Tôi và Khôi đã yêu nhau 3 năm nhưng Khôi chưa bao giờ ngỏ ý bàn chuyện đám cưới với tôi. Anh luôn nói, cứ yêu nhau đã rồi chuyện gì đến sẽ tự đến, không việc gì phải bàn tính xa xôi. Thực ra tôi hiểu Khôi vẫn chưa muốn bị trói buộc bởi hôn nhân. Anh là người rất đào hoa. Tôi biết, ngoài tôi, Khôi thi thoảng vẫn có đi lại với người này người kia. Tất nhiên là tôi rất ghen và rất đau lòng nhưng cái ý nghĩ chỉ mình tôi được Khôi công nhận là người yêu khiến tôi phần nào thỏa mãn và bỏ qua chuyện trăng hoa ngoài lề của anh.
Hùng thì ngược lại. Anh ta giàu có, thành đạt nhưng không chơi bời như các đại gia có tiền. Anh ta rất coi trọng chuyện tình cảm. Dù biết tôi và Khôi yêu nhau nhưng Hùng vẫn công khai theo đuổi tôi. Anh ta đến nhà tôi khá nhiều lần, tôi đều lấy cớ bận để không tiếp. Anh ta cũng chẳng bận tâm. Hùng đến nhà tôi, trò chuyện với bố mẹ tôi thân thiết như thể con cháu trong nhà. Khôi chưa từng đến nhà tôi một lần nào. Mẹ tôi rất ưng Hùng. Bà tìm mọi cách để vun vén cho tôi và anh ta nhưng chuyện tình cảm là chuyện của tôi và Hùng. Mẹ thích Hùng nhưng tôi không thích. Dù bà có nói thế nào, định kiến của tôi về Hùng vẫn không thể thay đổi.