VN88 VN88

Uống cạn nước sướng rồi cho con cặc quá khổ vào bím Thúy Nga

– Dạ nhìn lồn cô. Đẹp quá xá trời. Lồn vậy chơi mới sướng, dư lông dư lá, chớ không như lồn cô Diễm… lưa thưa…
– Anh đưa cặc đây em bú cho anh tài. Như vậy mới thưởng thức. Tài trịnh trọng banh nhẹ cái lồn Thúy Nga ra, thồi gió nhẹ vào đó.
Chàng nhìn cho kỹ rủi mai kia mất nọ không còn đụ được cô chủ thì còn hình ảnh để nhớ để thương. Anh nhìn cái gì vậy? Thúy Nga hỏi.
– Dạ vẫn nhìn cái lồn cô. Sao mà nó đẹp thế. Đẹp hơn lồn của Diễm nửa. Vì lông của cô nhiều quá, mọc tràm xuống tới lỗ đít. . .
– Anh bú em đi. Em đợi nãy giờ. Xem cảm giác bú có khác với đụ không…
Anh Tài trổ nghề. Chàng thọc cái lưỡi vào bên trong ngoáy ngoáy, ngón tay chàng thì chà hột le, và ngón khác cho vào đụ…
– Như vầy mà em thủ dâm. Có cặc sống trong nhà, không biết, hỏng. . . Bú sướng hơn đụ nhiều anh tài ơi.

Anh tài lại gồng lưỡi, móc nhẹ cái mồng đóc của Thúy Nga, đít nàng hẩy lên, da bụng trồi từng cơn. Nàng không còn lạ được gì nữa, vì chết điếng nửa người. Tay nàng bâng quơ đưa lên vú. Nhìn hai bắp vế của nàng rung rung, tài nứng quá, lại xin phép cho lên đụ cái nữa.

Anh muốn làm gì đó thì làm, Thúy Nga nói, em là của anh mà. Khỏi cần xin phép’ Em chỉ biết nằm đấy hưởng thôi, hưởng cho trọn chiều nay. . . úi sướng quá anh ơi.
– Nhưng cô là chủ, tôi phơi xin phép chứ.
Anh tài lại trườn người lên, cho cặc vào đụ. Đụ thí xác Mặc cho Thúy Nga la ỏi trời, và đập chân xuống giường mấy lần.
– Sao đủ thứ sướng vầy, em chậu sao nổi hỡi anh. Hồi nãy sướng kiểu khác. Bây giờ sướng kiểu khác.
Anh đừng đụ ai nữa nghe anh. Dành BứC chơi mình em thôi.
– Tôi còn muốn gì mà chơi ai nữa. Mỗi mình cô thôi…
Một mình cô thôi, nhưng cảnh tượng dâm data đang diễn ra trước mắt nàng: Anh tài ngồi ở một ghế mây cũ, đưa cặc lên. Thúy Diễm ngồi lên đụ tàn khóc. Vừa đụ vừa nhắm mắt, la ỏi trời. Diễm không cần biết có người đứng cạnh xem tận mắt.
Thúy Nga buồn tình, thất thểu đi chậm chậm về phòng. Nàng hoàn toàn không nghĩ gì tới Lý, người cha non hai mươi năm mới gặp. Thúy Nga đã trông thấy toàn người của Lý bên trong. Nghĩa là nàng nhìn thấy Lý đang cối truồng, nhét cặc vào bà Nguyệt mà ân ái. Hình ảnh người cha như thế có đáng cho Thúy Nga nghĩ tới?

Thúy Nga trằn trọc mãi, suy nghĩ mông lung đến những ân ái với anh tài xế chiều nay. Hình như anh tài xế không ra cái nào cho nàng. Ghê thật. Như thế anh chàng phải có một kỹ thuật riêng. Chả trách Thúy Diễm mê mang tàn tịch. Thúy Diễm chẳng khoe với nàng là: nếu cần anh tài có thể chơi đến ba bốn tiếng đồng hồ mà vẫn không ra. Nói thì nói, Thúy Nga vẫn bái phục anh tài xế, đã làm nàng ra đến bốn lần chiều nay. Và lâu đến mẹ xẩm Tàu gõ cửa báo hết giờ , anh tài và Thuý Nga mới mặc quần ra về.

Thúy Nga đang nhìn ra cửa sổ, miên mang với những cuộc làm tình da diết chiều nay. Nàng kẹp chiếc gối giữa háng, mà sướng với những cảm giác lâng lâng. Và nàng nhắm mắt hồi nào không biết.

Bên kia phòng, mẹ nàng đã xong, vừa chấm dứt cái đụ với Lý.
– Mẹ có thể cho con gặp mặt Thúy Nga chăng? Lý hỏi:
Nguyệt ngồi yên lặng, không trả lời. Dáng nàng mệt mõi vì vừa ân ái, và ra ba lần với Lý.
– Sao Mẹ không cho con biết? Con muốn gặp con cua con.
Nguyệt vẫn ngồi yên lặng, một chốc lâu, nàng uể oải cất giọng trầm trầm:
– Con sẽ gọi nó bằng gì? Bằng EM hay bằng CON? Vì con phải nhớ rằng hai đứa đều là con của mẹ.

Lý làm một cử chỉ nóng lòng. Chàng nghĩ lời mẹ nói cũng đúng. Chàng thấy có sự không tiện khi gặp mặt con, nhưng chàng không thể không thương yêu Nguyệt, vì đó là tình đầu. Thấy Lý nhìn mình chăm chăm, Nguyệt hỏi:
– Sao, Lý có còn muốn gặp mặt con không?

Bây giờ chính Lý ngồi yên lặng. Chàng không trả lời nổi. Vì chàng là con, dù là con nuôi, sao lại yêu thương mẹ nuôi? vì là không phải lúc chàng còn bé. Cho tới gần hai mươi năm, cả Nguyệt lẫn chàng, vẫn thắm thiết như ngày xưa. Khi gặp mặt Thúy Nga chàng có dấu nổi chi tiết này chăng?

Bóng tối ở cửa sổ đã lấp ló. Lý ngồi với cốc càfé do Nguyệt pha, và dĩa bánh Pa té Chau. Như vậy thì sự hiện diện của Lý trong căn nhà này chỉ còn là phục vụ sinh lý cho Nguyệt? Và sự đụng chạm giữa chàng với Thúy An sẽ ra làm sao? Bao nhiêu ý nghĩ mông lung, làm trí của Lý rối tung.
– Từ, từ rồi mẹ tìm cách cho con gặp đứa con đầu lòng của chúng ta. Nó xinh lắm, nó giống hệt con, nhất là đôi mắt nhung. . . ăn tạm vài chiếc bánh, và ly càfé cho lại sức, rồi con tắm, mẹ dẫn con đi chơi. Thế nào con cũng được giải ngũ tuần sau.

Chiếc Merceaes đưa hai người xuống nhà hàng Mỹ Cảnh. Suất buổi đi chơi. Lý ít nói, trầm ngâm, cứ nghĩ tới con mình, và tới Thúy An. Chắc chắn Thúy An sẽ mang thai với chàng. Ba lần giao cấu, hai lần ra sướt mướt. Và nếu bào thai đó ra đời, nó sẽ gọi chàng là gì? Là ông ngoại hay bằng Bố?

VN88

Viết một bình luận