Một bãi nước đục trào ra hai bên háng Thảo. Nàng chợt giơ tay lên đẩy chận tôi không cho thục vô nữa. Nhưng lúc đó tôi đã điên tiết lắm rồi. Tôi dở tay nàng ra, bang rộng cửa lồn Xuân Thảo, tôi thọc 1, rồi 2, rồi 3 ngón tay vào rồi quẫy lia lịa phụ trợ cho cái tiến lên của cặc tôi. Ôi….Trời….ứ ưú ưúa á….Phực….Xè xè xè…. một dòng nước vàng bắn xối xả ra từ phần hạ bộ của Thảo. Dòng nước đó vàng nhạt, hơi bốc mùi nhạt nhạt. Chết cha rồi, tôi là thầm, Thảo bị chơi đến té đái luôn rồi. Dòng nước đái băn ướt đẫm phùng bụng và hạ bộ tôi, nhưng đó chỉ làm tôi hăng say hơn trong thời gian chung cuộc này. Tôi không thể kiềm hãm lại sự đòi hỏi của tôi nữa, chỉ còn đành ráng đến tận phút chót mà thôi. Tôi địt vào lồn nàng với tốc độ nhanh nhất tôi cố gắng…. Aùá á…. tiếng la Thảo phát lên đầy khủng hoảng sợ sệt, khiến tôi không thể hiểu nổi…. Thảo chợt bật khóc nức nở, tiếng rú tiếng la kêu thật não nùng…… Và bỗng…phẹt….Bụp….một tiếng vỡ nhỏ vang lên…. Một làn nước dâm đổ ra như suối. Quyện lẫn với nó, có cả máu dịch, và huyết loãng…. Nhiều quá, gần nửa lít là ít. Thôi rồi, Thảo bị bể bọc nước… tôi hoảng hốt nhưng cũng vào lúc đó, cả người tôi chết trân, các nhịp máu trong người tôi căng đầy, triệu chứng của xuất tinh đây, tôi đoán thầm. Và cặc tôi cũng vào lúc đang tiến sâu vào tử cung Thảo đã khạc sữa. Cặc tôi rung động mạnh đến nỗi cả lồn Thảo cũng co rung theo nó. Và 1 đợt, hai đợt, ba đợt, 4 đợt dòng sữa phóng ra, nó theo dòng nước dâm chảy ra bờ háng Xuân Thảo. Tôi ngã xập lên người Thảo, các bọc vết thương do nhưng cử động mạnh quyết liệt hồi nãy vỡ tan, máu chảy dầm dề. Vậy là xong, cuối cùng, Xuân Thảo đã được thoã mãn cùng cực rồi!! Tôi ngó xuống dưới giường, tàn thuốc rơi vãi khắp nơi, tôi đếm, 1,2,3,…8 điếu thuốc để làm Thảo thỏa mãn… Oâi chao…. Đầu óc tôi choáng ván, và dần dần tôi lịm đi.
Cơn sướng vừa mới trôi qua thì ở những chỗ vết thương mới băng bó, do cử động mạnh nên bể ra, và máu lại trào ra như suối. Tôi tự cười bản thân mình:
‘mẹ kiếp, lúc đi kiểm tra sức khỏe thì báo cáo nói thiếu dinh dưỡng, mà sao suốt cả ngày, trào ra gần cả lít thế. Kiểu này chắc không biết sống đến ba mươi không nữa đây!!! Aáy dà dà!!!’.
Tôi nhăn mặt đau đớn.Dù năm nay chỉ 19 tuổi, đường đời tương lai còn dài, nhưng tôi chỉ ước mong trước ba mươi tuổi, sẽ đi chu du khắp năm châu bốn bể, mỗi nơi tôi đến, sẽ chơi độ chừng 2-3 con đĩ cho thỏa chí bình sinh. Nào là bệnh sida, gà, v.v tôi đéo có quan tâm. Tôi tin tưởng vào số mệnh. Tới số là ngồi trong nhà cũng khó sống, còn có thời thì dù cho trời xập xuống, mình vẫn sống an lành.
Đang suy nghĩ vẩn vơ về dòng đời thì bàn tay Xuân Thảo đặt lên đùi tôi vuốt ve. Nàng nói thỏ thẻ như chỉ để cho tôi nghe tôi:
– Chơi em nữa đi Cảnh…. Em…em thèm quá…ối….đụ em nữa đi….. hãy vắt cạn hết những giọt khí trong người em. Hãy hút hết cái âm tính 19 năm trời em đã ấp ủ….Hãy bẹp lồn em đi….em xin anh….địt em đi…địt em đi…..
Tôi ngó lên nhìn Thảo. Thấy cô ta còn đang say mê trong giấc mộng mị. Xuân Thảo trước đây một đêm mà tôi quen biết là một thiếu nữ đoan trang, thùy mị, và Xuân Thảo bây giờ tôi thấy là một người con gái dâm dục, tà mị, cuồng điên với nhục dục của xác thịt. Có lẽ đây là sự phát tác còn sót lại của chất thuốc hay là bản tánh thèm khát xác thịt của nàng chăng?? Tôi không biết. Nhưng tôi phát ghen khi nàng nhắc đến tên ‘Cảnh’. Tôi nâng Thảo ngồi dậy, để đùi nàng đè lên đùi tôi, tôi kề cà con cu đang ‘nửa sống nửa chết’ vào trong âm đạo của Thảo mà dập liên tục….
– Ứ…ứ…chết em….sướng quá Cảnh ơi….Cảnh…..Cảnh…anh làm em sướng quá, Cảnh ơi, em sắp ra… rồi…ối…Cảnh ơi…em ra nè…a a a… Chơi em nữa đi Cảnh…chơi cho đến lúc không còn một giọt khí nha!! Ưưư….Cảnh, Cảnh, á á…đã quá!!!
Tôi thò tay qua túi áo, móc điếu thuốc châm lửa. Mùi khói lan tỏa khắp căn phòng làm dịu lại tâm hồn tôi, cũng như cho tôi lại chút hơi sức…
– Anh hút hả Cảnh?? Sao em chưa hề thấy anh đụng khói thuốc bao giờ mà??? Oâi, anh đụ em sướng quá….. Cảnh….á….đừng hút thuốc nữa anh nhé…không tốt cho sức khoẻ đâu!!! Á á…chết em rồi…
Tôi cười thầm, không biết Thảo đang mê thiệt hay đang ‘giả mù sa mưa’ nói chọc tôi đây… Lẩm bẩm, tôi tự nói cho mình nghe:
– Cô hai, tôi đã là ‘thân tàn phế dại’ rồi…. mà còn phải ‘gồng’ gần cả tiếng đồng hồ chứ ít gì đâu… không có hơi thuốc, tôi đâu còn ‘sức khỏe’ nữa mà nói tốt với xấu…. Ráng chịu đi nhé Thảo, đợi ra luôn lần này, là Thảo sẽ không còn hửi thấy ‘mùi khói thuốc’ này nữa đâu!!!
Tôi vừa nắc Thảo mà vừa hít thở cái điếu ba số 5. Mẹ nó, chứ hàng ngày, rít vài hơi là khỏe rồi, mà bây giờ tôi hít hì hà liên miên mà chẳng những không lên sức mà còn ‘sụt’ nữa là khác. Hơi nào vô là tôi lấy sức đó dập vào lồn Thảo, khiến nàng ta đê mê dại dại. Mùi thơm nồng nàng của da thịt lẫn với mùi thuốc làm tôi phấn chấn. Tôi ôm sát Thảo vào người tôi, cánh tay vuốt ve lên xuống cái lưng nàng. Da nàng trắng bóc, mịn màng đến nỗi tôi tưởng là đang sờ lên gấm nhung chứ không phải da thịt con người. Mái tóc xõa ngang vai, mày liễu mi thanh giờ đang che lắp cặp mắt liến thoắn thường ngày của Thảo, mũi dọc dừa, đôi môi đỏ mộng làm tôi muốn hôn lên nhưng không dám. Tuy Thảo đang nửa mê nửa loạn, nhưng bản chất tự nhiên đòi hỏi nàng lên xuống theo từng nhịp đập của hai bộ phận truyền giống. Tôi nhấp mạnh lên thì nàng kéo người nàng lên khiến cho tôi không thọc sâu vô, và khi tôi rút ra thì nàng lại ép xuống khiến cặc tôi không rời khỏi lồn nàng, dính chặt, ép bó, và liên miên làm tôi sướng ngây ngất. Lồn Thảo đã ướt đẫm dâm thủy, chảy nhèm nhẹp hai háng. Aâm đạo cũng nhờ đó mà trơn tru hơn.