Đôi bàn tay xinh xinh thả lõng ra. Hồng vùng vẫy mạnh phần mông đít và nàng bắn ra loạt nước dâm ố. Bị dồn ép mạnh, cặc Tuấn kích thích tột cùng, hắn cũng hét to:
– Anh ra rồi, ra rồi nè!!
Cặc hắn vùng vẫy những cái nắc sau chót và khạc ra tia sữa nóng hổi vào sâu trong lồn Hồng. Cửa lồn Hồng liên tục trào ra chất nước vừa ngầu ngầu vừa trắng đục. Tuấn ngã xập lên lưng Hồng, thở hồng hộc nói với giọng đầy mệt nhọc:
– Sướng quá hả cưng!
– Ừ, em sướng lắm.
Rồi cả hai đắm chìm trong giấc ngủ. Ngoài căn phòng, đó đây vang lên những tiếng rú trong sướng khoái của các nam nữ khác còn chìm trong ái ân….
o O o
Trong màn đêm dày đặc, tôi ngồi đó rung đùi, ngó nhìn thằng ăn trôm đồ Thục Hiền vài bữa trước bị tra tấn dưới đàn em của tôi. Trong vùng này, từ du côn, ma cô, thằng ăn trộm nào tôi cũng biết mặc hoặc nghe qua tên. Mò ra cái ổ của thằng đó không phải là chuyện khó gì. Trong tay tôi là hộp âm nhạc mà thằng ăn trộm cướp đi. Tôi mở ra coi thì tiếng phát lên một bản nhạc nhi đồng, nghe rất vui tai. Còn đang liêm điêm thì Thắng vỗ bên tai tôi:
– Anh hai, thằng đó ngất xỉu rồi!
Tôi dòm lấy thằng ăn trộm đang nằm bất tỉnh trước đống máu vung vãi trên sàn, bỉu môi khinh bỉ rồi nói với Thắng:
– Giục nó ra ngoài, căn dặn nó là từ rày về sau đừng làm ăn trong khu vực của tao nữa, rõ chưa!
– Ok, chuyện nhỏ, em nghĩ vậy là dễ dãi cho nó lắm. Có cần chặt tay nó cảnh cáo không?
Tôi lắc đầu:
– Không cần thiết, tao không muốn dồn người vào đường cùng. Cho nó con đường để làm ăn sau này nữa
chứ.
– Vâng!
Thắng sai đàn em tống cổ thằng ăn trộm ra ngoài xong rồi, tôi hỏi hắn;
– Uûa, sao có mày không vậy, thằng Tuấn nó chết xó nào rồi!
Thắng cười ha hả rồi nói:
– Thằng đó mới cua được một em, nó mê tít quên đường về rồi đại ca ơi. Em này bắt hắn chở đi shopping là nó cuốn đít đi liền. Đúng là thằng ‘có bồ bỏ bạn’ mà.
Tôi cũng cười vui:
– Ừ, thì cho nó giải trí cũng tốt thôi. Còn mày, con bồ mày đâu?
– Em đá đít nó lâu rồi. Lồn nó thúi quá, em hửi không nổi nên de rùi!!
Tôi cười lắc đầu. Thằng này thiệt tình, lồn thúi thì sức dầu thơm lên là được rùi. Làm nghề này, thằng nào thằng nấy cũng đéo có ‘sạch sẽ’ gì mà còn đòi hỏi này đòi hỏi nọ. Dòm đồng hồ, thấy đã 1 giờ sáng rồi. Tôi nói với Thắng:
– Ừ, thì mai mốt kiếm con khác thôi lo gì. Thôi mày về ngủ đi, sáng mai 8 giờ, theo tao gặp Đầu Rồng báo cáo sổ sách nữa.
– Ok, thôi gặp đại ca sau!!
7 giờ rưỡi hôm sau, Thắng và tôi đã đến vila của Đầu Rồng. Chờ gần nửa tiếng, người hầu mời chúng tôi lên bang công của biệt thự gặp Đầu Rồng. Đến nơi, thấy Đầu Rồng đang đánh bao cát. Cú đấm nào của hắn như búa tạ đấm vào bao cát. Bàn tay hắn cuồng cuộn bắp thịt, to lớn không thua những tay boxing quốc tế. Tập dợt độ chừng nửa tiếng, Đầu Rồng ngừng đánh, lấy chiếc ăn để trên đi văng gần đó rồi vẫy tay kêu chúng tôi lại gần. Hắn cười thân mật:
– Bọn bây đợi tao lâu rồi hả!
Thắng vội đáp thay lời tôi:
– Dạ không, bọn em cũng vừa mới đến!
Đầu Rồng gật gù ngồi xuống chiếc ghế gần đó, và kêu bọn tôi ngồi xuống. Người hầu lúc đó đã bưng lên ba ly cà phê nóng thơm phức. Đầu Rồng vừa nhâm nhi ly cà phê vừa ngó ra khu vườn. Khu vườn được trồng rất nhiều bông hoa đẹp và được cắt tỉa tốt nên cảnh vật nhìn rất thơ mộng. Đầu Rồng chép miệng hỏi:
– Mấy cái hộp nhảy dạo này ra sao rồi Hùng?
Tôi vừa nhâm nhi ly cà phê, và trả lời:
– Khá hơn tháng trước. Thâu nhập hơn 20 phần trăm tháng vừa rồi. Sổ sách đây, đại ca coi lại.
Thắng trình lên cuốn sổ thu nhập chi tiêu cho Đầu Rồng coi. Đầu Rồng cầm lấy cuốn sổ coi sơ qua, rồi để xuống.
– Có mày coi chừng dùm tao cũng yên tâm. Thắng mày về trước đi, còn Hùng mày ở lại với tao một lát.
Thắng vâng dạ rồi biến ngay. Gã này tuy không sợ trời, không sợ đất, nhưng đứng trước mặt Đầu Rồng, hắn như một con chuột trước con mèo, sợ sệt, cẩn thận từng lời nói, hành động làm tôi buồn cười thầm. Đầu Rồng đứng dựa vào ban công ngó nhìn về ánh bình minh, trầm ngâm nói với tôi:
– Mày có biết tại sao thế giới này luôn có hai mặt trắng đen không?
Tôi lắc đầu.