Mơ ních mạnh mông của mình lên, con cu của nó đang ngọ nguậy trong lồn nàng, Mơ lúc lắc cái mông, đầu rùa nhọn hoắt của thằng nhỏ thọc mạnh bên trong lỗ lồn làm nước lồn cứ tuôn ra nhóp nhép, lại thêm sóng nước trong bồn vờn vờn khắp da thịt, Mơ thấy sao mà sướng như tiên vậy…
Đọc truyện 18+ Tú ơi! Em làm chị sướng quá chảy nhiều nước lắm rồi
Thân, chồng Mơ là người cùng làng, lại có họ với chị Ba, phó bí thư thành ủy, nên hai vợ chồng được điều từ quê tận ngoài Kiến An vào Nam phục vụ cho anh chị Ba. Mấy năm trong Nam thế nào cũng dành được số vố ân mang về.Chứ như ở quê nhà vất vả lắm. Thân lái xe tải mướn, Mơ làm thư ký cho ủy ban, lương chả được bao nhiêu. Mơ càng mừng hơn vì gần mươi năm nay bị chôn vùi tuổi xuân từ khi lấy chồng, nay được đi tới chân trời mới.
Hồi đó Mơ lấy Thân cũng chỉ vì hoàn cảnh. Mơ đang là học sinh trường múa ở Hà nội, tương lai tưởng là huy hoàng lắm. Nhưng rồi một đêm liên hoan, Mơ gặp Thân chở xe giao vật liệu cho buổi trình diễn, lân la thế nào dắt nhau chui vào xe tải ắng ơ với nhau, rủi bị bảo vệ bắt được, Mơ bị đuổi khỏi trường, đành theo làm vợ Thân không có cưới hỏi chi hết. Vợ chồøng ăn nằm với nhau mãi không có con, sau mới vỡ lẽ ra Thân chỉ có một hòn trứng dái mà tinh trùng lại không đủ chất lượng. hèn chi mà khi Mơ sờ cái bìu của chồng, nó không có hai hòn như của thằng bé em trai nàng, mà chỉ có một hòn nho nhỏ lệch một bên. Có lẽ cũng vì vậy mà Mơ không được thỏa mãn về đường chăn gối. Thân đè vợ ra, đút vào nhấp nhô mấy cái phóng tinh rồi lăn ra ngủ. Mỗi lần như vậy, Mơ cứ bứt rứt nơi cửa mình, cả bên ngoài và sâu thẳm bên trong, hai cái vú râm ran, cứ phải móc ngón tay mà cào bên dưới, còn một tay thì bóp nghiến bầu vú thâm tím cả ngực. Riết rồi nàng đâm bực mình gắt gỏng, kiếm cớ nọ cớ kia ít khi chịu ăn nằm với chồng. Nghe nói miền Nam tàn dư Mỹ ngụy, trong đó rất thoải mái về quan hệ nam nữ, Mơ cũng háo hức lắm. Nhưng từ khi vào tới đây, tuy đã được thấy miền Nam phồn vinh hàng hóa ê hề, nhưng chưa có quan hệ gì với ai, tuy nhiên được việc làm với anh chị Ba như vậy cũng mừng rồi.
Anh chị Ba bây giờ làm lớn, chị chủ nhiệm hợp tác xã, anh thì phòng tổ chức toàn miền Nam, nhièu bổng lộc, mà thằng Tú đưa con cưng độc nhất từ khi bị chết đuối cần người săn sóc.Thân õ làm tài xế cho anh Ba, còn Mơ chỉ có việc trông em, lương anh chị Ba trả hậu, lại còn can thiẹp với địa phương cấp cho vợ chồng Thân một mẫu ruộng làng.
Lần đầu gạp ‘em Tú ‘ Mơ không khỏi sửng sốt. Trước nghe nói em Tú cần người trông coi, cứ tưởng đâu là một cậu bé. Bây giờ mới biết em đã lớn, có chứng minh nhân dân, đứng cao hơn mẹ, người thì to lớn đẫy đà,nhưng mặt mũi thấy ngây ngây. Chị Ba bảo là Tú it nói, mà tính khí hơi kỳ, nhưng cứ biết nhẹ nhàng với em thì thé nào cũng xong.
Chị Ba vừa mở cửa bước vào, thì thằng Tú,mình trần trùng trục mặc mỗi cái quần cụt xanh chồm ra ôm nghiến lấy mẹ, rồi vừa nói vừa gầm gừ:
– Mẹ! mẹ đi đâu lâu thế ?…..con nhớ mẹ quá!..
Chị Ba vừa cười khanh khách vừa giẫy giụa gỡ tay con ra, dỗ dành:
– Mẹ đi công tác mới về dấy ! Ở nhà mấy anh hậu cần cho con ăn uống tử tế không?
Thằng Tú không trả lời câu hỏi của mẹ, nó cúi xuống gục vào ngực mẹ.