– Trúc đói bụng quá hà, chừng nào mới có đồ ăn đây? Vừa nói nó vừa đưa tay bóp cặt lão.
Lão Quang đê mê, vừa đưa miệng nút vú con nhỏ vừa nói:
– Chắc cũng sắp bưng lên rồi. Tối nay mình ở đây nhe, sáng mai đưa em về, miệng nói tay vẩn không rời lồn. Con Trúc không trả lời, nó mân mê cặc lão Quang, vừa mân mê vừa nhớ tới thằng Hải, không biết bây giờ thằng Hải đang làm gì. Nó biết lão Quang đang mê nó như điếu đổ, nó làm bộ ngoan ngoản:
– Trúc không biết nửa, bác quyết định đi, chỉ sợ tối nay Trúc không về, may mốt cậu Hoàng biết được thì Trúc sẽ bị la….
– Tưởng chuyện gì chứ chuyện đó thì anh sẽ lo cho, không cần sợ. Lão Quang cướp lời. Sau cái lần khi nảy lão đã có chủ trương:lão quyết định nuốt trọn con Trúc làm của riêng mình, lão hài lòng với con Trúc. Ở cái tuổi lão, làm gì kiếm được con nhỏ “đã” như nó, hơn nửa lại là con gái nhà “lành”, chổ quen biết. Hoàng lại đang nhờ vả lão, chuyện gì lại không được?
Đêm đó Trúc ở lại với lão, suốt đêm con Trúc làm lão ngất ngư. Con Trúc vốn là dâm đãng, lại đang tuổi sung mãn nên hầu hết nó chủ động, lão Quang vừa mới bắn khí xong nó lại ngậm cặc lão mút lia chia, khiến lão vừa mệt lại vừa khoái, lão đâm mê con nhỏ…
Thằng Hải mặt mài sáng sủa, bảnh bao nhưng có cái điều là học ngu lắm, trong lớp thường đội sổ. Ngược lại mánh mun, ba trợn thì nó trùm sò. Học làm cái đéo gì, rồi cũng làm mướn thôi. Như ba nó vậy, đâu có văn hóa văn hóe gì mà cũng làm “ông nội”người ta vậy, tiền bạc vô đều chi, ăn chơi phè phởn, rồi nó cũng sẽ như ba nó vậy, hơn nửa là khác. Bởi vậy nó đi học như để làm cảnh, đi chơi thì nhiều.
Năm nay nó lên lớp 11, không hiểu sao nó lại được lên lớp nhưng mà thây kệ. Cô giáo chủ nhiệm lớp tên Hoa, cũng xấp xỉ 40 rồi nhưng coi còn đã lắm, thằng Hải bổng thấy khoái và bổng có ý đồ muốn chơi cô giáo. Sự cách biệt tuổi tác làm nó thấy hứng thú, nó bắt đầu để ý tới cô Hoa chủ nhiệm của nó. Nghe nói cổ lấy chồng cũng là giáo sư đã nhiều năm rồi nhưng chưa có mụn con nào, chồng cổ dạy ở Vỉnh Long thì phải, cứ hai ba tuần mới về thành phố một lần. Biết được điều đó thằng Hải khoái lắm, nó rắp tâm cua cô giáo… Ở Việt nam lương bổng của các nhà giáo thì bèo lắm, bởi vậy các ngày lể lộc thì học trò biếu xén quà cáp khiến các thầy cô dể thở hơn nhiều. Tuần tới là lể Trung thu, ngoài việc đóng góp chung mua quà cho cô, lắm đứa còn có quà riêng trong đó có thằng Hải. Lúc nầy thằng Hải “khẩm tại”, nào con Trúc, nào ba nó mà ngay cả lão Quang cũng dúi tiền cho nó nửa. Ba nó vừa mua cho nó chiếc Dream đời mới cáo chỉ, trong túi lạo đầy ấp tiền nên thằng Hải yêu đời hơn bao giờ hết. Bởi vậy nó lấy tờ giấy 100 đô mỷ xanh lè nhét vào bao thư kèm theo tấm thiệp với vài giòng chử “Trung thu chúc cô vui vẻ”, chờ lúc tan học, nó không dzọt sớm như mọi khi, nó làm bộ lui cui kiếm đồ cho tới khi không còn đứa nào ngoại trừ nó và cô Hoa chủ nhiệm đang thu gom sách vở, nó mới tiến lại gần bàn. Hoa ngẩn mặt lên nhìn thấy thằng Hải, nàng ngạc nhiên:
– Có chuyện gì Hải? mọi bửa em chạy sớm lắm mà sao bửa nay ra trể vậy? nàng vừa nói vừa cười cười nhìn nó.
Thằng Hải rút từ trong cặp sách một phong bì, nó chìa ra phía trước đưa cho Hoa, nó nói:
– Trung thu tới, em có chút quà xin biếu cô, xin cô nhận lấy.
Hoa liếc nhìn thấy phong bì, trong thâm tâm lấy làm hài lòng, chắc củng năm mươi hoặc một trăm ngàn như mấy đứa khác. Nàng không khách sáo, đưa tay cầm lấy phong bì, Hoa nhoẻn cười:
– Cô cám ơn nhe, nói xong nàng làm như thờ ơ lấy phong bì kẹp giửa cuốn sách. Thằng Hải vẫn chưa chịu đi nó nói:
– Ờ, xuýt chút nửa em quên rồi, hồi nãy em có gặp cô Trang ở dãy lớp 9, cổ nhờ em nói với cô là cổ có chuyện gấp phải đi về trước.
Hoa chưng hửng: