Chương 21
Scott thét lên:
– Nó đã sống lại rồi.
Glen cũng kêu lên:
– Nhìn cái chân nó kìa. Nó lại mọc ra.
– Không thể thế được! – Scott gào lên.
Nhưng khi cúi xuống gần hơn nó nhận ra Glen đã đúng. Chân Mac đang mọc lại.
Một mẩu xương tòi ra chỗ sẽ có cái chân. Nó dài ra và rồi bắp thịt, lông lá phủ đầy khúc xương.
Scott nhận thấy cái chân bị rời ra đang co lại nhanh như chiếc mới mọc ra.
– Đây là chuyện kinh dị nhất mà tớ từng thấy.
Scott nói và lùi lại tránh xa Mac.
– Làm sao xảy ra chuyện này được nhỉ?
Glen cũng lùi lại.
Scott trả lời:
– Đó là do nước. Cậu có nhớ không, hôm chúng mình từ hội chợ trở về đặt nó vào nước nó lại khỏe. Thậm chí còn tốt hơn lúc trước. Nó phát triển lớn hơn. Cứ như là nước có thể chữa cho Mac mọi thứ bệnh đấy.
Glen thở dốc:
– Ừ, thậm chí cả cái chết.
Scott nhìn Mac đang nhảy như con choi choi. Trông nó to hơn, mạnh hơn bao giờ hết.
– Chúng ta sẽ không bao giờ thoát khỏi Mac. – Scott nhận ra. – Không bao giờ. Mac hoàn toàn không hủy diệt được.
Glen thì thầm lo lắng hỏi:
– Chúng ta phải làm gì bây giờ?
Mac đứng đó, nhìn chằm chằm vào hai đứa.
Scott cố gắng suy nghĩ nhưng nó vẫn chưa tìm ra cách nào hay cả.
Scott nói đầy hy vọng:
– Có thể khi chúng ta để nó ở đây một mình, nó sẽ đi.
Scott nghĩ đến điều đó trong giây lát. Nó ước gì Mac sẽ đi khỏi đây. Nhưng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Và Scott biết thế.
Chỉ còn một cách duy nhất. Chúng phải bắt lấy Mac và nhốt nó lại mãi mãi. Không nói một lời, Scott nhích về phía Mac.
Mac vẫn không động đậy.
Glen hỏi:
– Cậu định làm gì thế?
– Cậu cứ im đi đã. – Scott bảo Glen và bước một bước nữa về phía Mac.
Mac vẫn đứng im.
Scott nhẹ nhàng nói:
– Tao sẽ không làm mày đau đâu. Tao chỉ muốn vuốt ve mày thôi. Chỉ thế thôi.
Glen hỏi giọng nghi ngờ:
– Cậu điên à? Hay định làm gì thế?
Scott tiến lên để chộp lấy Mac. Nó cào móng tay nhọn hoắt vào mặt Scott.
Scott giật đầu ra sau nhưng Mac vẫn chụp được đúng đỉnh đầu của nó.
– Ối! – Scott la lên.
Mac rít lên một tiếng và thò tay lên giá gara.
Một tay nắm Scott, tay kia Mac vung cái búa lên và đập mạnh xuống đầu Scott.
Glen hét to:
– Cẩn thận đấy.
Scott nhắm chặt mắt lại. Cái búa chệch đầu nó khoảng một ly.
Mac nhặt cái tô-vít và ném về phía Glen.
Glen kêu lên.
– Nó đang cố gắng để giết chúng ta đấy. Chạy vào trong nhà thôi.
Hai đứa cắm đầu chạy về phía cửa.
– Nhanh lên! – Scott gào lên khi Glen mở mãi không được cái chốt cửa. – Nhanh lên đi!
Cuối cùng Glen cũng mở được cửa ra, hai đứa chui tọt vào trong phòng làm việc.
Scott cố gắng sập cửa lại nhưng không được.
Bởi vì Mac đang đẩy từ phía kia.
Scott gọi:
– Giúp tớ với, Glen!
Nó dùng hết sức để đẩy cửa lại.
Glen cũng dùng hết sức để đẩy.
Nhưng Mac khỏe hơn cả hai đứa hợp lại. Scott và Glen ngã lăn nhào ra sàn khi Mac xông vào và mất hút trong nhà.
Chương 22