa chàng ơi . . .
John ôm nàng đụ dai dẳng… Thúy Nga ra lần nữa, vị chi là bốn lần… Nhưng John vẫn nắc liên tu, không cần biết nằng ra mấy lần. Cho sướng thỏa mãn thì thôi. Đồng hồ điểm sáu giờ, rồi bảy, và tám. . . Cái đụ vẫn kéo dài lê thê với một Thúy Nga nằm mệt lã ở giường, với chàng John miệt mài vôi những trận đụ xé trời . . .
Nước của Thúy Nga ra ướt nhẹp, mặc kệ. Chơi không ngừng nghi, thế mới làm đàn bà bái phục và phải lạy xin thôi…
Gần chín giờ tối, Thúy Nga đã quỳ gối xuống lạy không ngừng anh chàng “hắc quảy”. Thôi anh ơi Ngưng đi, hai chúng mình xuống phố tìm cái gì ngon ngon ăn đầy bụng cái đã… may ra…
Hai người xuống cầu thang, Thúy an đứng bí mật ở một góc bụm miệng cười thầm… Phải chi chàng Lý thấy cảnh này chàng ghen cho mà chết… John đang ôm người đẹp Thúy Nga, vào xe chạy mất hút.
Vào nhà hàng Mỹ Cảnh, Thúy Nga và John đã làm mọi thực khách ngẩn ngơ. Thúy Nga đẹp quá mà bồ với một da đen. Đã thế mà họ còn luôn luôn âu yếm, tay trong tay, di kề cận nhau. . . Họ kêu những món đắt tiền, những rượu, còn đút cho nhau ăn…
Mọi người đều nhìn đôi nhân tình, John và Thúy Nga, trầm trồ cũng có mà nói xấu cũng có. Nga cứ tỉnh bơ như không. Mọi người không thể hiểu vì sao Nga cặp với John. Nga đang tìm người thứ hai để thế Lý. Nga phải có John để thỏa mãn những tình dục mà suốt ba tuần rồi, nàng nằm phòng không gối chiếc.
Họ dùng bữa thịnh soạn cả hai tiếng đồng hồ… Trong số những thực khách ngớ ngẩn đó, có chàng Anderson, cũng da đen, bạn thân của John, đến vỗ vai hỏi thân mật:
– Chào John… anh có biết, anh và cô nhân tình đẹp này đã làm cho cả hiệu ăn này ngưng dùa. Lý do: vì cô này đẹp quá… Đẹp như Elizabeth Tailor bên Mỹ. Đẹp từ thân người đến cái mặt. Nhất là đôi mắt nhung đen. Một đôi mắt thu hồn, và thôi miên… ớ đâu anh có một nhân tình như thế?
John vội vã giới thiệu:
– Đây là Nga, người yêu tôi. Và đây là Đại Tá Anderson của MACV… Người mà chúng tôi thường gọi đùa là cái chày giả cầu… Đàn bà, ai đã được hân hạnh nằm dưới bụng ông rồi, là không thể nào quên được… Còn hơn anh đến ba bốn mức thượng thừa…
– Hân hạnh được biết ông Anderson. Hôm nào ông đến nhà chơi. Nhà tôi ở số 234 đường Hông Thập Tự… Thúy Nga nói, và trong lòng mừng khấp khởi… vì Anderson có hỗn danh ỉa cái chày giã cầu.
John mời Anderson vài ly rượu, và Anderson giã biệt không quên sẽ đến gặp nàng vào ba ngày tới… John hiểu là Thúy Nga thế nào cũng gặp Anderson ngày gần đây. Khi gặp, Nga sẽ không còn nhớ John là ai nữa… cả Lý nữa cũng chìm vào quên lãng.
Ba ngày sau. . . giữa ìúc Thúy Nga đang ngồi thẩn thơ học bài, và thêu đan, chuông điện thoại reo:
– A lô… cô Thúy Nga đó hả, giọng Anderson. Ba giờ chìm u nay cô rảnh chứ? ? ? ?
– Dạ… rảnh. ông Anderson đó hả? Thúy Nga hỏi.
– Vâng. Cô khỏe không.
– Rất khỏe. Hôm đó thì thật tình tôi không được khỏe… vì… John. Nhưng mấy hôm nay tôi ăn tẩm bồ khá nhiều. . . nên đã hồi lực. . . Với lại nhờ những chai rượu chát ông gửi tặng, rồi cheese, rồi thịt, và khoai lần Mỹ.:. Cám ơn tấm thịnh tình của ông dã quá tử tế.
– Không có chi. Hôm nay tôi còn gửi tặng cô cái tủ lạnh, một bàn ủi, một quạt máy tối tân… và kèm theo nhiều đồ ăn Mỹ … Ba giờ chiều nay tôi đến thăm cô nhé.
– Vâng, mời ông lại chơi… Thuý Nga bảo.
Ba giờ chiều hôm đó, tuy trời đổ cơn mưa giông xối xả, nhưng Anderson cũng đến. Trước đó, xe nhà binh Mỹ đã chở đến cho nàng xe hàng như lời viên Đại Tá hứa.
Anderson bước vào nhà… lên râu, gõ cửa phòng Thúy Nga:
– Mưa lớn quá, tưởng là Đại Tá đã không đến… mời Đại Tá bước vào trong. Cánh cửa do Thúy Nga đóng khóa thật kỹ. Anderson vẫn nhìn Thúy Nga không chớp… Vì Thúy Nga vẫn đẹp như hôm nào… và lộng lẫy trong chiếc áo ngủ mỏng tanh không đồ lót…
– Tôi muốn mời cô đi ăn, và nhân thể cho nhân viên tôi được biết mặt cô, một nàng tiên giáng thế… tôi rất hãnh diện là bạn của cô.
– Tôi. . . tôi đâu xứng đáng được danh hiệu như ông tặng… Còn biết nhiều người đẹp khác nứa. Chỉ sợ đi với ông họ cười… Thúy Nga bảo. Nàng vừa nói vừa cười tươi như đóa hàm tiếu.
Hai người bước vào Chez Albert. Lại một lần nữa làm mọi thực khách phải ngừng ăh nhìn trân trối Thúy Nga. . . Nàng đẹp thật. . . nhân dáng này chỉ có nữ tài tử mới có… Họ ăn giữa cái nhìn không chán mắt của thực khách chung quanh. ăn xong chàng đưa nàng về MACV… Tất cả nhân viên ở đây đã xầm xì… Họ không tin Thúy Nga là con gái nhà lành, mà giàu có sang trọng là đằng khác. . . Nàng còn rất trẻ . Tiếng Anh như gió. Đại Tá Anaeson lấy làm hãnh diện với cô bạn gái Thúy Nga…