Mấy hôm sau y hẹn chị H đưa thầy đến tự dưng Th mắt đảo điên, dáo dác và chắp tay lạy thầy lia lịa trước sự chứng kiến của gia đình Th. Thầy tên là S ngồi xuống tra hỏi thì Th khai thế này: Con lạy thầy, thầy là bậc chân tu, xin tha mạng cho con, con là vong người lính thủy chết trận, tro cốt để ở chùa Vĩnh Nghiêm, con thương T, theo Th về nhà đêm đêm ân ái, ngày thì nhập vào Th để cho chồng Th chán, vì Th nhiều lần đi lễ chùa Vĩnh Nghiêm có ghé vào thắp nhang cho người thân thì Th luôn dừng lại ngắm hình con và nói: uổng quá, đẹp trai thế này mà chết trẻ …
Ông thầy làm phép và đưa vong đi, chạm 1 chữ vạn màu đỏ vào cổ Th và Th khỏi bệnh hòan tòan. Nhưng kể từ đó Th tự dưng có khả năng nhìn được vong và biết được tường tận nhiều sự việc từ xa…Th kể với mình là từ khi đó thì thấy cuộc sống chán lắm, ra chợ thấy 1 người đàn bà có 2 đứa trẻ vắt vẻo ngồi trên 2 vai, rồi thấy tòan vong nọ, vong kia đi vật vờ… Với 1 số người quen biết thì coi Th như vị thánh, nhưng nói thật mình lại thấy sợ, trong niềm tin của Th, sự quy y, sự rao giảng phải sống, phải làm việc thiện …của Th mình vẫn thấy có gì đó ma mị mà mình không giải thích nổi. Trong khi Th trước sau rất quý mến mình như 1 người chị gái, cứ nói mình có tâm thiện và muốn lôi kéo mình đi tu như Th (Th khỏi bệnh thì xin chồng sống ly thân để cho cơ thể trong sạch)…Nhưng mình luôn lảng tránh Th, không phải vì mình có điều xấu xa mờ ám gì sợ Th biết mà mình vì không giải thích được tất cả những chuyện đó, mình thấy rất sợ giao lưu với những người như thế, mình sợ nghe những điều Th nói, nó khiến mình không còn tin tưởng vào nỗ lực bản thân, những hình ảnh ma vong tràn ngập không gian sẽ làm đầu độc cuộc sống vốn dĩ đã rất ít bình an của mình. Ví dụ như Th luôn nói nói có những vong ác có thể hiện ra gây ảo ảnh khiến cho tai nạn giao thông, nhập vào xui người ta tự vẫn…