Đêm đó thằng Hải không về nhà, nó ngủ lại đó, sau cái màn buổi chiều, Hoa vội vã làm cơm qua loa, cho bà mẹ chồng ăn cơm xong, nàng và thằng Hải rút vô buồng ngủ vợ chồng nàng. Thằng Hải dần nàng tới khoảng 4 giờ sáng cả hai mới ngủ. Những lần sau đêm đó, không cần thằng Hải yêu cầu, chỉ dạy nửa, Hoa hâm hở chụp lấy con cu thằng Hải mà bú… vùi, nàng nhớ cái lần thứ ba hai thứ tư gì đó thằng Hải nắc liên tục vô miệng nàng, vừa nắc nó vừa nói:”tí nửa em bắn khí cô cứ việc nuốt nha, không sau đâu, bổ lắm đó, cô biết không? Hoa chỉ gục gặc cái đầu rồi thì thằng Hải cứ tiếp tục nắc, đến khi nó bắn khí, sợ Hoa nhả ra nó kèm cái đầu Hoa lại, nhưng rồi thì thằng Hải ngạc nhiên đến thích thú, Hoa quả nhiên nuốt hết mà còn liếm sạch đầu cu nó nửa, thằng Hải khoái chí… nó cảm thấy mê Hoa và Hoa cảm thấy mình mê đứa học trò…
Thằng Hải gần 8 giờ sáng mới mò về, trong bụng hơi lo lắng, nó đang suy nghỉ phải nói sao đây khi con Trúc hỏi tại sao đêm qua nó không về nhà. Nó vừa mới bước vô nhà thì thấy Quang vén màng từ trong buồn ngủ bước ra, nó mừng húm, vậy là xong, đã có cách. Quang thấy nó, lão cười tươi:
– Đêm qua đi đâu vậy cậu nhỏ, cha, tới tuổi quậy dữ hén? lão chưa dứt lời thì con Trúc bước ra, nó nhìn thằng Hải nét mặt sa sầm, không nói tiếng nào. Thằng Hải cười cười:
– Tối qua cháu lại nhà thằng bạn rồi gặp một đám bạn, tụi nó mua bia về nhậu, say quá không về nổi.
Quang gật gù ra vẻ hiểu biết:
– Bọn trẻ bây giờ nhậu dữ lắm, sức cậu làm được mấy chai, bửa nào đi nhậu với bác chơi nhe.
Thằng Hải làm ra vẻ mừng rở:
– Dạ được mà, nhưng cháu chỉ sợ phá mồi nhậu của bác thôi.
Quang cười, lão quay lại nói với Trúc:
– Anh về, nhớ tuần tới nha, nói xong lão móc bóp lấy ra một vài tờ đô xanh dúi vào tay con Trúc, rồi quay qua thằng Hải, lão đưa ra một tờ 50 chục nói:
– Cầm lấy tiêu vặt.
Thằng Hải mừng rở, đưa tay lấy tờ đô la, nó cảm ơn lia lịa. Con Trúc bổng lên tiếng:
– Đưa cho nó nhiều quá, nó phun phí đàng điếm thôi..
Quang nhìn thằng Hải, ra giọng kẻ cả như để làm hài lòng con Trúc:
– cậu ấy có vẻ lanh lợi mà, không có gì đâu. Nói xong lão bước ra về. lão vừa khuất bóng con Trúc đã quay lại sừng sộ:
– Tối qua đi đâu vậy, có phải ngủ nhà con nào không? đừng để tui biết được nha, con nầy không hiền đâu.
Thằng Hải không vừa, nó sừng sộ lại:
– Cái gì? tui chỉ đi nhậu thôi, cũng may ngủ lại nhà thằng bạn, nếu không tui về nhà, nằm ở ngoài nầy còn chị với khứa lão ở trong trỏng, bộ như vậy là tui thoải mái hả? mai mốt nếu lão ngủ lại tốt nhứt tui lại nhà bạn ngủ, nếu không tui chịu gì nổi.
Thằng Hải ma lanh lắm, nó viện cớ thật tài tình, nó nghỉ mai mốt nếu lão Quang ở đêm với con Trúc thì nó dọt qua nhà Hoa, thiệt là tiện lợi, con Trúc nào biết, nó thấy thằng Hải có lý, có lý nào lão già đang chơi nó mà thằng Hải nằm chèo queo ở ngoài, làm sao chịu nổi. Nghỉ vậy nó dịu giọng hỏi:
– Có thiệt không? nhà ai vậy?
Thằng Hải biết là con Trúc bắt đầu tin, nó phịa đại:
– Nhà thằng bạn học chung, mai mốt tụi nầy gặp mặt tui dẩn chị theo chơi. Nó nói bừa cho qua chuyện. Nhìn nét mặt con Trúc nó biết con nhỏ đã tin lắm rồi, nó lái qua chuyện khác:
– Ừ, hồi nãy nghe ổng nói cái gì tuần tới vậy?
– Tuần tới ổng dẩn đi Vũng tàu chơi với ổng, thứ sáu đi chiều chủ nhật mới về.
Thằng Hải xuýt xoa:
– Chà, đã vậy, muốn đổi không khí hả, coi bộ chả càng ngày càng mê chị đó nhe. Rồi nó nheo mắt:
– Sao hả? tối qua thế nào?