– Con không được phép cho bà biết con đang ở đâu – Jeff nói tiếp – Con chỉ truyền lại chỉ thị, rồi con phải gác máy, bà hiểu chứ?
– Được rồi, con à. Bà hiểu. Con hãy cho bà biết bà phải làm gì và bà sẽ làm đúng như vậy.
– Ở khu San Pedro, có nhà kho rộng lớn – Jeff giải thích – nằm trên đại lộ Đại Dương và bảng đề “Công ty Peckham”. Nhưng bị bỏ hoang và không dùng nữa.
– Một nhà kho lớn, trống không, đại lộ Đại Dương, khu San Pedro, bà Darnley lập lại – Rồi, bà ghi rồi.
– Bà phải mang tấm gương Chiavo đến đó. Bà hãy liên lạc với công ty chuyên dọn nhà hay 1 hãng vận chuyển nào đó, yêu cầu cho giao gương đúng địa chỉ và đi ngaỵ Họ chỉ việx dựng tấm gương vào tường nhà kho, rồi ra đi. Bà hiểu chứ?… còn thêm 1 chi tiết nữa…
– Gì hả Jeff?
– Phải giao trước 7 giờ tối, hôm nay.
– Được rồi.
– Con sẽ gọi lại – Jeff nói thêm – “Ông ấy” nói con có thể gọi lại cho bà, nhưng sau khi “ông ấy” có cái gương đã!
Bà Darnley nghe tiếng kích ở đầu dây bên kia và đường dây bị ngắt.
Chương 13
Tiếng Chuông
– Trời! – Bà Darnley than – Bíêt tìm đâu ra 1 hãng vận chuyển vào giờ này? Hơn 4 giờ chiều rồi! Nếu không thuê được xe…
– Bà đừng lo! – Hannibal ngắt lời – Cháu sẽ gọi chú của cháu. Chú Titus có thể lo việc giao hàng, cùng với anh Hans và anh Konrad. Chú sẽ rất vui được giúp bà. Bà đừng lo nữa. Tấm gương sẽ có ở San Pedro chậm nhất là 7 giờ.
– Ồ, cám ơn Hannibal, cám ơn! – Bà Darnley kêu và ngồi phịch xuống đi văng- Cậu gọi ngay cho chú được không? Mang gương lên xe sẽ mất nhiều thời gian lắn. Không được chậm trễ.
Hannibal bước lại gần điện thoại, nhấc ống nghe, rồi đứng yên, nét mặt đột ngột đam chiêu, và cuối cùng bình tĩnh đặt ống nghe trở xuống.
– Hannibal! – Bà Darnley chưng hửng thốt lên – Nhanh lên chứ! 1 phút cũng rất quý báu!
– Xin bà ch 1? 1 chút… cháu có để ý 1 điều khi Jeff gọi điện thoại cho bà. Cháu có nghe tiếng động. Đó là tiếng nhạc. Bà có để ý không ạ?
– Nhạc à? – Bà Darnley kinh ngạc lập lại – không, tôi… tôi chỉ nghe Jeff thôi. Nhưng có nhạc hay không, không có gì là quan trọng!
Hannibal ơi! Cậu gọic ho chú Titus nhanh lên đi!
– Tiếng chuông nhạc – Hannibal nhìn xa xa nói khẽ – Tiếng nền là tiếng chuông. Tiếng chuông chơi 1 điệu nhạc. Lúc đó, cháu không để ý. Rồi cháu nghe thật rõ, trước khi âm thanh đó xa dần. Thậm chí, cháu nhận ra điệu nhạc có tiếng chuông đặc biệt đó. Đó là bài ” Mary có con cừu!”
– Xe bán ken! – Peter reo lên.
Peter không đi đi lại lại trong phòng khách nữa và đứng lại trước lò sưởi.
– Mọi xe bán kem thuộc Công ty Kem Thung lũng xanh đều là xe đẩy có trang bị tiếng chuông như thế! Mọi tiếng chuông đều chơi bài “Mary có con cừu!”
Hannibal ngồi xuống để suy nghĩ.
