Hạnh cũng cởi hết ra. Con cặc Hạnh cũng to và dài, nhưng đặc biệt nó cong xuống như chim ó. Thúy An lại chụp ngay cho vào mồm nút mạnh. Làm như nàng chưa thấy cặc ìần nào.
Đến bây giờ con cặc của Hạnh lại căng no lớn ra và màu hồng. Thúy An mân mê, khen ngợi hết lời:
– Ôi. Cu như thế này ái ân mới sướng nhé . . . Anh tắm hồi nào mà còn mùi xà phòng thơm quá vậy?
– Thi mới vừa làm một mách với bà già em xong thôi. Xà phòng của bà đó. Trong bóp bà luôn luôn có xà phòng nước hoa hảo hạng.
Thúy An nằm bật ngửa ra, cho Hạnh thấy toàn tấm thân ngà ngọc đang có chửa. Hạnh nằm theo. Nhưng trên người nàng. Chàng hôn môi, nút lưỡi một hồi thật lâu? Hạnh thích quá Thúy An. Hôm mấy bà già không thơm mùi tự nhiên con gái. Hạnh hơi nhổm người lên vì sợ cấn cái bào thai của Thúy An.
Anh sợ cấn con em hả? Thúy An hỏi.
– Sợ chứ. Hạnh nói. Minh chơi cho sướng để no ngợp thở, tội nghiệp. Anh không dám cà bụng em đâu.
– Không cà… lát nữa mình gần nhau làm sao sát được anh? An hỏi với gương mặt nhỏng nhẻo.
Thì chừng nào gần nhau em sẽ thấy của anh vào hết trong em.
Chàng xuống bú vú Thúy An. Chàng nút hai đầu vú . Thúy An nằm ngửa ra thưởng thức. Hạnh cho lưỡi xuống dần, ngang rốn thì ngưng. Chàng lại quay lên trên hôn môi của Thúy An lần nữa. Hạnh lừa lừa cho đầu cặc vào sát miệng lồn Thúy An nhắp.
Anh gần em nhen? Hạnh nói. Gần trước một cái cho em nhớ để đời cái đã. Cho em phải thấy lời anh là thực. An chỉ trả lời bằng cái gật đầu, mà mắt nàng vẫn nhắm. Con cặc của Hạnh tiến từ từ vào cửa mình. Nó ươn ướt nước nhờn. Cặc Hạnh tiến vào Bâu hơn, sâu hơn và hết. Thúy An mới mở lời than:
– Của anh đã vào trong em hả Hạnh? Anh chơi đi, chơi cho mạnh em mới ra được. Và phải cho lâu nhen? Chú tài mỗi .lần gần em là phải từ nửa tiếng đến một tràng em mới ra.
Hạnh chơi mạnh, không cần bú lồn. Nước Thúy An tuông trào như mưa. Lồn chửa mà. Đang thèm khát của cô con gái mới lớn. Cả hai cộng lại. Thúy An bừng bừng như hỏa diệm sơn… Nàng nắc, hẩy lên như chưa từng được chơi. Nước lồn nàng túa ra vời vợi. Hạnh phải ngưng, lau bớt:
– Nước em nhiều quá Thúy An. Hình như em đã ra phải không? Đúng. Sau mười lăm phút Hạnh nắc, nàng đã ra cái đầu tiên. Nàng ra vì tuổi Hạnh còn nhỏ, Hạnh lại trắng trẻo đẹp trai. ừ nhỉ sao nàng không chọn cho mình những chàng nho nhỏ như Hạnh, mà phải tìm các ông già như Lý, Cha sở Kiêm và nghèo hèn như anh tài xế nhà. Nhìn Hạnh miệt mài đụ không cũng đủ sướng rồi.
– Có, Thúy An nói. Em đã ra cái đầu tiên vì… anh còn nhỏ mà chơi hay quá. Hèn chi mà bà già không ngợi khen . . .
– Họ ngợi khen vì sức anh chơi dai. Chứ không như các ông chồng, mới trèo lên, chừng dăm phút đã ói ra lung tung. Với lại các bà sướng vì tuổi anh như con, còn nhỏ hơn là đằng khác.
Anh ơi, em ra mà không dám nói. Vì trót bảo anh phải chơi cho lâu. Thế bứa nay anh ra cho em được không Hạnh? .
– Nếu em muốn. Dễ thôi. Hai tháng rồi anh chưa ra với ai. Mà ra làm chi. Chơi lấy tiền, chứ có phải chơi vì tình yêu đâu. Nếu em đã ra, mình phải chùi cặc lẫn lồn thì mới bắt đầu lại bót được. Chàng lại ngừng, lấy khăn chùi Lồn cho Thúy An và chùi cặc cho mình.
Xong chàng đút vào. Lần này Hạnh chơi dã man, chơi hùng hồ, và quái di để cho Thúy An phải ra cái thứ hai. Độ trên nữa giờ, An gào lên như con thú dữ:
– Úi. Em xuất nè anh Hạnh. Lần này em mới sướng hơn lúc nãy… ôi sướng quá trời đất thánh thần thiên địa ơi. Nghe em ra nè anh ơi. Hạnh nghe rõ An từ trong xa bắn ra những tia nước.
– Có, anh có nghe mình ơi. Mình làm anh cũng sướng theo luôn.
– Sướng thì ra với em đi anh. Ra trong lồn em cho tràn ngập…
– Hả anh ra bây giờ rồi sức đâu chơi cho tới tối hả em???
– Em không cần anh chơi dai như thế. Ra đi, ra đi.
Hạnh, ôm nàng nắc lia lịa. Chàng đang đến cực sướng. Chàng đang đuổi theo, la lên:
– Ối Thúy An ơi, anh vì em mà ra cái này đây.
Nghe nè em. Khí anh đang bắn vào em đó . . . Anh chỉ nghĩ chừng mười lăm phút thì đâu lại vào đấy, như hồi chưa chơi.
Rồi chàng đụ Thúy An cái thứ nhì. Lần này chàng quyết để cho Thúy An phải khâm phục. Và quả như tiên đoán. Thúy An ra thêm bốn lần nữa là sáu cho tới tám giờ tối. Nàng như con ma chết rồi nằm thừ người ra đó, cho Hạnh muốn làm gì thì làm. Chuông điện thoại reo ở trên bàn:
– Alô. Thúy An nói giọng mệt như. Ai đó?
– Mẹ đây. Vẫn chưa xong hả. Mẹ chờ con kêu mà chả thấy. Quả đúng như lời mẹ quảng cáo không con? Hơn thế nữa mẹ ơi. Nhưng thật tình… con chưa muốn về. Con còn muốn ở đây chơi thêm với Hạnh cho tới sáng mai. Bỏ uổng lắm.
– Cái đó tùy con. Nhưng mẹ nhắc là con có bầu non ngày non tháng. Không nên chơi nhiều nhé, sẽ hỏng thai.