Chàng hứng vì lý do khác chứ không vì Nguyệt đang bú, mà Nguyệt thì tưởng là bà đã làm cho chàng gồng lên… Bà bú ngon bú lành, bú không cần mớ mắt. Cong người lại bú thằng con trai. Bà ngậm luôn hai trái dái mà “ăn”. Khiến Lý phải thốt nên lời:
– Trời ơi, bữa nay Mẹ ngậm luôn hai hòn dái của con nữa? ước gì có cái lồn lươn đâu đây, cho tôi bú một miếng. . .
Từ trên cửa sồ đâu, Diễm nghe vì chàng nói lớn lắm. Chàng nói cố để Diễm nghe… Nguyệt không biết gì hết. Nàng đã cởi tuột xì líp nàng ra, lấy đầu cặc của Lý chà chà miệng lồn, và rên nho nhỏ.
Như vậy sướng hơn đụ con trai ơi, Nguyệt nói. Diễm nhìn cảnh mẹ đang chà lên, nàng chịu không nồi phải cho tay vào mà chà lồn mình…
Nhờ cái kiếng râm, mà Lý thấy hết động tát thủ dâm của Diễm. Chàng manh nha một ý nghĩ đen tối. Như chàng đã ngủ với Thúy An đến có thai.
– Sướng quá, hay hai mẹ con minh chơi luôn được không? Đâm vô lồn đi. Đó, đó mẹ ơi… Nó Đã vô, đã vô . . sướng quá mẹ ơi . . .
Nguyệt và chàng đã ân ái giữa trời. Người duy nhất chứng kiến cảnh giao cấu này là Diễm. Em nứng chịu hết nồi. Em đã chạy qua phòng Mẹ mượn đỡ cặc giả có pin, rồi trở lại phòng mình đâm vào, và nhìn cảnh dưới hồ bơi . . .
Lý chơi nhiều quá nên chàng không ra nhanh được. Chi có Nguyệt là ra.
– úi chơi ngoài lộ thiên như vầy mẹ mau ra quá con ơi Lý… Đó, mẹ còn ra nữa, ra nữa… sướng quá con ơi…
Mắt Lý vẫn không rời cửa sổ phòng Diễm. Nguyệt ra xong rút cặc chàng ra, và Nguyệt đòi về phòng ngủ một giấc. . . Trong khi đó chàng vờ thơ thẩn. . . bỗng chàng đến phòng bé Diễm. Chàng đưa tay gõ nhẹ:
– Ai đó, đợi một chút. Diễm nói.
Diễm gỡ con cặc giả có pin ra, mặc lại quần, mới ra mở của. Nàng vờ ngạc nhiên khi thấy Lý.
– Ủa chú Lý. Hôm nay chú không đi đâu à? Cháu bị ốm, nghĩ ở nhà một hôm… Mời chú vào phòng cháu chơi…
Lý từ từ vào, Chàng quan sát căn phòng Diễm. Mền gối bừa bộn, và hình như chàng thấy luôn con cặc giả nằm một nửa dưới chăn mà Diễm dấu không kỹ.
Nhưng chàng không nói. Con cặc trong quần chàng tự động ngỗng lên khi thấy cô gái hớ hớ Diễm. Chàng cốt ý cho Diễm thấy gần của chàng bao lớn. Diễm nói chuyện nhưng mắt nàng để vào chỗ cái quần đang đội vai.
– Hay quá há? Diễm nói khơi khơi.
– Hay? Hay là hay cái gì hả Diễm? Lý hỏi.
– Tự nhiên cái… vải mà cũng biết gồng lên. Diễm nói với gương mặt cười cười, trêu chọc.
– Tôi vẫn không hiểu Diễm muốn nói gì? Lý bảo.
Thì… quần của chú, khi không nó đội lên. Lý càng làm cho con cặc ngỗng thêm lên, và vờ thơ ngây:
– Tôi vẫn không hiểu cô Diễm muốn nói gì? Lý bảo.
Diễm đưa mắt vào chỗ quần của Lý, và nói:
– Thì . . . chẳng lẽ . . . Diễm chỉ vào đó cho chú thấy nữa sao. Mà mẹ Diễm đâu?
Bà đã ngủ ngon giấc. Mình có làm gì bà cũng chẳng biết. Mà lúc nãy, tôi không ìâm, hình như có người đứng ở cửa sổ này. . .
– Chắc chú lầm ai đấy. Phòng này có mỗi mình Diễm ở thôi. Nếu chú thấy gì, thì… người đó chắc là Diễm đấy chớ không còn ai.
Cá đã cắn câu. Lý nhìn cánh cửa mở hở ớ phòng bé Diễm.
– Minh nói chuyện mà để cửa thế có tiện không Cô Diễm? . .
Đứng tần ngần một hồi, Diễm lại đóng và KHOÁ trái cánh cửa. Nàng trở lại với vẻ rụt rè của một gái đã từng chơi đàn ông.
Xong. Hai chú cháu mình có hát bội trong này, người ngoài cũng không nghe. Không tin chú thử đi. Lý cất giọng hát bài “Thơ Ngây”
– Khi ấy em còn thơ ngây, mái tóc chưa vươn lệ sầu.
Giọng chàng trầm ấm, đưa tình. Chàng tiến lại gần sát bên bé Diễm. Em này thơ thẩn, hoan dại, liên nghĩ đến những hình ảnh lúc nãy dưới hồ bơi. Một dương vật thù lù, to và dài dữ dội. Nó trắng hồng hào. Bất giác Diễm quay người lại nhìn chằm chặp vào Lý:
– Anh, anh đừng làm như. . . như làm với Mẹ lúc nãy nghe anh…
Lý cười tủm tim “Làm như làm với Mẹ lúc nãy nghe không” Thì ra lúc nãy Diễm thấy hết việc mẹ với anh làm dưới Hồ . Mặt Diễm hồng hẳn lên khi nói câu đó. Đôi mắt em cũng đỏ cởi lên.