VN88 VN88

Truyện người lớn 18+ Chị Quản Lý Dễ Thương – Phần 1

Sau khi tập xong thì về nhà tắm rửa rồi thay đồ đi học luôn. Trưa về ngủ một tý rồi đi làm. 01h45 PM, em có mặt tại quán, ngày làm việc thứ 2. Vừa vào quán lại thấy cảnh tượng hai thằng ôn dịch kia lại sớ rớ gần chị L, vừa nói vừa cười ba cái chuyện vớ vẫn nhằm chọc ghẹo chỉ. Em cũng kệ, để ba lô vào tủ, rửa ly sạch sẽ, tiếp khách, bưng bê, em làm việc rất siêng năng, cả con bé Lacoste nữa. Còn hai thằng ôn dịch kia thì cứ cà rởn. Lúc này không có khách, ai cũng nhàn rỗi. Em thì đọc báo mạng, Lacoste thì bấm điện thoại, chị L thì lại sổ sách, còn hai thằng lựu đạn kia thì ngồi chém gió với nhau. Được một hồi thì hai thằng nó làm trò mèo, chúng nó thi vật tay nhau rồi gọi chị L ra làm trọng tài. Em cũng dừng lại xem. Chúng nó dường như muốn phô trương sức lực cho chị L xem, xoắn tay áo rồi gồng chuột trước khi vật tay. Em nhìn buồn cười vãi ra. Rồi chúng vật tay nhau, thằng nốt ruồi thắng, thằng mặt mụn thì đỗ lỗi cho cánh tay bị trật vì té xe. Chị L thấy em ngồi không liền ngoắt vô vật tay với thằng nốt ruồi. Em từ chối: -Tay em yếu lắm chị ơi! Thằng nốt ruồi liền ra oai với chị L -Chú to con thế mà sợ anh à! ra làm ván. Em thấy nó ngạo mạn quá nên cũng bước ra vật tay với nó. chị L vừa ra hiệu là em vật cái một chưa đầy 1 giây đã hạ nó rồi, nó đòi vật lại rồi thì cũng đâu vào đấy. Chị L bỗng từ đằng sau ôm vào cổ em, thò đầu ra trêu thằng nốt ruồi: -Lêu lêu! dzờ hong thèm hàng này nữa (Chỉ nó), chị lấy hàng này ngon hơn (Chỉ vô em). Nghe chỉ nói thế em nửa hoang mang, nửa buồn cười. Lúc chỉ vòng tay qua cổ em, em cảm nhận được tay chỉ chạm vào ngực em rồi vỗ vỗ vào. -Đô dữ! Tóc chỉ rất thơm, chả biết xài dầu gội gì mà thơm thế. Em đứng dậy rồi quay trở lại laptop, ngồi xuống rồi ngước lên nhìn chị L một cái, chỉ nhìn em cười thiệt tưởi rồi quay lại quầy làm việc. Con bé Lacoste vẫn cứ lạnh lùng bấm điện thoại một mình ==!. Ngồi một hồi thì mắc tiểu, em thẳng xuống nhà sau, cửa toilet đón kín mít, em gõ cửa nhưng chả thấy ai “hồi âm”, đoạn rồi cửa không khóa, vặn cửa đi vào luôn, chẳng có ai. Phải nói là quán tuy nhỏ nhưng toilet khá rộng và sạch sẽ. Thật sự thì khi biết chị L đã có chồng con thì em cũng tôn trọng và bớt có tình cảm với chị hơn, cũng yêu mến chị nhưng là yêu mến như một người chị chứ không phải cái tình cảm kia. Cái này là em nói thật. Khách bắt đầu đông, cả 5 người làm việc quần quật. 6h tối, hết ca chiều, hai thằng lựu đạn kia về. Thiệt tình là hai thằng màu mè đó về thì em cảm thấy thoải mái vô cùng. Chúng nó cứ trêu ghẹo chị L làm em bực bội lắm, nhưng thấy cũng chưa có gì quá đáng nên cũng không can thiệp làm chi. Trời tối, nhạc du dương, ánh đèn vàng, thật sự cảm giác ở trong quán cafe đó vô cùng lãng mạn, được hẹn hò với người yêu tại đây thì romantic phải biết . Ngó đi ngó lại một hồi thì chị L đâu mất tiêu, con nhỏ Lacoste thì cũng lại bấm điện thoại khi nhàn rỗi. Em nghĩ chắc chị L đi ra ngoài mua gì đó ăn rồi nên cũng không lăn tăn gì thêm. Đang vừa lướt web vừa uống nước chanh thì cảm thấy buồn tiểu, em đi thẳng xuống nhà sau để đi toilet. Tới toilet, em vặn cửa mở ra thì giật mình, chị L đang ở trỏng. Trong tích tắc em đã lỡ nhìn thấy cảnh tượng chị L không mảnh vải che thân. Chỉ tích tắc thôi. Em vội đóng sầm cửa lại, xin lỗi luôn mồm rồi đi lên quán. Lúc này em hoàn toàn hoang mang, chẳng còn biết trời trăng gì nữa, hình ảnh đó cứ nhấp nháy liên tục trong đầu em. Em ngồi vào bàn, bật laptop lên mà chẳng biết làm gì, cứ vào Chrome rồi lại thoát ra. Thực sự lúc này đây, em không còn mặt mũi nào nhìn chị L được nữa, suy nghĩ về việc nghỉ việc thoáng qua trong đầu em, nhưng rồi cũng cho qua. Cảm giác lúc này lạ lắm, vừa sợ, vừa lo, vừa bồi hồi mà lại vừa thích, tim cứ đập thình thịch. Em còn không dám nhìn về hướng nhà vệ sinh, sợ phải thấy chỉ. Em quay lại liếc về hướng toilet thì chị L đã lù lù bước về hướng em từ lúc nào, có lẽ tiếng nhạc đã át đi tiếng bước chân của chỉ, khiến em không lường trước được. Tim em như ngưng đi một nhịp, em quay lại, giả bộ chăm chú vào laptop. Em thật sự không dám quay mặt lại hướng quầy cũng như không tài nào nhấc chân ra khỏi ghế được, tay em bắt đầu đổ mồ hôi, lạnh ngắt. Lúc này thì có khách vào quán, là bổn phận của mình, em lấy hết can đảm đứng dậy quay lại phia quầy lấy menu cho khách, em liếc thoáng qua chỗ chị L hay ngồi thì thấy chỉ đang ghi sổ sách, vẻ mặt như chưa có gì xảy ra cả. Em tới bàn khách đưa menu rồi vào gọi con Lacoste làm thức uống cho khách, nó chả nói năng gì, cứ lầm lầm lì lì mà làm. Thật ra thì con Lacoste này không đến nỗi xấu như con cá sấu, chỉ là cách ăn mặc, cách cột tóc với cặp mắt kính nên nhìn nó giống như một con Nerd vậy, theo em nghĩ nếu nó cắt tóc giống chị L, mặc áo ôm vào một tý, tháo cặp mắt kính già nua ấy đi thì có lẽ cũng xinh phết. Đoạn rồi nó làm xong thức uống rồi em bưng lên cho khách, em lại một lần nước liếc trộm chị L, chỉ vẫn chăm chú vào đống sổ sách đó. Em cứ nhìn mãi mà không đi ý xung quanh, vấp cái chân ghế, đổ nguyên ly sinh tố xuống sàn cái xoảng. Khách giật cả mình, em thì cuống cuồng cúi xuống nhặt các mảnh vỡ lên khay mà luôn miệng xin lỗi khách. Nhặt xong miểng chai thì em quay vào đinh lấy cây lau nhà, vừa quay lại thì chị L đã đứng ngay sau lưng em, trên tay cầm đồ lau nhà. Em nhìn vào mắt chỉ được nửa giây thì cúi mặt xuống nhìn không định hướng. -Lần sao cẩn thận nha em…! Rồi đưa cây lau nhà cho em. Em cứ lau lấy lau để như máy móc, trong đầu lúc này suy nghĩ lung tung lên cả. đã 07:15 PM, trong quán có khoảng 4, 5 khách gì đấy, và họ đã có thức uống rồi, cũng không có khách nào vô thêm, thời gian nhàn rỗi lại đến. Trên cái quầy dài, chị L ngồi ở đầu bên trái, em thì ngồi gần giữa giữa, hơi dịch sang bên phải, nơi làm việc của con Lacoste, nó đang bấm điện thoại. Chị L đang nói chuyện điện thoại với ai đó, em thì cũng bình tĩnh được phần nào, thường thì hay ngồi gần bên quầy chị L, nhưng hôm nay em chả dám ngồi đấy nữa, ngồi sang bên phải gần chỗ con Lacoste, ngồi gần nó cả cũng lâu rồi mà chả nói chuyện gì thấy cũng kỳ kỳ, em liền bắt chuyện: -Ủa bạn tên gì vậy ha? Nó ngước lên nhìn em -B.N Lần đầu tiên em nghe được giọng nó, giọng miền nam, giọng cũng dễ thương. Em hỏi tiếp: -Ùm……Bạn mấy tuổi ta? -M…Mười bảy. Nghe xong cũng không bất ngờ gì, nhìn nó cũng đoán chừng 17, 18 tuổi là cùng. Mà con này nó nói chuyện với em mà cứ cúi mặt xuống, lâu lâu lại ngẩng lên, cứ như nó sợ em ăn thịt nó vậy. nói thì lí nhí trong miệng.

VN88

Viết một bình luận