– Đối với Ruffino sẽ là thảm họa! – Santora trả lời.
– Cảnh sát sắp đến, thưa ông Santora! – hanniabl thông báo – Chúng tôi đã báo cảnh sát. Cảnh sát sẽ hỏi tại sao tấm gương này quan trọng đến nỗi Gomez đã không ngần ngại bắt cóc cháu ngoại bà Darnley để lấy được gương. Cháu nghĩ cháu sẽ trả lời được.
Santora nhỏm dậy khỏi cái thùng.
– Cậu bíêt… ? – Ông ấp úng – Cậu biết bí mật gương à?
– Vấn đề là tống tiền, đúng không ông Santorả – Thám tử trưởng hỏi lại – Vụ tống tiền mà bà Isabella Manolos không hề biết gì. Bà chưa bao giờ biết tại sao chồng bà lại giành được 1 chức vụ quan trọng trong nội các chính phủ Ruffinọ Bà không biết, nhưng ta có thể đoán được. Manolos có chứng cớ rằng lời tố cáo chống lại tổng thống là sự thật. Và hắn gây áp lực Garcia.
Santora xìu xuống:
– Không được để cho cảnh sát biết! – Ông la lên – Trước khi cậu tôi được bầu là tổng thống, nhân dân Ruffino sống rất cơ cực. Cách mạng sắp nổ ra. Từ khi cậu tôi nắm quyền, đất nước đã hoà bình và sung túc trở lại. Xưa kia, dân chúng sống dưới ánh nô lệ. Nay, nhân dân đã được tự dọ Ta phải tiếp tục để Garcia lãnh đạo đất nước. Không được để cho những ngày đen tối quay trở lại. Từ khi làm tổng thống, cậu tôi chỉ làm điều tốt. Và ông luôn biết dùng người khôn ngoan và lương thiện… ngoại trừ tên Manolos!
– Tên tống tiền đúng không? – Hannibal hỏi nữa.
Santora rầu rĩ gật đầu:
– Đúng. Thấy các cậu biết nhiều, thà nói hết cho các cậu nghe sự thật. Mà? nếu các cậu thật sự biết về bí mật tấm gương, tôi nghĩ cậu sẽ biết cái tôi tìm nằm ở đâu…
Santora quay sang Juan Gomez đang bị Peter và Jeff giữ chặt.
– Tên vô lại đang nằm dưới đất kia là gia nhân của Diego Manolos. Các cậu đã biết rõ về hắn rồi. Một tên móc túi, 1 tên trộm, 1 con người không tín người chẳng lương tâm. Qua các cậu, tôi mới biết thêm hắn còn phạm tội bắt cóc nữa. Tôi không lại gì hắn. Đây là 1 con người nguy hiểm, không có tấm lòng, không biết thương hại ai. Hắn làm việc cho Manolos 10 năm liền. Qua đó, các cậu cũng biết Manolos là người như thế nào rồi! Ngược lại, bà Manolos, bạn của bà Darnley, là 1 người rất dễ thương; trung thực và nhân hậu. Rất tiếc! Phụ nữ thường như bị mù khi chọn chồng. Người đàn bà tội nghiệp ấy đã phải trả giá cho sai lầm của mình.
– Một con người ngốc nghếch! – Juan Gomez la lên.
– Im – Santora ra lệnh – Thời trai trẻ, cậu tôi cũng đã có nhiều lỗi lầm. Không phải chỉ mình ông. Thời đó, thân sinh gởi ông sang Tây Ban Nha học đại học. Ông gặp Diego Manolos tại đó, hắn cũng được gia đình gởi đi Tây Ban Nhạ Manolos có được tấm gương của pháp sư Chiavọ Hắn mua 1 cáhc hợp pháp… và đó có lẽ cũng là việc làm lương thiện duy nhất trong đời ông.? Chiavo có một người con trai,chính n gười con này cũng có con trai,và cứ như thế. Tấm gương được truyền từ thế hệ này sang thế hệ kia. Nhưng người cháu cuối cùng? của Chiavo lại là con gái độc thân. Khi Manolos quen bà, bà đã là một bà già, rất nghèo, sống ở một ngôi làng hẻo lánh. Bà vẫn giữ tấm gương thần… ? nhưng bà cần tiền.
