– Xin ngàn lần đa tạ các hạ đã ra tay cứu giúp ! bần đạo nguyện ghi nhớ suốt đời Chẳng hay các hạ từ đâu mà lọt vào nơi này.
– Khách sáo, khách sáo. Giang hồ tứ hải giai huynh đệ, gặp chuyện không may giúp một tay là cái nghĩa cử của đấng trượng phu, ông tất hà phải tri ơn.
Nghe giọng nói thanh âm trong trẻo của chàng, vị đạo sĩ áo lam quay lại trả lời rằng:
Hóa ra là các hạ là một trang thiếu niên. Nội lực của các hạ hiếm có trong giới võ lâm Thiếu niên mà được như thế, ta khó đoán được tương lai rực rỡ đang chờ đoán các hạ.
Chàng nói tiếp:
– Nơi đây là đâu thế ?, vãn bối chỉ biết là rơi từ trên đỉnh Tuyệt tình Cốc rớt xuống đây. May thay mạng đã bất vong.
Đây là hầm cá sấu, nằm trong hang sơn động của Tuyệt Tình Cốc
– Ồ, thì ra thế, vãn bối vô tình bị kẻ thù đã thương nên rớt xuống đây. Chẳng hay tiền bối vì cớ chi mà lâm nạn.
Ta từ núi võ Đang có chuyện đi ngang qua đây, tình cờ phát hiện ra miệng hang động nên tò mò vào đây chẳng ngờ vô tình bị rớt xuống và bị con cá sấu bất thần tập kích ngay đùi. Ta vung lên một chưởng ngay giữa đỉnh đầu của nó. Nó lập tức chết ngay, nhưng ta cũng bị trọng thương và bị nhốt nơi này cũng đã ba ngày rồi.
Tả Lãnh Khương không nói và thầm nghĩ là vị đạo sĩ này công lực thật thâm hậu chỉ một chưởng đã đánh chết tươi con cá sấu khổng lồ này quả thật là một người không vừa, chắc chắn phải có tiếng tâm gì trên giang hồ. Võ Đang nghe nói công phu dùng nhu chế cương quả thật không tầm thường. Nghĩ thế chàng liền hỏi :
– Chẳng hay tiền bối tên họ là chi có thể nói cho vãn bối mở rộng sự hiểu biết.
– Ta là Thiết Tiên Lam, người giang hồ hay gọi ta là lão già áo lam
– Nghe danh không bằng gặp mặt, quả nhiên tiền bối khí khái hơn người, vãn bối xin đa tạ !
– Ngươi cũng từng nghe danh ta đó ư ?
– Khắp chốn Nam Châu ai mà không nghe tiếng tăm của tiền bối. Hành hiệp trượng nghĩa trừ gian diệt bạo.
Thiết Tiên Lam nghe thế thì phá lên cười ha hả một cách hả dạ.
Tả Lãnh Khương không nói hơn nữa mà ngồi xếp bằng để luyện thương cho Thiết Tiên Lam thêm được nữa canh giờ thì ông đã lấy lại gần hết công lực đã mất. Tả Lãnh Khương nhìn quanh quan sát thì thấy mấy chục con cá sấu bơi lờn vờn trên mặt nước. Con nào con nấy to kinh khiếp. Chàng đắn đo suy nghĩ không biết phải làm sao. Trong tình thế này chợt Thiết Tiên Lam lên tiếng:
– Tiểu anh hùng, ta thấy ngươi bản chất cũng không tệ, ngươi hãy tới đây để ta truyền thụ Thái Cực Quyền Pháp sơ đẳng cho ngươi để ngươi cõng ta bay qua mặt hồ này.
Chàng bước tới sát bên Thiết Tiên Lam để xem lão múa tay múa chân cái gì đó mà lão vừa mới nói Thái Cực Quyền. Chàng đã nghe nói môn võ công này do Trương Tam Phong sáng chế cách đây đã mấy trăm năm rồi. Không ngờ hôm nay may mắn gặp Thiết Tiên Lam ở đây. Chàng tự hỏi có gì sung sướng hơn.!
Thiết Tiên Lam bắt đầu múa các chiêu của Thái Cực Quyền: Lãm Tước Vĩ (nắm đuôi con chim sẽ), lão bước chân phải thực, chân trái hư, vận dụng yếu quyết chữ “tễ” đi bước đi rồi chuyển sang thế Đơn Tiên vận dụng chữ “niêm” để tiến thối, chiêu Thủ Huy Tì Bà được tung ra, Tả Lãnh Khương để ý thấy tay trái của lão lỏng, tay phải thì thu vào,tay trái dương chưởng tay phải âm chưởng, hai tay từ từ hợp lại, xem tưởng ngưng trọng như núi, lại tựa nhẹ nhàng như lông, “viên chuyển bất đoạn” khi thì lão vòng tay trái, khi thì lão vòng tay phải, hết vòng này tới vòng khác. Chàng sanh ra là có ngộ tánh cao nên chẳng mấy chốc đã học hết các thế mà Thiết Tiên Lam múa.