VN88 VN88

Uống cạn nước sướng rồi cho con cặc quá khổ vào bím Thúy Nga

Hình như anh chàng Lý đã vào giấc ngủ, tiếng ngáy của anh vang lên… Và cả ba nhập vào giấc ngủ đê mê. Thúy Nga hằng đêm tưởng nghĩ đến lời cô em Thúy An: nhôm nào chi” uốn em sẽ mang về một cậu trai, tuổi chỉ bằng em, là nhỏ thua chị ba bốn tuổi, nhưng tài nghệ trên giường thì phải nói là thánh nhân. Chị phải bái phục…

Cái ngày hoàng đạo đó đã đến… Xe Thúy An về nhà một buồi chiều, trên đó có cậu Hạnh. . . Tay cự phách đã làm nàng ra đến năm lần tại khách sạn Hoàng Ngự tại Chợ Lớn.

Vào phòng, Thúy An giới thiệu ngay:
– Đây là Thúy Nga, chị ruột của em. Mười chín tuổi, còn độc thân. Còn đây là Hạnh “Cao Thủ Võ Lâm” của em. Trên giường thì chàng là vị thần, không bao giờ biết mệt…

Hai người ân cần bắt tay nhau. Thúy Nga hốt hoảng:
– Chết, sao em không cho biết trước. Hôm nay chị bận. chị có cái hẹn. . . với . . . Lý, mười lăm phút nữa chàng lại. Hay… là… em đưa cậu Hạnh đi phố một vòng. Chừng năm giờ quay về , thì chị với Lý đã xong. Được không?
– Ăn hoài một món mà không chán hả chị, Thúy An nói. Được em với Hạnh đi. Đúng năm giờ em quay lại… Cố “làm” với ông già đó nhanh nhanh tý nhen.
– Chắc hẳn..: hôm nay… chàng chỉ dược vài cái là cùng. Bởi thế chị mới dám hẹn với em là năm giờ quay lại…

Cánh cửa phòng chị Thúy Nga đóng lại. Thúy An và Hạnh tính ra phố dong chơi cho hết thì giờ. Nhưng khi xuống cầu thang, họ gặp ngay cô em Diễm đang chạy lên, trong bộ đồ tắm hở hang. Tự nhiên nàng nảy sáng kiến: hay là cho Diễm hứng trước. Nàng bèn giới thiệu:
– A, đây là Diễm, cô em út. Mười sáu tuổi. Mười sáu nhưng chịu chơi lắm… Còn đây là Hạnh, mười bảy tuổi ông thần trên giường đó… Chơi mà đàn bà không ra bốn năm cái, thì không ăn tiền… Chị giới thiệu cho Diễm. . . Thử qua một lần đi em…

Diễm và Hạnh bắt tay. Anh chàng ngắm mãi thân người hấp dẫn của cô Diễm. Chị Thúy An đi ngược lại. Tìm chồ kín đứng, đợi cho Lý vào căn phòng của Thúy Nga. Như mọi lần… nàng nhìn vào với cái lỗ bí mật. Cô Diễm đưa chàng Hạnh về phòng mình…
– Anh ngồi chơi nhé, để em thay bộ đồ tắm chút, và lau người cho sạch. Anh uống gì cứ mở tủ lạnh tự nhiên.

Tại phòng khách, Hạnh cầm ly Co ca có đá, nhấm nhấm. Diễm trở ra với chiếc áo ngủ mỏng manh. Và dĩ nhiên bên trong, nàng chẳng mặc đồ lót gì cả.
– Mười sáu tuổi, chắc cô chưa biết đời là gì? Hạnh hỏi.
– Vâng. Em còn con gái… chỉ biết ăn rồi lo học… Những chuyện người lớn… em cũng biết qua trên sách vở và phim ảnh. Bộ chị Thúy An bận đi đâu, nên gửi anh đây cho em giữ giùm.
– Chắc là vậy. Hạnh nói với nụ cười bí hiểm.
– Thế. . . anh phải đứng đắn. Đừng có mà . sờ bậy sờ bạ, làm mất đời con gái của em nhen…

Hạnh tưởng là Diễm vẫn còn con gái. Nên dù được Thúy An gần đây cho Diễm “giữ giùm”, chàng vẫn đứng đắn. Nhưng thoạt, chàng được nhìn Diễm tréo một chân lên, đưa cái bắp vế trắng toát:
– Trời này, xuống tắm thích thật. . . phải chi có một người như anh nữa. . . thì thú biết mấy. . .
– Có tôi thì làm sao mà thú hả cô Diễm? Hạnh hỏi.
– Thì hai đứa mình sẽ lội đua… sẽ tìm bắt nhau, sẽ… sẽ…
– Sẽ gì hả cô Thúy Diễm?
– Sẽ… sẽ… ai biết đâu, đừng hỏi bậy bạ. Em còn con gái. Em còn trinh… đó à nhen. Có gì, em sẽ la lên. Người ta ập vào, bắt anh…

Hạnh hơi ngại ngừng. Nhưng chàng đột nhiên thấy cả hai, chớ không phải một bắp vế của Diễm phơi ra, tròn trịa, căn cứng.
– Anh nhìn cái gì ở em mà cứ nhìn chầm chặp vậy. Diễm hỏi.
– Dạ… tôi chưa từng được… ân ái với người nào còn trẻ như Diễm. Mười sáu tuổi. Mười sáu mà lớn thế cô. Mới trông, tưởng cô đã mười tám… Tướng cô ra đường mà đi một mình, chắc thế nào…
– Chắc thế nào sao? Bị trêu chọc, bị gạ, bị nói bóng nói gió chớ gì… Bị ba cái thứ đó thì ăn nhằm gì… tưởng anh nói là em bị nó đưa vào chỗ kín để hiếp…
– Cái đó cái đó
– Cái đó làm sao? CÔ Diễm?
– Cái đó thì… thì em chịu liền.
Hạnh không bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng. Chàng bước qua ôm ngay Diễm, hôn Diễm. Hạnh hôn Diễm ở mắt, ở tóc, chứ chưa dám vào ngày hôn môi. Nhưng cô em đưa cả hàm răng trắng ra chờ, với đôi môi mộng ướt. Hạnh không thể ngừng được. Chàng đặt lên đó nụ hôn nồng cháy. Em dã nói… em còn con gái, còn t.r.i.n.h…
– Ùm, em không chịu đâu anh Hạnh… Em còn còn… hôn nữa đi anh ơi. Lần đầu tiên em hôn đàn ông. . . sao mà nó… khó từ chối thế này anh? Hay anh có thuốc tiên phải không? Hôn thôi nhen… đừng có bày đặt bay bạ. Em không chịu đâu… à nhen.

VN88

Viết một bình luận