?Santora ngung một lát, rồi nói tiếp:
– Thời ấy, Manolos không giàu,nhưng hắn còn trẻ và đặc biệt là giàu trí tưởng tuọng . Hắn mượn được một khoản tiền khá lớn để mua gương và mang về Madrid. Rồi hắn nói về gương cho mọi người… trong quán càphê, trong thư viện, v.v… Mọi người biết hắn đang giữ tấm gương danh tiếng của Chiavọ Câu chuyện lan đi khắp thành phố,gây nhiều tranh cải. Có? đúng là tấm gương thần có phép dự báo tương lai cho người xem không ? Manolos luôn khẳng định rằng phép thần đó có thật. Hắn nói hắn đọc? được tương? lai trong gương… Hắn không phải chờ lâu để? hưởng kết quả mưu đồ của hắn. Nhưng người đầu tiên đến nhờ hắn bói là sinh viên đại học. Hắn tiên đoán tương lai cho họ bằng lời lẽ không rõ ràng lắm,rất mơ hồ. Nhưng cán thanh niên ngốc nghếch ấy lại rất muốn tin . Đôi khi,những gì hắn tiên đoán lại thành hiện thực… Như vậy cũng đủ để làm khách hàng cả tin tin tưởng vào sức mạnh của hắn. Chẳng bao lâu, các nhân vật giàu có và uy quyền lần lượt đến? gặp?? Manolos.
– Rồi sao nữa – Peter hỏi khi thấy Santora dừng lại.
– Khi đó Manolos? lộ rõ bản chất và bộ mặt thật : một con người vô nhân đạo và thấp hèn. Hắn khuyên một cụ già bệnh hoạn đi thay đổi không khí chokhoẻ. Cụ già tin lời hắn và đi xa, khi vừa đi khỏi thì nhà bị trộm. Sau đó, Manolos nói với một bà rằng số tiền mà bà có phải được? một giáo sĩ ban phép lành. Để được vậy, bà phải mang hết số tiền đến nhà thờ thành phố bà ở. Bà làm đúng theo lời hắn, nhưng dọc đường bà bị cướp lấy hết tiền. Có hàng ngàn chuyện không hay như vậy. Tôi sẽ không mất thời gian kể hết. Trong câu chuyện bầy có cậu tỏ rathông minh, vậy các cậu cũng có ý niệm về con người ấy.
– Các cháu không hiểu, là tại sao cảnh sát Tây ban nha không nhận ra vụ lừa lọc này – Peter kêu.
– Đến lúc rồi cảnh sát cũng biết – Santora tuyên bố- Để tôi giải thích phần còn lại. Trước khi bày ra trò lừa đảo này, Manolos đã đặc biệt quan tâm đến ông cậu của tôi. Tuy còn trẻ, nhưng cậu đã quan tâm đến chính trị nước mình và mong muốn? thực hiện những cuộc cải cách có lợi cho dân. Cậu nói về suy nghĩ của mình cho Manolos nghe. Manolos? lắng nghe, vì hắn biết đánh giá con người. Hắn nghĩ rằng? có lẽ cậu tôi sẽ trở thành nhân vật quan trọng và khi ấy chính hắn có thể tác động đến ông. Mà giađình Garcia lại giàu có. Manolos? nảy ra ý tống tiền gia đình Garcia. Nhung muốn tống tiền thì phải có sự việc cụ thể. Nhưng điều này không làm Manolos lùi bước. Hắn nhanh chóng lên một kế hoạch.
Ba thám tử trẻ va Jeff im lặng lắng nghe. Hannibal tính toán rằng phải một hồi nữa cảnh sát mới đến.
?- Manolos? đã chiếm được lòng tin của? một cô gái hầu trong một nhà giàu ở Madrid, Santora kể tiếp. Nhờ tấm gương,hắn thuyết phục cô gái rằng cô đang bị chủ bóc lột và cô có quyền trả thù chủ. Hắn nói hắn biết? một người sẽ trả cô một số tiền lớn đổi lấy nữ trang của bà chủ. Vậy cô phải lấy cắp nữ trang, cho vào hộp, lấy giấy đỏ? gói lại và làm theo lời hắn,hắn sẽ sắp xếp mọi thứ. Người mua sẽ gặp cô hầu ở một địa điểm hẹn trước vàkhi cô giao hộp, người đó sẽ đưa cho cô một bao thu có tiền. Cô bé ngây thơ làm đúng? y lời Manolos dặn. Cô ăn cắp nữ trang gặp người đàn ông Manolos mô tả, trao gói đỏ cho người lạ mặt ấy, và đổi lại nhận một bao thự các cậu cũng đoán được người đàn ông? lạ ấy là cậu tôi.
– Một tên trộm tầm thường! – Juan Gomrz nói lại.