– Tiếng chuông đó có thể là 1 chỉ dẫn – Hannibal tuyên bố – Nó có thể cho ta biết Jeff đang bị giam giữ chỗ nào. Theo mình, chắc chắn Jeff không ở San Pedro hay ở trong nhà kho trống. Tên bắt cóc sẽ không dám giữ Jeff ở đó đâu. Lúc Jeff gọi, gần 4 giờ. Vậy khoảng 4 giờ, 1 chiếc xe bán kem Thung lũng xanh đã đi ngang qua chỗ Jeff đang ở. Còn chuyện khác nữa… – Hannibal nhắm mắt lại, cố tập trung nhớ lại – 1 tiếng động lạ lùng. Sau khi xe bán kem đi qua, mình đã nghe có tiếng lạ đó. Khá mạnh… giống như tiếng báo động… tiếp sau đó là tiếng rung động dài… đúng hơn là tiếng 1 vật rung.
– Làm sao cậu có thể ghi nhận được tất cả những chi tiết ấy? – Bà Darnley kêu – Tôi chỉ nghe những gì Jeff nói mà thôi.
– Hannibal có máy ghi âm thay cho bộ nhớ – Peter hãnh diện về sếp – Thậm chí Hannibal nổi tiếng về điều này. Hannibal không bao giờ bỏ qua cái gì hết.
– Xe bán kem – Hannibal tóm lại – tiếp theo là tiếng hu… Biết rồi! Ngã đường sắt! Đúng rồi! Khi xe lửa đến, tiếng còi báo động vang lên, đèn sáng lên để báo người đi đường rằng sắp có xe lửa chạy quạ Và xe lửa chạy qua đã gây tiếng rung. Tất cả những điều này cho ta biết rằng ở chỗ Jeff đang ở, có xe bán kem đi qua lúc 4 giờ và vài giây sayu có xe lửa chạy qua.
– Rất tiếc là chắc có hàng chục xe bán kem trực thuộc Công ty kem Thung lũng xanh chạy ở Los Angeles suốt cả ngày – May nhận xét.
– Nhưng không có hàng chục ngã đường sắt, Hannibal đáp. Và xe bán kem đi theo 1 lộ trình xác định trước. Ở Rocky chẳng hạn, xe bán kem đi 1 vòng lúc 3 giờ chiều. Phải chi liên lạc được với Công ty Kem Thung lũng xanh.
– Nhưng lỡ tiếng động kia không phải là tiếng xe lửa! – Bà Darnley nói – Có thể tiếng còi báo động của 1 cửa hàng bị trộm… tiếp theo là tiếng xe tải chạy qua.
– Chắc chắn là không – Hannibal tuyên bố – Xe tải sẽ chạy qua nhanh và tiếng rung không kéo dài. Mà tiếng rung cháu nghe đúng là tiếng của 1 đoàn xe dài. Chỉ có thể là xe lửa mà thôi. Nếu may mắn, ta có thể tìm ra Jeff trước khi giao gương cho bọn bắt cóc.
– Tôi đồng ý để các cậu thử – Bà Darnley nói – nhưng tôi không chịu mạo hiểm khi vấn đề đang là tính mạng của cháu tôi! Tôi xin cậu, Hannibal à. Cậu hãy điện thoại cho chú và yêu cầu đến đây ngay với xe tải nhẹ.
– Tất nhiên! Bà đừng lo!
Hannibal quay số Thiên Đường Đồ Cổ. Thím Mathilda trả lời:
– Babal! Mày lại ở đâu vậy? Làm cái gì nữa rồi? Không thấy mày cả ngày và Konrad nói…
– Cháu xin lỗi thím Mathilda ngàn lần – Hannibal nhanh miệng ngắt lời – Cháu không thể giải thích ngay bây giờ. Sau này thím sẽ biết. Chú Titus có ở nhà không?
Thím Mathilda im lặng vài giây. Tuy vậy, thím vẫn đưa máy cho chú Titus.
– Cháu đang ở nhà bà Darnley – Hannibal giải thích – Bà đang gặp rắc rối và đang cần được giúp. Chú có thể đếng ngay bằng xe tải không? Chú hãy cho anh Hans và anh Konrad đi cùng. Tấm gương vĩ đại trong thư phòng nhà Darnley phải được đặt trước nhà kho San Pedro trước 7 giờ tối naỵ Vật này quá nặng. Chú phải phụ trách việc giao hàng.
– Hannibal… này… cháu lại đang giải 1 vụ bí ẩn nào đó nữa à?
– Dạ đúng. Và đây là 1 vụ nghiêm trọng, bi thảm và khẩn cấp. Cháu không có thời gian kể chi tiết.
– Được rồi – Chú Titus nói nhanh – Chú đến ngay!
Hannibal mỉm cười, cám ơn chú và gác máy.