Được lệnh tiếp theo của sư phụ, chàng lật ngửa Người ra và đâm dương vật vào âm môn của Người. Miệng chàng lẩm nhẩm khẩu quyết của Ngọc Nữ Tâm Kinh: Nhất Cận Nhì Sâu, Tam Hư Thất Thật, Không Có Vô Hữu, Hữa Bất Nan Đề, Cung Mi Tứ Tụ, Lưỡng Đắc Quỳnh Tương, Nguyệt Khai Tâm Giải…”, chàng đọc đọc thật dài và đọc nhiều lần, mỗi lần chàng đọc dứt khẩu quyết thì chàng thấy công lực như gia tăng bội phần trong cơ thể, khí huyến trong người rạo rực chạy khắp châu thân và tích tụ ở tinh hoàn. Chàng làm như thế là để bắn hết tất cả tinh khí chứa trong tinh hoàn ra khỏi nang đạo, đồng thời sao đó thì chàng hút hết âm khí của Người vào dương nang của mình để bồi bổ cho tinh hoàn.
Vừa dứt câu khẩu quyết mà chàng đọc lần thứ ba thì chàng bắn sối xả vào âm môn của Người, phải mất cả 30 giây sau chàng mới dứt được cơn sướng. Nước nhớt của Người chảy lên láng xuống đùi của Người, xuống mái nhà và hoà tan vào vật thể. Nhưng phần lớn đều được chàng dùng Hấp Tinh Đại Pháp để hấp thụ âm khí vào tinh hoàn trước khi ra khỏi âm môn. Nên sau đó thì tinh hoàn của chàng căng to như của con bò mộng, phải mất hai canh giờ thì tinh hoàn mới hấp thụ hết được âm khí đó và tinh hoàn trở về trạng thái thường.
Khi Người đã hoàn toàn thỏa mãn thì Tả Lãnh Khương bồng Người phóng xuống đất, mang Người trở lại giường và dỗ cho Người an giấc. Xong xuôi, chàng trở lại nhà bếp để rửa bát và dùng hết thời gian còn lại để lau nhà, bửa củi và dọn dẹp các thứ.
Buổi trưa, sư phụ thức dậy và cho gọi Tả Lãnh Khương vào và bảo Tả Lãnh Khương mặt áo chỉnh tề để cùng Người xuống núi mua sắm. Bước theo hướng của Người chỉ, sư phụ cùng Tả Lãnh Khương vượt đồi, lội suối để xuống chợ Nam Sơn Đông. Họ vừa đặt chân tới nơi thì vội vã tìm vào tiệm “Kim Bình Mai Thư Quán”. Tả Lãnh Khương vẫn còn chưa biết nơi đây sẽ bán những gì thì cả hai đã đứng ở ngưỡng cửa của tiệm rồi. Bước vào trong, hai người bắt gặp một vị thiếu niên trạc 20 tuổi, kích thước tầm thường, khuôn mặt lan băm. Y đang đứng đàng sau quày tính tiền, trông y dáng dấp của một người chủ tiệm. Sư phụ đánh nhẹ vào mông của Tả Lãnh Khương và nói:
“Con đi vòng xem có đồ gì mua, rồi sư phụ sẽ gọi con sau”.
Bắt đầu rảo rảo vòng vòng trong tiệm, Tả Lãnh Khương bất giác để ý sư phụ đi thẳng lại tên chủ tiệm và Người chỉ trỏ những thứ được treo riêng biệt trên quày hàng. Ở đó có vài cái hộp trên bàn và Tả Lãnh Khương không khỏi để ánh mắt vào hai người họ, chàng thấy Người đang nói thì thầm với tên chủ tiệm điều gì đó. Sự nghi ngờ và ghen tuông của Tả Lãnh Khương càng tăng khi Tả Lãnh Khương thấy y cười bí mật và đi ra ngoài khóa trái cửa cái lại và đặt lên đó hàng chữ “Tạm nghĩ việc”.
Sau khi y đi rồi thì sư phụ gọi Tả Lãnh Khương: “Nè, con đến đây, lẹ lên!”. Tả Lãnh Khương bước tới cung tay vái sư phụ xin được dạy bảo. Và chàng trong lòng thấy sung sướng khi trong tiệm bây giờ chỉ có chàng và Người. Tả Lãnh Khương bước tới bên sư phụ và được Người cho chàng biết là Người sẽ mua cho chàng một cái vòng đeo bao quanh dương vật và ngọc hành, vòng đó được gọi là “Kim Cang Lộng”. Sư phụ bảo rằng:
“Anh chủ tiệm đã đồng ý là sẽ chỉ cho sư phụ cách sử dụng. Nhưng sư phụ chưa biết lựa cái nào cho hợp với con, vì thế con chịu khó chờ giây lát cho anh chủ tiệm đi lấy vòng, và con cần phải thử đi thử lại để chọn cái vừa ý nhất.”
“Nhưng thưa sư phụ, con đã biết cách sử dụng rồi, con làm được mà!”.
Mặt của Tả Lãnh Khương bỗng nhiên đỏ bừng khi Tả Lãnh Khương biết mình sẽ đeo Kim Cang Lộng vào hạ bộ bởi Tả Lãnh Khương có nghe sư phụ nói : “Một trong những binh khí hòa hợp với Ngọc Nữ Tâm Kinh là Kim Cang Lộng. Người đeo nó vào thì trong lúc luyện công sẽ dễ dàng hơn vì tinh lực được điều tức đúng chổ và tập trung lại tại trung lộ. Khi đánh chưởng thì sức công phá mãnh liệt hơn, nhưng lúc rèn luyện thì phải chịu đau đớn”.
Sự phụ nhìn Tả Lãnh Khương không đổi ý kiến, Người chỉ cho Tả Lãnh Khương căn phòng nhỏ nằm đàng sau tiệm. Tả Lãnh Khương bước theo hướng Người chỉ và tự hỏi không biết làm bao lâu sẽ xong.