Tiếng chuông báo hiệu giờ ra về vang lên trong sự nôn nóng tột cùng của Kiệt, do từ sáng đến giờ kiểm tra nên cả 3 không thể nói chuyện được.
Cô giáo vừa ra khỏi lớp, Kiệt phóng ngay lại bàn Thắng theo sau là Khiêm.
” Có gì mới không? ” vừa lại Kiệt hỏi ngay Thắng, trông mặt anh bạn hớn hở ra phết.
” Có chứ! Hihi ” Thắng cười tít mắt, cả 2 cũng hơi bất ngờ, từ khi quen anh bạn đến nay, chưa lần nào thấy Thắng cười tươi như thế. ” Tao có một manh mối nhỏ chứng minh vụ án này không phải là do lời nguyền hay ma quỷ gì làm hết nè! ”
” Hay quá! Vậy ai làm thế ? ” Kiệt lại thắc mắc, con mắt mở rất to, chứng tỏ anh bạn đang rất tò mò.
” Mày làm đó! Hỏi nhảm nhí ” Khiêm lại càu nhàu anh bạn.
Kiệt nhíu mày, liếc muốn nổ con mắt anh bạn. ” Hì! Một người nào đó! Nhưng chưa biết nguyên nhân do đâu hết à! Thắng vừa nói vừa đưa tay vào ngăn kéo nhỏ ở bên ngoài cặp, móc ra một mảnh răng cưa mà tối hôm qua nhặt được. Thắng đưa tay chỉ vào phần sắc bén ” Cái này mày thấy nó nguyên vẹn không? Nếu như nó không cưa được cái cây như bài viết trên 4rum nói, thì chắc chắn vỏ cây sẽ rất cứng, cái răng cưa này cũng không nguyên vẹn như thế này đâu! ” Thắng chỉ tay về phần cùi của răng cưa ” Còn cái này! Tối hôm qua tao quan sát kỉ lắm, tụi bây thấy phần này nó bị mài mòn không? Cái răng cưa này là của lưỡi cưa máy, khi mà bị bào mòn như thế, chỉ cần lấy tay bẽ cũng gãy chứ đừng nói là cưa! ” Kiệt đưa tay mượn cái răng cưa xem, rồi chuyển qua cho Khiêm, anh bạn lại tò mò hỏi. ” Vậy tại sao người ta không phát hiện ra, và người nào lại bào mòn cái này? ”
” Không biết! ” Thắng lắc đầu ” Nhưng như thế chúng ta đã biết được bài post trên 4rum là một tin giả mạo nhằm hù dọa thôi, nếu một phần tin tức là giả thì tất cả tin tức trong bài viết đó cũng là giả luôn! ” Thắng àh lên tiếng rồi nói tiếp ” Hồi tối tao có nghiên cứu cái này, cái vụ mà lỡ loét đó! Không phải lời nguyền gì đâu, đó là chất độc đó! Là loại chất độc loét da lâu tan có tên HT, Đây là chất độc mà quân đội Mỹ rải trong chiến tranh VN nhằm làm bị thương và mất sức chiến đấu của bộ đội ta. Đó cũng là loại chất độc đứng đầu bảng A (cực độc), khi nắng lên có khả năng khuếch tán, khi ngửi sẽ bị ảnh hưởng sức khoẻ. Ngoài việc gây viêm loét da, chất độc này cũng có thể làm loét bên trong (nội tạng) nếu ngửi nhiều…! ”
” Sao mày biết là loại chất độc đó? ” Kiệt chóng cằm, đầu hơi nghiêng ra chiều khó hiểu.
” Chỉ có loại chất độc đó mới có thể khuếch tán dưới ánh nắng và nằm lâu trong cây, khi người ta cưa cây, khí độc sẽ thoát ra ngoài, về nhà sẽ bị lỡ loét mà nhập viện rồi chết, người ta sẽ tin đó là do lời nguyền gây ra! ” Thắng đưa tay diễn tả cho 2 anh bạn hiểu.
Bỗng Thắng im lìm, suy tư một lát rồi nói tiếp ” Mình không biết là người ta làm như thế là có ý định gì, xuất hiện bài viết nè, một cái cây cưa không ngả nè, lời nguyền, tránh xa….rồi những người cưa cây bị lỡ loét vì độc…”
” Gì vậy Thắng? Mày có sao không vậy? ” Cả 2 lo lắng cho anh bạn đang hớn hở bỗng dưng mặt mày xanh lét lên.
” Một vụ giết người giấu xác sao? Rất có thể ” Thắng lầm bầm một mình, 2 anh bạn kia đang rất lo lắng, cũng không thể nghe Thắng nói gì.
” Tụi bây biết gì không? Một…một vụ giết… người đó….Xác là là..những người ở TK 21 chứ không…không phải ở TK 11 đâu! ”
” Hả? cái gì, sao mày biết ? ” Kiệt cũng xanh mặt theo Thắng, người anh bạn đang dần dần run lên.
” Tao đoán như thế! Tao gần chắc chắn rồi, bây giờ chỉ cần biết được ai đã làm thôi! ”
” Mày tính….tính bắt kẻ đó sao! Không đâu…ma tao đã sợ rồi, cái này tao còn sợ hơn nữa ” Kiệt run lẫy bẫy, anh bạn thật nhạy cảm.
” Mày không dám thì cứ việc ở nhà ” Từ đầu tới giờ Khiêm chỉ lắng nghe sự việc, rất ít lên tiếng.
” Ừh! Khiêm nói đúng đó Kiệt ”
” Nhưng vụ này nguy hiểm lắm, thông minh với mạnh mẽ cũng không làm gì được đâu! ”
” Chỉ có mình chúng ta biết chuyện này, không thể để nó tiếp diễn nữa! ” Thắng ôm đầu, lắc lắc, chắc anh bạn đang hối hận đã dính vào vụ này, có những chuyện thà không biết còn hơn biết.
” Vậy mày tính sao thì nhanh đi, giờ còn phải về rồi coi cái máy chụp hình nữa. ” Khiêm đang bắt đầu mất kiên nhẫn.
” Cho tao suy nghĩ nha. Mấy giờ tụi bây coi? ”
” 7h! ” Thắng đứng bật dậy ra về, hình như anh bạn đã không còn tâm trạng nói chuyện nữa.
” Ở nhà tao nha! 7h tụi bây đến nha! Khi coi xong tao có thể cho ra quyết định! ”
Thắng và Khiêm đưa tay làm dấu OK. Khiêm quay lại nhìn anh bạn, lắc đầu rồi nói ” Máy chúa ngục quá àh công tử! ” Kiệt đỏ mặt, gãi đầu rồi nhanh chóng bước theo 2 anh bạn kia ra về.
Kiệt nằm trên ghế sa-lông coi truyền hình cáp, đang say mê bộ phim được chiếu trên HBO, bỗng tiếng chuông vang lên, Kiệt giật mình quay đầu lại nhìn ra cửa thấy 2 anh bạn của mình đã tới.
” Thưa cô con mới tới ạh! ” Thắng khoanh tay thưa mẹ Kiệt. Khiêm cũng gật đầu chào theo.
” Ừ, lâu quá không thấy tụi con tới chơi ” Mẹ Kiệt đang rửa chén, thấy 2 anh bạn liền cười hỏi thăm.
” Dạ. Tại tụi con bận quá! ”
” Mẹ ơi! tụi con lên phòng chơi đây! ” Kiệt thưa mẹ rồi dắt 2 anh bạn lên phòng.
” Ừ…! ”
Phòng Kiệt rất lớn, có thể để vừa 8 cái gường đôi, nhà Kiệt là một Villa ven sông, có cả hồ bơi và một khu vườn nhỏ. Phòng Kiệt mang sắc trắng, bước vào phòng thứ đầu tiên thấy là một cái giường gỗ đôi rất đẹp, gỗ sáng bóng, mang màu đen tuyền, trước giường là một giàn máy nghe nhạc Pioneer HTZ940DV 5.1, kế bên là một bàn học lớn phẳng lì trải dài hết chiều ngang căn phòng, kế bên đó là kệ sách và tủ đồ. Cả 3 bước tới bàn học của Kiệt, có một MacBook Pro trên đó. Kiệt đưa tay ra hiệu cho Thắng đưa cái máy chụp hình, lấy thẻ nhớ ra, Kiệt đưa vào đầu đọc, máy tính đã bật sẵn, Kiệt nhấp vào thư mục ảnh, không có gì cả, chuyển qua thư mục phim, có một file trong đó. Play…
” Happy birthday to you…happy birthday to you….yeah..hihi…thổi đèn nào con… ” Cả 3 nhìn nhau, không ai hiểu là gì hết, Thắng cứ tưởng đó là máy quay của một người thợ cưa chứ. Bỗng….. đoạn clip sinh nhật bị cắt ngang…..
——————— Màn hinh một màu đen
Tiếng o o vang lên—————————
Không ai hiểu gì cả, tất cả ánh mắt chỉ biết dán vào màn hình.
———————Rồi chuyển sang màu trắng, đó là màu trắng của ánh đèn
Máy quay đang xê ra xa hơn, một khuôn mặt xuất hiện….Khuôn mặt trơn láng….Khuôn mặt với con mắt nhỏ do đeo kính, mũi cao, miệng hơi cười, có râu….một giọng nói ồm ồm phát ra….
” Hehe. Cái mày quay này cũng xịn dữ ta, cái này tao lấy được khi giết cái gia đình tụi bây đang thấy nè. Hỡi những kẻ tò mò, tao không biết tụi bây là ai, nhưng tao dám chắc tụi bây biết tao, tụi bây có thể đã thấy khuôn mặt tao, tụi bây có thể đã biết chuyện tao làm, có thể…Haha…rồi tụi bây làm gì tao? Haha tụi bây bắt tao hả? tụi bây ăn thịt tao ha? Haha….Cứ việc…Nói cho bây biết….đôi khi biết nhiều cũng không tốt đâu….Haha…Tao đã nghĩ ra một thú vui mới cũng hay nhỉ? Tụi bây lấy cái này, khi tụi bây thấy khuôn mặt tao, thì đời bây sẽ chấm dứt, tụi bây vô tình đã kích hoạt hệ thống định vị, chắc bây giờ tao đang lên đường….giết bây….Haha…trò chơi này mất nhiều thời gian thật, nhưng vui….Haha….Bye…Good luck…”