Lạ lùng thay con cặc của Lý vẫn cứng ngắt. Vẫn ra vào hôn Nga. Nàng tê tái ôm Lý mà thương thức cái đụ thứ hai. Nước mắt nàng trào ra đầm đìa:
– Sao em khóc? hả Thúy Nga, Lý hỏi.
– Sướng quá mà em khóc. Sao em không còn trinh cho anh hả anh. Sao anh tài xế có hân hạnh dược hưởng cái ngàn vàng của em? Đụ như vậy mới là tất cả ân tình. Em sung sướng nằm dưới bụng anh, hân hạnh nằm dưới bụng của anh.
Lý vẫn nắc dễ dàng, miên man. Chàng quên phắt những người trước đây như Nguyệt, như Thúy An, Thúy Diễm… Chàng chỉ còn nhớ và tập trung cho Thúy Nga. Cân đối vừa lứa, xứng đáng cho chàng lắm. Chàng đụ không biết mệt vì thế. Sao thân người của Nga nẩy nở đều đặn. Trắng hồng những sớ thịt, những sợi gân???
Có ai biết hai đứa mình đang đụ đây không anh? Sướng tuyệt vời, sướng đê mê, sướng dã man tàn tịch. Em xàng với nhịp nắc của anh để làm cho hai đứa sướng thêm lên.
Hai đông chim của Nga bỗng hót véo von. Không biết có phải nó mừng với cái hạnh phúc của cô chủ, hay mừng vì có người Đụ tận tình… Hai con thi nhau hót. Tiếng chim làm lãng mạn thêm cuộc ái ân của hai người. Bỗng chàng nhìn đăm đăm vào Nga:
– Nếu chuyện này tới tai Nguyệt hay Thúy An, có lẽ anh phải ra khỏi nhà này. Và lúc đó . . . em sẽ . . .
Theo anh. Em giữ anh cho riêng em. Chứ không như Mẹ đã bỏ anh ngày xưa… Cái ngày xưa đen tối ấy Chữ giàu sang đã làm hai người chia duyên rẻ lứa. Mẹ đã lấy người thứ hai trong vòng bốn năm. . . Bỗng Thúy Nga dừng lại, hốt hoảng:
– Chết bốn năm sau ? ? ? Em đã mười chín tuổi ? ? ? Bà không thể có đứa con bằng tuổi của em. Thế thì em… em là… em là… em là…
Lý nghe, nhưng cứ tản lờ. Chàng đã ra nhiều trong Thúy Nga lúc nãy. Và chàng đang đụ nàng chát chúa. Em nghe chim hót không. Lý vờ hỏi. Tiếng chim này nhắc anh nhớ kỷ niệm thời thơ ấu… anh hay theo ông ngoại bẫy chim trên rừng. Vui lắm em Nga ơi.
Chàng nói liên tu để Nga không còn nhớ đến tuổi nàng mười chín. Và nàng có thể là con của chàng.
– Dạ em có nghe chim hót véo von. Hình như chúng mừng đôi ta hạnh phúc phải không? Hót lớn lên chim, cho hồn ta bay về thượng giới. Một người yêu đang Đụ đang hết mình với ta nè chim ơi.
Nàng lật Lý nằm phía dưới, để trọn nhìn đôi mắt ngà ngọc của chàng. Nàng hôn nó say sưa. Nàng nhắm nghiền mắt mà hôn.
– Nếu là con đang ân ái với nhau thi sao? Thúy Nga hỏi.
Bản tính thích chiếm hữu của Lý đã khỏa lấp mọi chuyện. Chàng không cần nghĩ tới. Đáng ra, chàng không thể gần gũi với Thúy Diễm, và hôm nay với Thúy Nga. Vì chàng, dù muốn dù không, đã ân ái với Nguyệt. Thế là cơn dục tính đã lớn hơn, che khuất lương tâm của chàng. Chàng vẫn nắc dữ dội để làm cho Thúy Nga sung sướng:
– Ôi cái thứ hai sướng quá anh? Lý ơi. Anh nẩy lên làm lồn em không ngừng được. Chúng mình không ngừng để lau chùi sao anh?
– Không, Lý bảo, cứ để thế đụ mới sướng em.
Hai con chim trong lồng lại hót véo von.
Đôi chim cưng của em đây. Mỗi ngày chúng hót ba lần: Sáng, trưa, chiều. Chúng ăn toàn hạt kê, với lúa non… Em không nhất chung, vì chúng cũng như anh với em, xáp lại là làm tình. Đẻ nhiều quá. Những chú chim con có lông có cánh là em phóng sinh… Đụ kiểu em nằm trên như vầy, anh sướng mà lâu ra.
– Cũng tùy. Hứng thì ra mau. Không hứng thì đến một tiếng cũng chưa ra. Nhưng đụ với em sao anh hứng quá đi mất. Anh lại muốn ra nữa em Nga ơi. Chuẩn bị ra với anh nhen?
Thúy Nga nằm nắc, và mồm vẫn hôn đôi mắt đẹp của người yêu.
– Dạ em đã sẵn sàng đây anh Lý. Ra với em…
Lý ôm chặt Thúy Nga. Chàng lại bắn những hạt tinh trùng vào lồn Thúy Nga, Nàng cũng thế. Nàng cho tuông ra từng loạt nước lồn đục ngầu, để cùng hân hoan với người yêu…