VN88 VN88

Truyện Ma Lưỡi Dao Bị Nguyền Rủa

Người đàn ông rời phòng. Tôi nghe tiếng bước chân ông vang lên trong hành lang. Rồi không khí tĩnh lặng.
Bất chợt, tôi lạnh cả người khi chợt nhớ ra rằng không được phép để ông ở một mình. Phía bên kia vẫn còn nhắm giết ông. Đúng lúc tôi giơ chân muốn bước đi thì một tiếng động lạ kỳ giữ tôi ở lại, một tiếng rít tiếng phun như xuất phát từ một ống dẫn gas bị hỏng.
Không phải ống gas, bởi tiếng rít dần dần tạo thành những từ ngữ, thậm chí tương đối rõ ràng và dễ hiểu, chỉ có điều tôi không phát hiện ra kẻ nói.
– Ta vẫn còn ở đây. – Kẻ bí mật kia rít lên. – Ta sẽ tóm được chúng mày. Cứ tin chắc như vậy! Chúng ta sẽ chiến thắng…
Im lặng – chấm dứt – kết thúc!
Tôi đứng đó như một hòn than nóng bỏng. Tôi nhìn quanh, nhìn lên trên cao, săm soi từng ngóc ngách, nhưng không phát hiện ra bất cứ việc gì. Chỉ một bầu không khí tĩnh lặng.
Vị luật sư quay trở lại.
Tôi không kể cho ông nghe câu chuyện vừa xảy ra với mình. Người đàn ông này đã phải chịu đựng quá đủ rồi.
Trầm ngâm, tôi theo cầu thang đi xuống. Con dao găm là một việc, giọng nói là việc khác, và tôi tự hỏi mình không biết bao nhiêu lần, kẻ nào ẩn sau giọng nói ma quái hiện hình đó?…
Chương 12

Tôi đã ngoan ngoãn đậu xe ở khu vực cho phép, một quãng trường rất nhỏ nằm sau một cửa hiệu. Vị luật sư vẫn chưa thấy khá hơn được bao nhiêu. Ông vẫn chưa qua được cơn sốc, còn rất mất bình tĩnh. Lên đến xe, bá tước Dean Ellroy châm thuốc, thổi khói vào cửa kính và quan sát tôi từ phía trái suốt thời gian tôi nói chuyện với anh bạn Suko qua máy điện đàm và cho anh biết chi tiết những sự kiện vừa xảy ra.

Dĩ nhiên là bạn tôi hết sức kinh ngạc trước dòng tiến triển của sự việc, dĩ nhiên là bạn tôi muốn nhào ngay tới để hỗ trợ nhưng tôi ngăn lại. Suko cần phải giữ nguyên vị trí trong văn phòng cho tới khi tôi quay trở lại. Tới lúc đó chúng tôi sẽ tiếp tục bàn bạc kế hoạch chi tiết. Hiện thời tôi vẫn chưa định điều gì cụ thể, bởi ông luật sư vẫn chưa nói cho tôi biết những kế hoạch của ông.
– Tốt, vậy thì mình sẽ ngồi chờ ở đây. Nhưng cậu nhớ cho, mình đang ngồi trên lửa nóng đấy.
– Đừng lo, anh bạn già, chẳng bao lâu nữa cái mông của cậu sẽ lại nguội đi mất thôi.
Khi tôi gác máy, cả luật sư Dean Ellroy cũng dụi thuốc. Tôi quay cửa kính xuống, để khói thuốc bay ra và không khí ẩm lạnh từ bên ngoài tràn vào trong.
– Mọi việc sẽ trôi chảy thôi. – Tôi nói.
Dean Ellroy nhún vai.
– Vâng, mọi việc đang trôi chảy, nhưng không theo ý của chúng ta, tôi đoán thế.
– Tình hình còn có thể thay đổi.
– Thay đổi như thế nào? – Vị luật sư không mấy tin tưởng lắm.
– Bằng cách ông nói cho tôi biết, ông Ellroy, câu chuyện sắp tới có thể tiếp tục như thế nào?
– Ý ông muốn nói điều gì? – Đôi mắt ông ta nheo lại.
– Tôi muốn nói đến tổ chức của ông. Ông chính là trọng tâm mà tất cả mọi người xoay quanh.
– Đúng!
– Tổ chức của ông gồm bao nhiêu thành viên tất cả?
– Cùng với tôi tất cả là năm người.
– Và tất cả mọi người đều sống trong nội thành London? – Tôi hỏi, tránh không đòi hỏi tên từng người đàn ông cụ thể.
– Đúng thế. Ít nhất cũng thuộc khu vực London, và ông cũng biết mỗi tuần chúng tôi làm gì.
– Gặp nhau một lần, tôi đoán vậy. – Tôi tỏ ra nhanh nhảu.
Ông gật đầu.
– Vâng, vào mỗi thứ sáu hằng tuần, ông Singlair. Mà hôm nay là thứ sáu.
– Những người đàn ông đó bao giờ cũng đúng giờ chứ?
– Chắc chắn phải như vậy. Trong tổ chức của chúng tôi không có những lời xin lỗi. Chỉ trừ trường hợp bệnh nặng hoặc những chuyện làm ăn rất quan trọng, cũng như những chuyện gia đình bức xúc.
– Tôi cũng đã nghĩ như thế.
– Ông có muốn biết tên của những người đó không, ông Singlair? – Dean Ellroy hỏi tôi, nhưng bằng một giọng nói ra vẻ ông hoàn toàn không đồng ý cho tôi biết.
– Để sau đã. Hiện thời tôi đang quan tâm đến điểm gặp gỡ. Các ông hẹn gặp nhau ở đâu?
– Khu Soho.
– Khu đó rộng quá.
– Trong một nhà thờ. Có lẽ ông biết nó, ông Singlair. Nó là một nhà thờ cổ của dòng đạo Templer cổ…
Tôi không nói gì cả, và vẫn tiếp tục im lặng khi vị luật sư lên tiếng. Ông ta có vẻ bối rối trước sự im lặng đó. Rồi thậm chí còn hỏi, có phải ông đã làm điều gì sai hay không.
– Không, xin ông đừng lo, ông không làm điều gì sai cả. – Tôi trấn an.
– Tại sao ông lại im lặng?
– Bởi tôi cần thời gian để suy nghĩ về nhà thờ này, dĩ nhiên là tôi có biết nó, thậm chí còn biết nhiều hơn người thường, bởi cách đây không lâu, anh bạn Suko và tôi đã phá một vụ án ở đây, một vụ án cũng có dính líu đến những người theo dòng đạo Templer.
– Trong nhà thờ có những ngôi mộ cổ. Đúng hơn, người ta chỉ nhìn thấy phần trên của chúng. Ngày tháng được ghi trên đó thuộc về thế kỷ thứ XIII, nhưng chúng không phải chỉ chứa xác những hiệp sĩ của dòng đạo Templer.
– Ông nắm vững rất nhiều thông tin, ông Ellroy. – Tôi buột miệng khen.
– Vị trí của tôi đòi hỏi như vậy mà. – Ông ta khiêm tốn nói.
Tôi hắng giọng trước khi tiếp.

VN88

Viết một bình luận