– Ăn nhanh đi em kẻo tối quá rồi. Em muốn nghe anh nói thì ăn nhanh lên đi chứ.
Đêm đó họ thật hạnh phúc, và những gì đến nó cũng đã đến! Sáng hôm sau dù cảm giác đâu đớn vẫn còn nhưng Thu Mai cũng cố gắng dậy thật sớm để lần đầu tiên làm buổi điểm tâm cho riêng hai người. Cô thật hạnh phúc khi đã đặt hết niềm tin vào người con trai mà cô yêu quí.
Đời không như là mơ
Nhiều tháng sau đó thỉnh thoảng hai người học vẫn chia sẻ ân ái trong điều kiện sẵn có. Nhưng đối với Thu Mai, cô không bằng lòng kéo dài tình trạng “Già nhân ngãi non vợ chồng” tạm bợ nàu mà muốn chính thức xây dựng mái ấm gia đình với người mình yêu. Một buổi của ngày nghỉ cuối tuần khi cha mẹ đã đi ngủ trưa, Thu Mai pha sẵn hai tách cà phê rồi rủ Bảo Lâm ra ngoài sân hóng gió. Bảo Lâm biết Thu Mai định nói điều gì đó với mình, anh hổi hộp: